Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 337 - Lão Đầu Nhi, Ngươi Cũng Muốn Đánh?

Khắp nơi đều là Dương Đỉnh Thiên!

Loại vũ kỹ này vừa ra, cho dù là cường giả Độ Kiếp Kỳ cũng phải khiếp sợ

- Thế gian này có loại võ kỹ như vậy?

Một cường giả Độ Kiếp Kỳ thần sắc mờ mịt nhìn Dương Đỉnh Thiên đếm không hết ở trước mặt, cơ hồ trong nháy mắt đã đem Ninh Vô Khuyết đánh cho bầm dập

Lão cung chủ giật nảy mình kinh hô

- Thân ngoại hóa thân?

Toàn thân Liễu cung chủ rung mạnh, sau đó lắc đầu

- Không phải thân ngoại hóa thân, ta không cảm nhận được sinh mệnh khí tức trên phân thân, đây chỉ có thể coi là. . . Ảnh phân thân!

Nói đến đây, Liễu cung chủ cười ha ha, nói tiếp

- Nhưng mà Dương Đỉnh Thiên có thể tu luyện thành võ kỹ như vậy cũng đã là cực kỳ xuất sắc rồi. . . Võ kỹ này chắc chắn phải cần tạo nghệ cùng lý giải về thần hồn cực kỳ cao, không biết Dương Đỉnh Thiên này làm được bằng cách nào

Tam Liên Tọa hoảng sợ nhìn Dương Chân, ánh mắt lóe lên thần sắc kinh nghi bất định, còn có sát cơ xen lẫn trong đó, mặc dù chỉ lóe lên một cái rồi biến mất, nhưng vẫn có cường giả cảm nhận được

Loại phân thân võ kỹ không thể tưởng tượng nổi này, lại còn tốc độ tu luyện kinh khủng, hơn nữa còn có tạo nghệ cực cao trên tài khí chi đạo, tiềm lực của Dương Đỉnh Thiên cơ hồ không có cường giả Độ Kiếp Kỳ nào có thể nhìn thấu

Liễu cung chủ cười ha hả, nói

- Cái ảnh phân thân này không sai, nếu như Dương Đỉnh Thiên có thể dung hội quán thông nó, hoặc là cấp độ nâng thêm một bước, tác dụng của nó sẽ phóng đại vô hạn, chỉ là lúc này, những phân thân này còn chưa có sinh khí linh động, nếu như những cường giả Độ Kiếp Kỳ tập trung phân biệt một chút, chắc rằng có thể nhìn ra ai là chân thân a!

Hoắc trưởng lão bên cạnh cổ quái nhìn Liễu cung chủ, chần chờ nói ra

- Cung chủ, ngươi. . . Cảm thụ một chút thử xem!

- Hả?

Liễu cung chủ đang giảng giải võ kỹ Dương Chân sử dụng say sưa ngon lành, nghe được Hoắc trưởng lão nói đột nhiên sững sờ, nhíu mày cảm thụ những cái phân thân của Dương Chân, bỗng nhiên kinh nghi bất định đứng lên

- Thế mà. . . Đều không có khí tức sinh mệnh?

Liễu cung chủ mộng bức nhìn Hoắc trưởng lão, hỏi

- Dương Đỉnh Thiên đâu? Hắn đi nơi nào rồi?

Hoắc trưởng lão cười khổ một tiếng

- Lão phu vẫn đang chăm chú nhìn vào những cái phân thân kia, từ đầu đến cuối vẫn không tìm ra được chân thân của Dương tiểu hữu, giống như hắn. . . Đem khí tức sinh mệnh của mình che giấu đi!

Liễu cung chủ sững sờ, sau đó liền bật cười, tán thưởng

- Diệu a, diệu!

Ẩn tàng khí tức sinh mệnh, biện pháp này có thể bù đắp khuyết điểm của võ kỹ phân thân, thế nhưng muốn làm được khó như lên trời!

Khí tức sinh mệnh của một người là bẩm sinh, loại khí tức này một khi biến mất, vậy cũng chí có một ý nghĩa, đó là người này đã chết!

Trừ cái đó ra, đám người chưa từng thấy qua pháp môn có thể che giấu khí tức sinh mệnh

Quá không thể tưởng tượng nổi

- Dương Đỉnh Thiên đến cùng là làm cách nào?

- Có lẽ. . . Đây là thiên phú dị bẩm trong truyền thuyết a?

Một đám người ngơ ngác nhìn hàng loạt Dương Chân đang quyền đấm cước đá vào Ninh Vô Khuyết, thậm chí có phân thân hú lên quái dị, phóng lên tận trời, dùng mông làm vũ khí oanh một tiếng rơi vào mặt Ninh Vô Khuyết

Nhìn thấy những cảnh này, đám người triệt để choáng váng

Lúc này, Tam Liên Tọa bỗng nhiên oanh một tiếng bộc phát ra chân nguyên kinh khủng, phóng về hướng một đám Dương Chân kia

- Dừng tay!

Tam Liên Tọa tức hổn hển, một quyền đánh nát một cái phân thân, cái phân thân đó lập tức bùm một tiếng biến mất không thấy nữa

- Dương Đỉnh Thiên, dừng tay, chẳng lẽ ngươi muốn giết Vô Khuyết hay sao?

Tiện mèo thấy vậy hắc hắc cười quái dị, một bên vỗ tay một bên rướn cổ lên quái khiếu

- Ai ôi, tiểu tử, chiêu hắc hổ đào tâm của ngươi không tệ a, xuống một chút nữa đã thành Hầu Tử Thâu. . . Mẹ nó, ngươi không thể hèn như vậy a, cúc hoa của người ta cũng không buông tha, một cước này của ngươi chẳng phải khiến hắn đoạn tử tuyệt tôn?

- Thảm!

Tao gà lắc đầu, một mặt thương hại nhìn Ninh Vô Khuyết nằm rạp trên mặt đất

Khi Tam Liên Tọa đem Ninh Vô Khuyết kéo khỏi một đám phân thân của Dương Chân, Ninh Vô Khuyết đã hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu, toàn thân run rẩy, trong miệng phốc phốc liên tục nôn máu, con mắt thì sưng to trở thành hai cái bóng đèn

Khi tất cả phân thân biến mất thì đám người mới thấy Dương Chân đang ngồi ung dung chùi giày của mình, sau đó ngước nhìn Ninh Vô Khuyết hỏi

- Tiểu lão đệ, ta đã có tư cách làm lãnh đạo lần này chưa?

Ninh Vô Khuyết run lên bần bật, căm thù nhìn Dương Chân há to miệng nhưng không nói được gì, chỉ có hai cái răng cửa nhuốm máu rớt xuống

- Hỗn trướng!

Tam Liên Tọa lạnh lùng nhìn Dương Chân

Oanh!

Một cỗ khí lãng vô hình tuôn trào ra, phóng về hướng Dương Chân

Dương Chân biến sắc, trên thân bộc phát ra một cỗ lực lượng cuồng bạo, ngay cả hô hấp đều ngưng trọng len 6

Khí lãng vô hình bao phủ quanh thân Dương Chân, Dương Chân lập tức cảm giác hít thở không thông, giống như toàn bộ thiên địa đều ngưng trệ vậy

- Lão đầu nhi, ngươi muốn đánh?

Nhìn thấy màn này, mọi người triệt để hoảng sợ, khó tin nhìn Dương Chân

Tam Liên Tọa lại tự mình ra tay với Dương Chân!

Mà càng khiến người ta không nghĩ tới chính là, Dương Chân đối mặt với cường giả Độ Kiếp Kỳ cường đại như vậy còn muốn đánh!

- Hắn điên rồi!

- Không biết Dương Đỉnh Thiên là có chỗ dựa hay là không biết tự lượng sức mình

. . .

Lúc này, Dương Chân bỗng nhiên từ từ bước về hướng Tam Liên Tọa!

Khiến cho đám người càng thêm khiếp sợ

Lúc này, tán tu Độ Kiếp Kỳ tặng lão cung chủ phiến đá bỗng nhiên đứng lên, trên thân đồng dạng tản mát ra một cỗ khí lãng vô hình cường đại, cười ha ha, nói

- Tam Liên Tọa, khi dễ một tiểu hữu Thần Du Kỳ như vậy hình như có chút không ổn a?

Bình Luận (0)
Comment