Nghe được Dương Chân cùng tiện mèo đối thoại, Mặc Tuyết Linh giật nảy mình, cổ quái nhìn Dương Chân hỏi
- Ngươi muốn dùng Huyết Huyễn Thanh Đồng này để luyện khí?
Dương Chân nhẹ gật đầu, cưa điện trong tay cuồng chuyển không ngừng, có công nghệ của địa cầu, cộng thêm luyện khí thuật của tu chân thế giới, Dương Chân lập tức trở thành luyện khí đại tông sư a, cưa điện trong tay hắn ngay cả con hàng chỉ chuyên thu thập thiên tài địa bảo như tiện mèo còn muốn
Oanh!
Một nhánh cây Huyết Huyễn Thanh Đồng to lớn rơi xuống đất, làm cho mặt đất ầm ầm rung động
Trên mặt Mặc Tuyết Linh hiện lên một tia lo lắng, nói ra
- Huyết Huyễn Thanh Đồng này mười phần quỷ dị, ngươi xác định sẽ không bị nó mê hoặc?
Dương Chân nhảy xuống mặt đất, thử trọng lượng của nhánh cây một chút, chừng ba bốn trăm cân, lập tức hài lòng tươi cười, nói với Mặc Tuyết Linh
- Bản thân Huyết Huyễn Thanh Đồng không có năng lực ảo ảnh, nó quỷ dị như vậy chắc chắn là do Tà Ảnh Hắc Thiết kia giở trò quỷ
Thần sắc Mặc Tuyết Linh chấn động
- Tà Ảnh Hắc Thiết nghe nói là thượng cổ hung vật, có thể một ngụm thôn phệ một phương thiên địa, không nghĩ tới hôm nay bị nhốt ở trong Huyết Huyễn Thanh Đồng, chỉ là. . . Ngươi có thể đem nó dẫn ra khỏi Huyết Huyễn Thanh Đồng?
- Không thử một chút làm sao biết?
Dương Chân cầm Huyết Huyễn Thanh Đồng trầm tư, không biết nên biến nó thành loại vũ khí gì, nhìn thoáng qua Mặc Tuyết Linh đang lo lắng nói
- Tên kia căn bản cũng không có thần trí, chỉ có bản năng, nói nó là hung vật thời thượng cổ đơn giản vứt hết mặt mũi của hung vật thượng cổ, nhưng mà dùng nó làm kiếm linh cũng không tệ. . . A?
Dương Chân sững sờ
- Đúng rồi, kiếm linh không sai, vậy liền luyện chế một thanh kiếm tốt!
Tiện mèo ở một bên tấm tắc lấy làm kỳ lạ, nói ra
- Tiểu tử, thanh kiếm như vậy cũng có điểm quá lớn đi, luyện chế ra không phải là nhìn như một cái cảnh cửa sao?
Đám người đưa mắt nhìn nhau, ngay cả Hoa U Nguyệt cũng không nhịn được mỉm cười, tựa hồ đang nghĩ đến bộ dáng Dương Chân khiêng cây kiếm như cánh cửa, Mặc Tuyết Linh thậm chí còn cười ra tiếng
Dương Chân ngẩn ngơ, ánh mắt sáng rực nhìn tiện mèo, tiện mèo lập tức trốn ra phía sau Hoa U Nguyệt, cái đuôi cụp lại, nói
- Móa nó, tiểu tử, ánh mắt của ngươi là có ý gì?
- Nhìn không ra a!
Dương Chân cười ha ha, phấn khởi nói
- Ngươi hỗn đản này thời khắc mấu chốt vẫn rất có tác dụng a, ta còn đang nghĩ xem luyện chế thanh kiếm có hình dạng gì mới xứng với thân phận của bản tao thánh đây, cây kiếm như cánh cửa không sai, rất đẹp, rất bá đạo, cái này nếu một kiếm đánh ra, tuyệt đối phong cách
Tiện mèo ngốc trệ nhìn Dương Chân, há to miệng
- Ngươi thật muốn luyện chế hình cánh cửa?
Dương Chân không trả lời câu hỏi của tiện mèo, nói với Hoa U Nguyệt
- Tiểu cô nương, hộ pháp giúp ta!
Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu, tò mò nhìn Dương Chân, nói
- Ngươi thật muốn luyện chế thanh kiếm hình cánh cửa?
- Cái gì gọi là cánh cửa?
Dương Chân tiện tay vung lên, Kim Liên Thiên Hỏa lập tức xuất hiện trong tay, quay đầu nghiêm trang nói với Hoa U Nguyệt
- Danh tự của nó sẽ là Đại Khuyết Kiếm!
- Không bằng gọi là Đại Khuyết Đức ( dịch là đại thất đức )?
Tiện mèo phấn khởi nói ra
- Cái này tốt, tuyệt đối xứng đôi với cái tên Dương tiện nhân!
- Cút!
. . .
Tốn thời gian hai canh giờ, Dương Chân cuối cùng cũng đem phôi Đại Khuyết Kiếm luyện chế ra, chuôi kiếm dài một thước, lưỡi kém dài hai thước rưỡi, rộng một mét, phía trên khắc họa lít nha lít nhít Cẩn Kim Chân Văn, từng đạo đều chiếu sáng rạng rỡ, nhìn qua bá đạo tới cực điểm
Mọi người ngơ ngác nhìn Dương Chân gánh Đại Khuyết Kiếm trên vai
Trường kiếm có linh, coi trọng nhất chính là linh động phiêu dật, nhưng Dương Chân lại đi ngược lại con đường cũ, đem kiếm luyện chế to cao như một cánh cửa
Ném Đại Khuyết Kiếm xuống đất, Dương Chân hít sâu một hơi, một lần nữa nâng cưa điện lên, nhấn xuống thân cây của Huyết Huyễn Thanh Đồng
Oanh!
Trên Huyết Huyễn Thanh Đồng truyền đến một trận oanh minh, Dương Chân lập tức đạp nó một cước, hung hãn nói
- Móa nó, cho ngươi hai lựa chọn, một là ngoan ngoãn đi theo bản tao thánh ăn ngon uống say, dẫn ngươi trang bức dẫn ngươi bay, hai là lĩnh cơm hộp rồi rời đi!
Mặc Tuyết Linh cười khanh khách, nói
- Tà Ảnh Hắc Thiết không có thần trí, ngươi nói với nó những lời này có ý nghĩa gì?
Sau một khắc, con mắt Mặc Tuyết Linh đột nhiên trợn tròn
Tà Ảnh Hắc Thiết từ trong Huyết Huyễn Thanh Đồng chui ra, hồ nghi nhìn Dương Chân, nhìn cưa điện trong tay hắn, lại nhìn Đại Khuyết Kiếm, sau đó vèo một tiếng chui vào bên trong Đại Khuyết Kiếm
Dương Chân nháy nháy mắt với Mặc Tuyết Linh, nâng Đại Khuyết Kiếm lên phấn khởi nhìn tiện mèo
- Đậu móa!
Tiện mèo vèo một tiếng nhảy lên vai Hoa u Nguyệt, cảnh giác nói
- Tiểu tử, ngươi đừng dùng loại ánh mắt đó nhìn bản tôn, muốn dùng bản tôn để tế kiếm sao, ngươi không có cửa đâu!
Dương Chân bĩu môi một cái, nói ra
- Nhát chết!
TIện mèo giận dữ, trừng mắt nhìn Dương Chân
- Ngươi làm sao không tự chặt chính mình để xem hiệu quả?
- Xem ra cần phải tìm người để thử kiếm
Dương Chân tiếc hận nói, quay người nhìn thoáng qua Lưu Tông Kỳ đã chết, dọa cho bọn người Sử Nghiên sắc mặt tái nhợt vội vàng rời khỏi
- Thời điểm ngươi thần du thiên địa còn nhìn thấy cái gì?
Mặc Tuyết Linh tò mò hỏi
Dương Chân sững sờ, nhìn Mặc Tuyết Linh hỏi ngược lại
- Ngươi nói. . . Sau khi thiên địa đại kiếp xảy ra, tất cả di tích thượng cổ hay viễn cổ đều biến mất không thấy, hoặc là phần lớn đều tàn tạ đến mức không chịu nổi, nơi này làm sao có thể lưu truyền đồ vật từ thời viễn cổ?
Thần sắc Hoa U Nguyệt chấn động, Nhìn Mặc Tuyết Linh chằm chằm
Mặc Tuyết Linh chần chờ một lát, sau đó mày liễu nhẹ chau, nói ra
- Cái kia cũng chí có một lời giải thích, đó là nơi này không chịu ảnh hưởng của thiên địa đại kiếp!
Hoa U Nguyệt lắc đầu nói ra
- Thiên địa đại kiếp là tất cả trật tự giữa thiên địa đều phát sinh rung chuyển, nếu thật như truyền ngôn này mà nói, trật tự thiên địa không có khả năng không tác động đến nơi này
Dương Chân lặng lẽ cười một tiếng, nói
- Nơi này có thể có một thứ đặc thù gì đó hay một năng lượng đặc thù giúp tránh đi sự hủy diệt của thiên địa đại kiếp!
Nhìn xung quanh một vòng, Dương Chân khiêng Đại Khuyết Kiếm lên bờ vai, nói ra
- Trước tìm cái cốt sơn kia rồi nói, mẹ nó, nếu nữ nhân kia còn ở chỗ này nhất định có bao nhiêu nhanh thì chạy bấy nhiêu nhanh a
Đám người vội vàng gật đầu lia lịa
Thời điểm bỏ chạy Dương Chân vẫn có thể ghi nhớ một ít lộ tuyến, không đến mức phải lạc đường
Đi về phía trước hẳn là một cái đầm lầy màu đỏ to lớn vô cùng kia
Lúc này, Mặc Tuyết Linh bỗng nhiên mở miệng nói ra
- Các ngươi nói, 3000 năm trước, Dược Phong Tử ở nơi nào dùng Địa Tàng Căn phát ra tin tức?
Nghe được ba chữ Địa Tàng Căn, Dương Chân chấn động thốt ra
- Ta biết!
- Ngươi biết?
Mặc Tuyết Linh kinh ngạc nhìn Dương Chân hỏi
- Ngươi nhìn thấy Dược Phong Tử rồi?
Dương Chân lắc đầu, nói
- Ta không nhìn thấy Dược Phong Tử, nhưng ta có thấy qua Địa Tàng Căn đếm không hết!
- Ở đâu?
Mặc Tuyết Linh chấn động
- Ngay bên trong đầm lầy phía trước!
- Đây chẳng phải nói Dược Phong Tử rất có thể cũng ở phía trước?