Dương Chân đang đứng trầm ngâm nhìn bóng lưng của Hoa U Nguyệt, bỗng nhiên tiện mèo đi đến trầm giọng nói ra
- Tiểu tử, nếu những gì ngươi thấy ở thời điểm thần du thiên địa đều là thật, bản tôn khuyên ngươi hãy cẩn thận
Dương Chân sững sờ, hỏi
- Vì sao?
- Một ánh mắt có thể xuýt nữa giết ngươi, cho dù không phải Đại Thánh thì cũng là thiên tôn đỉnh phong, chỉ sợ còn không phải thực lực mạnh nhất của nàng, theo ý tứ trong lời nói của ngươi, thực lực người kia hiển nhiên đã bị hạn chế, ngươi xác định nhìn thấy là người chứ không phải là thần hồn?
Dương Chân lắc đầu, nói
- Tình huống khi đó khẩn cấp, bản tao thánh làm sao có thể thấy rõ ràng, chỉ là loại cảm giác này không sai được, chỉ cần ta chạy chậm một chút chắc chắn sẽ chết!
Mặc Tuyết Linh kinh ngạc hỏi
- Một tí khả năng còn sống cũng không có?
Dương Chân suy nghĩ một lát, gật gật đầu nói
- Không có, một chút cũng không, đó là một loại lực lượng kinh khủng nhất mà ta từng gặp qua, mẹ nó, thần hồn cũng phải run rẩy vì nó
Thanh âm của Hoa U Nguyệt bỗng nhiên truyền đến
- Đó là thánh pháp
- Cái gì?
Tiện mèo mở to hai mắt, kinh nghi bất định nhìn Hoa U Nguyệt
- Tiểu nha đầu, ngươi xác định là thánh pháp?
Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu, nói ra
- Chỉ có thánh pháp mới có thể làm cho thần hồn run rẩy
Dương Chân hít sâu một hơi, hỏi
- Cái truyền thừa gì mà trâu như vậy, thế mà có một Đại Thánh ở bên cạnh bảo vệ, tiểu cô nương, ngươi xác định có thể có được cái truyền thừa kia?
Mặc Tuyết Linh cùng tiện mèo, tao gà ánh mắt sáng rực nhìn Hoa U Nguyệt
Một truyền thừa được Đại Thánh bảo vệ, đến cùng là khủng khiếp bực nào, Hoa U Nguyệt còn nói nó là truyền thừa của nàng, thực lực của Hoa U Nguyệt hiện tại nói thẳng ra là không thể nào bằng Dương Chân được
Lấy lực lượng của Dương Chân đều không thể thừa nhận một ánh mắt, Hoa U Nguyệt có thể từ tay một Đại Thánh đạt được cái truyền thừa kia hay không?
- Có thể!
Hoa U Nguyệt chém đinh chặt sắt nói, để cho bọn người Dương Chân hít sâu vào một hơi
Dương Chân tấm tắc lấy làm kỳ lạ nhìn Hoa U Nguyệt
- Ta hiện tài càng ngày càng hiếu kỳ đó là truyền thừa dạng gì mà ngươi lại chắc chắn như vậy
- Tiểu tử, ngươi nên lo lắng cho tính mạng của mình trước đi, cường giả như vậy chỉ cần trừng hai mắt ngươi liền biến mất khỏi thế gian a!
Tiện mèo cười nhạo một tiếng
Dương Chân một tay nhấc tiện mèo lên, nói
- Ngươi có phải ngốc hay không, tiểu cô nương đã nói chắc chắn sẽ đạt được cái truyền thừa kia, vậy thì còn cái gì để lo lắng?
Tiện mèo sững sờ, nhãn tình sáng lên, bừng tỉnh đại ngộ nói
- Nhắc tới cũng đúng, vậy bản tôn không cần đi bế quan?
Dương Chân giống như cười mà không phải cười nhìn tiện mèo
- Ngươi cũng có thể đi bế quan, không cần quá lâu, chừng hai mươi ngày là được!
- Mẹ nó, hai mươi ngày sau Sinh Mệnh cấm địa đã đóng lại, khi đó còn bế quan cái rắm, bản tôn liền ở cái địa phương quỷ quái này chờ chết là được!
Mặc Tuyết Linh ở sau lưng kinh nghi bất định nhìn Dương Chân cùng Hoa U Nguyệt, truyền thừa cường đại như vậy cũng chỉ có yêu nghiệt như Dương Chân cùng Hoa U Nguyệt dám đụng vào, truyền thừa do Đại Thánh bảo vệ, ngẫm lại liền đáng sợ!
. . .
Trên đường đi, bọn người Dương Chân thấy càng ngày càng nhiều thi thể, phần lớn đều là tu sĩ vừa mới tiến vào, không hiểu rõ nguyên nhân chết là gì, trên người không có một điểm vết thương, chỉ là da bọn họ đều có màu phiếm hồng, nhìn qua quỷ dị dị thường
- Những người chết mà không hiểu nguyên do cũng hẳn là ở chỗ này a?
Dương Chân tò mò hỏi
Thần sắc Mặc Tuyết Linh có chút trầm xuống, nói ra
- Sinh Mệnh cấm địa từ xưa đến nay còn được gọi là tử địa, người chết ở nơi này thật sự quá bất bình thường, nhưng mà giống như ngươi đã nói, người chết vì tiền chim chết vì ăn, nơi này mặc dù nguy cơ trùng trùng, thế nhưng cơ duyên tạo hóa không phải ở bên ngoài có thể so sánh
Dương Chân gật đầu
- Điều này cũng đúng, chỉ nói đến thiên tài địa bảo thôi, nơi này khắp nơi đều có, bên trong Nghiệt Hải Đầm Lầy càng là sinh trưởng một đống Địa Tàng Căn, thứ này do tử khí thuần túy ngưng tụ mà thành, loại thiên tài địa bảo hiếm thấy này cũng đủ để đại đa số người điên cuồng
- Phía trước có người!
Mặc Tuyết Linh kinh hô, chỉ về phía đường nhỏ hoang vu cách đó không xa
Nơi đó đang có một đoàn người thận trọng tiến lên muốn đi vào một cái sơn cốc, trong đám người có mấy cái thương binh, đang không ngừng cào cánh tay của mình
- Đi lên hỏi một chút nơi này xảy ra chuyện gì!
Dương Chân nói một tiếng, vừa muốn đi về phía trước, thì cái sơn cốc trước mặt oanh một tiếng truyền đến động tĩnh to lớn, toàn bộ mặt đất bắt đầu run rẩy
- Mẹ nó!
Dương Chân vội kéo Hoa U Nguyệt cùng Mặc Tuyết Linh giúp các nàng cưỡng ép giữ vững thân thể
Tiện mèo cùng tao gà lăn lộc cộc về phía xa mới dừng lại, một mặt mộng bức ngẩng đầu hỏi
- Thế nào thế nào?
Ông!
Bỗng nhiên có vô số cánh hoa từ trên trời giáng xuống, mỗi một cánh hòa đều tản ra khí tức khủng bố
Cánh hoa?
Địa phương quỷ quái này làm sao có thể có cánh hoa?
Dương Chân sững sờ, vô ý thức nhìn về hướng Hoa U Nguyệt, liền thấy Hoa U Nguyệt toàn thân chấn động, ngơ ngác nhìn cánh hoa đầy trời kia
Mấy người phía trước cũng lăn lộc cộc mấy vòng mới dừng lại, sau khi bò dậy lập tức mừng như điên xông về phía trước, ngay cả những thương binh cũng không để ý tới
- Đi mau, truyền thừa bạo phát, hẳn là thánh cấp!
Trong đám người truyền đến tiếng kinh hô, tốc độ của bọn họ lập tức tăng thêm mấy phần
Dương Chân nhìn hoàn cảnh xung quanh một chút, kinh ngạc đến bên cạnh Hoa U Nguyệt hỏi
- Có phải truyền thừa kia hay không?
Nơi này Dương Chân có chút quen thuộc, sơn cốc phía trước chính là nơi có căn nhà gỗ kia
Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu, nói
- Chúng ta đi qua!
Dương Chân trầm ngâm một lát, căn dặn
- Tiểu cô nương. . . Cẩn thận một chút!
Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu, nói ra
- Ta có thể cảm giác được chính là cỗ khí tức này
Oanh!
Lại một chấn động truyền đến, giữa không trung tiếng sấm rền vang lên, nhưng lại không có tí thiểm điện nào, mà là vô số cánh hoa tiếp tục rơi xuống, sau khi chạm mặt đất liền biến mất không thấy
Một cỗ khí tức huyền diệu đột ngột xuất hiện, không biết là tư nơi nào truyền đến, để cho người ta cảm thấy ngột ngạt khó thở
Cỗ khí tức này tựa như khí tức đến từ thiên địa vậy
Tiểu cô nương nói không sai, chính là cỗ khí tức này