- Đạo. . . Đạo si?
Tu si kia kinh hô
- Ngươi là Hàn Yên Nhi cái nữ nhân điên kia. . . .
Ông!
Một đoàn kiếm mang lao đến, tu sĩ kia sắc mặt tái nhợt sờ lên miệng của mình, đã không thấy bờ môi nữa, lập tức kêu rên một tiếng
Tu sĩ còn lại đều hoảng sợ nhìn Hàn Yên Nhi, câm như hến, ngay cả thở mạnh cũng không dám
Hàn Yên Nhi nhìn tu sĩ đang rên rỉ kia, nói
- Nói năng lỗ mãng, đây là một bài học, lần tiếp theo mất đi chính là tính mạng của ngươi
Mọi người kinh hãi nhìn Hàn Yên Nhi, thức thời ngậm miệng lại
Hàn Yên Nhi quay người, ngẩng đầu nhìn phương hướng Hoa Nhan sơn, tự lẩm bẩm
- Ngươi sẽ đi sao?
Sau lưng Hàn Yên Nhi, một đám người kinh dị liếc nhau, không rõ lời nói của Hàn Yên Nhi là có ý gì
Chẳng lẽ Dương Chân muốn đi Hoa Nhan sơn?
Cái này làm sao có thể, bây giờ vô số tu sĩ đang lao về hướng Hoa Nhan sơn, ngay cả Bắc Cô viện, Linh Học cung cùng với Mặc Trì phong đều chạy đến, không biết bao nhiêu cường giả Độ Kiếp Kỳ tụ tập ở đây, hướng Lục Du tán nhân hỏi về hạ lạc của Dương Chân, Dương Chân cho dù là ăn gan hùm mật báo cũng không thể nào dám xuất hiện ở Hoa Nhan sơn a
Còn có Hàn Yên Nhi này cũng thật lợi hại a, rõ ràng chỉ là tu vi Thần Du Kỳ, nhưng cảnh giới lại cao không hợp thói thường, nhiều cường giả Thần Du cảnh như vậy, cơ hồ mỗi cái đều một kiếm liền xong, nếu như nàng có sát tâm, chỉ sợ không ai có thể rời khỏi nơi này
Mắt thấy đạo si thả người nhảy lên, đôi chân thon dài đạp trên phi kiếm ngự kiếm về hướng Hoa Nhan sơn, đám người mới hít vào một hơi
- Chư vị có thể nhìn ra đạo si này cảnh giới gì hay không?
Đám người đưa mắt nhìn nhau, lắc đầu nói ra
- Quá kinh khủng, ở trước mặt nàng, tại hạ cơ hồ không có bất kỳ cơ hội thủ thắng nào, giống như đối mặt với thiên uy vậy
- Nghe nói Hàn Yên Nhi này trên đường đi đều giáo huấn tất cả tu sĩ nghị luận về Dương Chân, đúng là người điên, điên như tên Dương Chân kia vậy
- Coi như là Dương Chân một kiếm hủy đi thiên địa gông xiềng hủy đi, thế nhưng. . . Trước mắt xem ra, chân nguyên giữa thiên địa bạo động, rõ ràng là chuyện tốt, vì sao nhiều người như vậy đều. . .
- Xuỵt, im lặng, chuyện này há có phải chuyện chúng ta có thể nghị luận?
- Đúng đấy, chúng ta đều có thể cảm giác được chân nguyên giữa thiên địa biến hóa, nói gì đến đám cường giả Độ Kiếp Kỳ, bọn hắn phần lớn hướng Lục Du tán nhân đòi người cũng chỉ là vì ngấp nghé đồ vật trên người Dương Chân mà thôi
- Cửu Bộ Đăng Thiên Lệnh?
- . . .
Trong lúc nhất thời, mọi người trở nên trầm mặc
Mang ngọc có tội a!
Lúc này, một đôi tổ hợp cổ quái đột nhiên xuất hiện ở trước mặt đám người
Một thiếu niên cà lơ phất phơ, một con mèo đi đường bằng hai chân, một con gà tao khí trùng thiên
Tổ hợp cổ quái như vậy xuất hiện lập tức thu hút toàn bộ sự chú ý
Chỉ là lúc này tất cả đám Thần Du cảnh này đều bị trọng thương, tự vệ còn không được, trong lúc nhất thời sắc mặt liền cùng nhau biến hóa
Cũng may thiếu niên kia chỉ có tu vi Thần Du Kỳ, hai sủng vật kia một điểm khí tức đều không thấy, làm cho đám người thở dài nhẹ nhõm
Chỉ có một số ít người sắc mặt trở nên tái nhợt, kinh dị nhìn thiếu niên kia, trong miệng lấp bấp cái gì đó
- A, tiểu tử, phía trước có một đám người, hình như đều bị thụ thương rồi?
Tiện mèo dùng hai cái chân đi đường phách lối ép một cái, nhìn thấy đám người nằm ngổn ngang trước mặt liền kinh ngạc nói ra
Dương Chân cũng là sững sờ, buồn bực nói ra
- Những người này thụ thương thật nặng a, chẳng lẽ nơi này phát sinh sự kiện cướp bóc? Hoặc là những người này chia của không đều sau đó tự giết lẫn nhau?
Tiện mèo hắc hắc cười một tiếng, cùng Dương Chân liếc nhau, để tao gà mộng bức không thôi
- Một hai ba!
Dương Chân cùng tiện mèo trma8 miệng một lời, chống nạnh chỉ vào đám Thần Du cảnh nằm trên mặt đất quát
- Ăn cướp!
Ăn. . . Ăn cướp?
Mọi người sững sờ, sắc mặt liên tục biến hóa
Lúc nãy vừa gặp một đạo si bị điên, bây giờ lại gặp một tên cướp, hết lần này tới lần khác tên cướp chỉ là Thần Du Kỳ, nếu đặt ở lúc bình thường, nơi này tùy tiện đi ra một người liền có thể để tên cướp này hoài nghi nhân sinh
Sinh hoạt không có nếu như, cho nên sắc mặt đám người ở đây tái xanh, nghiến răng nghiến lợi nhưng không có bất kỳ biện pháp nào, hai mặt nhìn nhau, muốn cùng Dương Chân liều mạng
Mọi người nháy nháy mắt cùng nhau ra dấu, muốn thừa dịp Dương Chân chưa chuẩn bị liền cho hắn một kích trí mạng, thế nhưng đến khi nhìn lại đám người đang lấp bấp thì lại sững sờ
- Ăn cướp!
Dương Chân cùng tiện mèo lại một lần nữa hô lên
Những người đang lấp bấp kia bá một tiếng đem nhẫn trữ vật của mình ném ra ngoài, lăn lộc cộc đến chân Dương Chân
Tu sĩ còn lại còn tưởng rằng đám người này vừa ném ám khí gì đó, vừa muốn xuất thủ, nhưng sau khi thấy rõ ràng liền trợn mắt hốc mồm, khó hiểu nhìn về bọn họ
- Ai ôi, rất tự giác a!
Tiện mèo bật cười khằng khặc, một mặt đặc ý nhìn Dương Chân nói ra
- Tiểu tử, thấy không, uy danh của bản tôn đã cường đại đến trình độ như này
Dương Chân nhếch miệng
- Móa nó, là uy danh của ai trong lòng ngươi không có chút cân nhắc sao?
Nói xong, Dương Chân đem tất cả trữ vật giới chỉ đều nhặt lên, nhìn đám tu sĩ đang run rẩy kia hỏi
- Các vị đạo hữu, là ai hung tàn như vậy, thế mà đả thương đám các ngươi thành dạng này, ngươi yên tâm bản tao thánh hành tẩu giang hồ nhiều năm, luôn luôn hành hiệp trượng nghĩa, các ngươi nói cho ta biết, bản tao thánh ra mặt cho các ngươi!
Nghe được xưng hô bản tao thánh, hơn phân nửa tu sĩ còn lại sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, bá một tiếng lại một mớ trữ vật giới chỉ bay về phía Dương Chân
Tu sĩ còn lại mộng bức, mờ mịt vẫn chưa hiểu chuyện gì, nhưng đoán được rằng Dương Chân không dễ trêu, phần lớn đã ném trữ vật giới chỉ về phía Dương Chân, chỉ còn một số ít người là vẫn chần chờ
Một tu sĩ trẻ tuổi miễn cưỡng đứng lên, cười khổ nói ra
- Dương Chân, ngươi và ta xưa nay không thù không oán, trữ vật giới chỉ cũng đã cho ngươi, ngươi bỏ qua cho chúng ta đi!
- Cái gì?
Đám người còn lại sắc mặt đại biến, luống cuống tay chân lột trữ vật giới chỉ trên tay xuống, đồng loạt ném cho Dương Chân
Cùng lúc đó, trong lòng bọn họ đã sớm chửi mẹ
Sớm biết như vậy hôm nay ra cửa chắc chắn phải xem hoàng lịch, gặp được một đạo si đã đủ phiền muộn, không nghĩ tới ngay cả Dương Chân cũng gặp
Vô số tu sĩ phóng về Hoa Nhan sơn muốn tìm kiếm Dương Chân, Dương Chân lại nghênh ngang ở phía sau lưng bọn họ cướp bóc, cái này. . . Cái này con mẹ nó là sự tình gì a!
- Dễ nói dễ nói!
Dương Chân rất hài lòng gật đầu
- Ta vẫn là hiếu kỳ, các ngươi làm sao thụ thương?
- Là. . . Đạo si đả thương chúng ta!
- Cái gì?
Dương Chân cùng tiện mèo liếc nhau, sau đó nhìn chằm chàm tu sĩ kia hỏi
- Tiểu đạo si đi Hoa Nhan sơn?
- Chẳng những đạo si, Hoa Linh Nữ cùng Mặc Linh Nữ cũng đi
Dương Chân sững sờ, các nàng đến đó làm gì, thật sự cho rằng bản tao thánh sẽ đi cái địa phương quỷ quái kia?
- Tiểu tử, chúng ta đi Hoa Nhan sơn gây sự đi
Tiện mèo hưng phấn nói ra
- Cút!
Dương Chân trừng mắt
- Muốn đi thì tự ngươi đi, mẹ nó, nơi đó khẳng định có một bó lớn Độ Kiếp Kỳ cường giả
Tiện mèo hắc hắc cười quái dị
- Ngươi có muốn mau chóng độ kiếp hay không?
- Ngươi có biện pháp?
Hai mắt Dương Chân tỏa sáng
- Nghe bản tôn chỉ có chuẩn, không có sai!
Tiện mèo một bộ đã tính trước
Dương Chân nhìn chằm chằm tiện mèo một hồi, mới đi về phía Hoa Nhan sơn
- Vậy còn chờ gì nữa, Hoa Nhan sơn. . . Số phận của ngươi đã định!