Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 39 - Không Phục Ngươi Đến Cắn Ta A , Lão Gia Hỏa

Trong chốc lát bờ môi của Trương Tông Cẩm liền sưng lên như lạp xưởng trông cực kỳ kinh khủng , nằm trên mặt đất kêu rên , hai tay nắm chặt lấy cổ họng

Trên mặt Dương Chân lộ ra dáng vẻ đau lòng , phẫn nộ chỉ vào Đoạn Lãng Tài

- Ngươi tên Đoạn Lãng Tài này dĩ nhiên tâm ngoan thủ lạt như thế , dùng thủ đoạn ác động để hãm hại Trương công tử , ngươi lần này xong , ta sẽ nói cho Động Lâm Phái trưởng lão

- Không . . . chuyện không liên quan đến ta , là ngươi , ngươi đột nhiên nhảy ra hô một tiếng làm ta cùng Huyết Tằm chấn kinh vô tình ngộ thương Trương công tử

Đoạn Lãng Tài bị dọa cho xanh mặt , cho hắn một vạn lá gan cũng không dám để Huyết Tằm cắn Trương Tông Cẩm a

Cắn chết còn tốt , vạn nhất cắn không chết bị Động Lâm Phái biết được , toàn bộ Thị Kiếm Môn cũng không gánh nổi cho hắn

Dương Chân làm sao có thể chịu nghe Đoạn Lãng Tài giải thích , thương hại nhìn Trương Tông Cẩm đang co quắp trên mặt đất nói

- Mau hô hấp nhân tạo cho hắn , đừng nói với ta là ngươi không biết hô hấp nhân tạo nha , là môi kề môi đem tất cả độc hút ra , bằng không ngươi thật xong đời

- A ?

Đoạn Lãng Tài mộng bức , sau đó giống như cảm thấy chủ ý này có Dương Chân cũng không tồi , nhìn bờ môi Trương Tông Cẩm nuốt nước miếng một cái hung hăng ấn xuống

- Ai nha , phi lễ chớ nhìn

Dương Chân cảm thấy toàn thân run rẩy , vội vàng quay đầu đuổi theo Huyết Tằm

Huyết Tằm kích thước không lớn nhưng tốc độ cực nhanh , Dương Chân phải dùng tốc độ cao nhất mới khó khăn đuổi kịp được nó

Liền một tay chụp chết sau đó đem huyết dịch của nó bôi lên khúc gỗ đang mang theo trên người

Ông !

Chỉ thấy khúc gỗ bộc phát ra một đoàn quang mang , nguyên khí bắt đầu nhanh chóng tụ tập lại chui vào trong khối gỗ tựa như bị nó thôn phệ

Quang mang đại thịnh , đến cũng nhanh mà biến mất cũng nhanh , trong chốc lát liền khôi phục hình dạng ban đầu

Sau đó hắn liền đeo khúc gỗ vào sau lưng vội vã hướng về đỉnh núi phóng đi

- Không tốt rồi , có việc lớn rồi , có hai nam nhân đang đè nhau , trong thật tổn thọ a

Thanh âm của Dương Chân có lực xuyên thấu cực mạnh , toàn bộ người trên đỉnh núi đều nghe được , nhất thời vẻ mặt mọi người đều trở nên cổ quái

- Dương Chân , không được hồ ngôn loạn ngữ , hai nam nhân gì ?

La Viêm trầm giọng quát lớn

Dương Chân chỉ chỉ dưới núi nói

- Hai người Đoạn Lãng Tài cùng Trương Tông Cẩm tình đầu ý hợp , nằm trên mặt đất dục vọng nổi lên đè nhau ra , tràng diện kia thật làm con mắt ta muốn hỏng a

- Hừ !

Sắc mặt Mã Đức Hưng hoàn toàn thay đổi , hừ lạnh một tiếng phóng xuống dưới núi

Đám người cũng vội vàng đuổi theo

Thời điểm mọi người tới nơi , chỉ thấy Đoạn Lãng Tài đang ghé vào môi Trương Tông Cẩm ra sức mút , âm thanh vang vang làm rúng động lòng người

- Đồ hỗn trướng , lăn cho lão phu !

Mã Đức Hưng tức giận đến mức khói muốn bốc trên đầu

Rất nhiều nữ tử ở đây sắc mặt đều đỏ lên , xấu hổ quay đầu đi

Đoạn Lãng Tài toàn thân chấn động , chậm rãi xoay đầu lại

Mã Đức Hưng nhìn thấy dáng vẻ của Đoạn Lãng Tài liền hỏi

- Ngươi ngươi ngươi . . . . ngươi là ai ?

- Ta là Đoạn Lãng Tài của Thị Kiếm Môn , tiền bối cầu xin hãy . . . .

Đoạn Lãng Tài bờ môi sưng to , sắc mặt bầm đen , lo lắng nhìn Mã Đức Hưng , nói chuyện còn không lưu loát

- Tông Cẩm !

Mã Đức Hưng đại biến gầm lên cắt lời Đoạn Lãng Tài , tiến tới đẩy Đoạn Lãng Tài ra đút một viên đan dược vào miệng Trương Tông Cẩm

Nhìn thấy sắc mặt Trương Tông Cẩm dần dần khôi phục , Mã Đức Hưng mới âm trầm nhìn Đoạn Lãng Tài nói

- Chuyện gì xảy ra ?

Đoạn Lãng Tài thần sắc liên tục biến hóa , chỉ vào Dương Chân vội vàng nói

- Là hắn , hắn đem Trương công tử hại thành như vậy !

Oanh !

Trên thân Mã Đức Hưng bộc phát ra một đoàn khí tức kinh khủng , tức giận gầm lên

- Dương Chân , lại là ngươi , ngươi thật cho là lão phu không dám giết cái tiểu tử hỗn đản nhà ngươi hay sao ?

La Viêm cùng Đoạn Thanh liếc nhau , sắc mặt đồng dạng cũng trở nên khó coi nhíu mày nói

- Mã trưởng lão , có phải có hiểu làm gì hay không ?

- Hiểu lầm ? chỉ bằng Dương Chân năm lần bảy lượt làm cho Tông Cẩm thổ huyết , lão phu liền có đầy đủ lý do để giết hắn , hai lão gia hỏa các ngươi nói cho ta nghe hiểu lầm gì ?

La VIêm nghe được lờ của Mã Đức Hưng liền có chút trì trệ nhìn qua Dương Chân nói

- Ngươi có lời gì muốn nói không ?

Dương Chân nhếch miệng

- Muốn gán tội cho người khác sợ gì không có lý do , nếu vị tiền bối này nói ta tội ác tày trời vậy ta có tìm đủ lý do để giải thích cũng có ích lợi gì , chỉ còn cách . . . . con mẹ nhà ngươi có bản lĩnh đến cắn ta đi a , lão gia hỏa !

- Ngươi . . .

Mã Đức Hưng nghẹn họng nhìn trân trối

Đám người cũng giật nảy mình , mộng bức nhìn Dương Chân

Ngay từ đầu đám người cảm thấy Dương Chân nói không sai , đường đường là Động Lâm Phái trưởng lão muốn giết một đệ tử của tiểu môn phái dù cho Dương Chân có thiên đại khuất nhục thì phải làm thế nào , còn không phải vươn cổ ra cho người ta giết

Thế nhưng thời điểm mọi người cảm thấy Dương Chân có chút đáng thương , Dương Chân liền mắng chưởi làm cho Mã Đức Hưng cẩu huyết lâm đầu , lập tức khiến bọn họ trợn mắt há hốc mồm

Cái này . . . Dương Chân chẳng lẽ không sợ chết sao ?

- Tốt ! tốt ! tốt !

Mã Đức Hưng giận quá thành cười chỉ vào Dương Chân nói

- Lão phu đã thật lâu rồi chưa gặp tiểu bối nào lớn lối như thế , hôm nay liền thay tông môn ngươi thanh lý môn hộ

Dương Chân thật sự có chút không hiểu những lão già này , động một chút liền cậy già lên mặt không nói , còn tìm cho mình một lý do đàng hoàng , hắn cười nhạo một tiếng nói

- Đến a , cắn ta a , ta chẳng lẽ lại sợ ngươi

Hai người đối chọi gay gắt , Dương Chân đem tay vắt chéo sau lưng , giữ khúc gỗ đã được khắc họa vô số trận pháp

Ông !

Khí tức trên thân Mã Đức Hưng đột nhiên ngưng tụ thành một con cuồng long phóng về hướng Dương Chân

Dương Chân hai mắt ngưng tụ muốn liều mạng , lão gia hỏa này ít nhất là Kim Đan Kỳ thậm chí là Nguyên Anh Kỳ , lấy tu vi Trúc Cơ Kỳ của hắn , không có kỳ chiêu nào tuyệt đối không còn cách nào bảo mệnh , chỉ hi vọng thứ mới chế tạo này có tác dụng

Nhưng Lúc này , La Viêm bỗng nhiên xuất thủ , tiện tay phát ra một đạo chân nguyên , ầm ầm đụng vào cuồng long

- Mã trưởng lão , ngươi trước tiên bình tĩnh một chút , không chừng ở bên trong có hiểu lầm gì đó , làm sao chỉ dựa vào lời nói một bên liền phán định Dương Chân hại Trương Tông Cẩm ?

- Không phải hắn thì là ai ?

Mã Đức Hưng hừ lạnh nói

- Trương Tông Cẩm rõ ràng là trúng độc , nhưng đây là loại độc gì ?

- Hả ?

Mã Đức Hưng thần sắc khẽ động , nghiêm túc ngồi xổm xuống kiểm tra độc trên người Trương Tông Cẩm

Sau một lát Mã Đức Hưng biến sắc , lạnh lùng nhìn chằm chằm Đoạn lãng Tài

- Huyết Tằm ? Thị Kiếm Môn ?

Sắc mật Đoạn lãng Tài bỗng trở nên tái nhợt vội vàng giải thích

- Tiền bối , ngươi nghe ta . . .

Oanh !

Mã Đức Hưng một bàn tay đập vào đầu Đoạn Lãng Tài , mệnh của hắn cứ như thế bị đào đi , ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có

Chậc chậc chậc , Dương Chân thấy vậy liền lắc đầu , lão giả hỏa này thật là dứt khoát , thật lưu loát

La Viêm cổ quái nhìn Dương Chân một chút sau đó cười ha ha nói

- Tốt , sự tình bây giờ đã tra ra manh mối , Dương tiểu hữu hiện tại liền nói muốn gia nhập tông môn nào , lấy tư chất của ngươi , ngũ đại tông môn của U Dương quốc chắc hẳn ai cũng nguyện ý thu ngươi làm đệ tử

Mã Đức Hưng hừ lạnh một tiếng , im lặng không nói

Đoạn Thanh cũng cười ha ha nhìn Dương Chân nói

- Sự tình nhập môn không thể coi thường , Dương tiểu hữu cần phải nghĩ thật kỹ , chẳng qua nếu như ngươi lựa chọn Võ Nhạc Tông , lão phu không dám hứa chắc cái gì , nhưng nhất định sẽ xem ngươi thành trụ cột bồi dưỡng thật vững vàng

- Cái gì ?

La Viêm cười nhạo

- Đan Hồ Cốc ta chẳng những đem ngươi trở thành trụ cột vững vàng , còn trực tiếp thu ngươi làm quan môn đệ tử , ngoại trừ tông chủ tất cả trưởng lão ngươi có thể tùy tiện bái sư

Mắt thấy hai người lại tranh nhau , đám người đều hâm mộ nhìn Dương Chân

Dương Chân ách một tiếng nói

- Các vị tiền bối , ta có thể . . . một cái cũng không chọn sao ?

Cái gì ?

Đám người mộng bức

Bình Luận (0)
Comment