Nghe được lời nói của Dương Chân , Dược Lão đang nuốc xuống một ngụm rượu ngọn liền phù một tiếng , rượu từ trong lỗ mũi phun ra ngoài sặc đến mức liên tục ho khan
Lam Phương Nguyệt cổ quái nhìn Dương Chân , nói với Hoa U Nguyệt
- Lâu chủ , Phương Nguyệt cảm thấy ngươi cứ như vậy đưa Ám Kim lâu bài cho Dương Chân có phải là sai hay không ?
- Chắc là một chút !
Hoa U Nguyệt im lặng nhìn Dương Chân , hừ nhẹ một tiếng xoay người muốn rời đi
- Ai chớ đi a , Ám Kim lâu bài này . . . Ám Kim ?
Dương Chân hai mắt tỏa sáng , hỏi Hoa U Nguyệt
- Lâu bài của ngươi là cấp bậc gì ?
Hoa U Nguyệt khóe miệng giật một cái
- Hoàng kim cấp !
- Hoàng kim cùng ám kim cái nào cao hơn ?
- Tiểu tử , ngươi là được thượng thiên phái tới chuyện trừng phạt lão nhân gia ta sao ?
Dược Lão trừng mắt nhìn Dương Chân
- Ở Trường Nguyệt Lâu , Ám Kim lâu bài chính là cấp bậc cao nhất , cơ hồ có thể vận dụng tất cả tài nguyên của Trường Nguyệt Lâu , đương nhiên là phải có nguyên nhân chính đáng , từ khi Trường Nguyệt Lâu thành lập chỉ có năm cái Ám Kim lâu bài , ngươi chính là người thứ năm
Dương Chân vội vàng đem Ám Kim lâu bài ôm vào trong lòng tự lẩm bẩm
- Đối với ta tốt như vậy , Hoa lâu chủ ngươi không phải là coi trọng ta đi , ách . . . ta người này lần thứ nhất được người khác coi trọng nên có chút khẩn trương a , ôi ta nên nói gì để không bị người khác cảm thấy đây là lần đầu tiên đây
Đầu bậc thang , Hoa U Nguyệt vừa bước lên được một bậc nghe lời nói của Dương Chân liền không cẩn thận đạp hụt , kém chút đã trượt chân , hai hàm răng nghiến chặt giả bộ như không nghe thấy
Dược Lão cùng Lam Phương Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn Dương Chân , tựa hồ lại nhận biết độ vô sỉ của Dương chân thêm một tầng
- Tiểu tử , lão tử sống nhiều năm như vậy chưa từng gặp qua người vô liêm sỉ như ngươi , rất có tiền đồ , rất có tiền đồ a , ngươi tự cầu phúc cho mình đi
Dược Lão vỗ vỗ bả vai Dương Chân , quay người muốn rời đi
- Lão đầu nhi , ngươi còn phải hô ta một tiếng gia gia , đừng có mở miệng lại là lão tử a !
Coong !Dược Lão đụng đầu vào trên khung cửa
Lam Phương Nguyệt không để ý hình tượng cười lên ha hả
. . .
Dương Chân được an bài tại một chỗ của khách khanh Trường Nguyệt Lâu , tin tức Dương Chân trở thành Ám Kim khách khanh của Trường Nguyệt Lâu lan truyền nhanh chóng
Bên trong một tửu lâu tráng lệ của Liệt Hỏa Thành , một nam tử Lạt Ma ( như kiểu đạo sư của ấn độ ) trẻ tuổi khẽ cười một tiếng , đối với đồng bạn bên cạnh nói
- Trường Nguyệt Lâu thế mà đem Ám Kim lâu bài đưa cho một người còn chưa đột phá đến Tiểu Thừa Kỳ
Một Lạt Ma bên cạnh cười nói
- Nghe nói Dương Chân thế mà dưới cơ duyên xảo hợp lĩnh ngộ Lăng Không Hư Độ một loại thân pháp võ kỹ cực kỳ hiếm thấy , tương xứng với Kim Thiền Bộ của Lạt Thiên Tự ta
Lạt Ma kia hứng thú cười ha ha nói
- Nói cách khác , nếu như chúng ta đến sớm một ngày liền có thể trở thành Ám Kim khách khanh của Trường Nguyệt Lâu
Lạt Ma đồng bạn cười khổ nói
- Đó là do Vân Giới sư huynh thiên tư hơn người , còn ta đến bây giờ còn chưa lĩnh ngộ được Kim Thiền Bộ
Vân Giới khẽ cười một tiếng , nhìn mây bay trên trời nói
- Vân Không sư đệ lại khiêm tốn rồi , ngày mai sẽ là tỷ thí Tam Quốc thí luyện , đến lúc đó nhìn tên Dương Chân này một chút , sau đó tranh thủ đoạt Ám Kim lâu bài từ tay hắn
Vân Không kinh hãi
- Sư huynh muốn cùng Dương Chân so ngộ tính ?
Vân Giới gật đầu
- Đây là cơ hội ngàn năm có một , bốn cái Ám Kim lâu bài còn lại đều là những tông sư , muốn đánh bại bọn họ ở chính lĩnh vực của họ quá khó khăn , Dương Chân này lại bất đồng , Lăng Không Hư Độ làm sao có thể thâm ảo hơn so với Kim Thiền Bộ ?
Vân Không một mặt hứng thú nhẹ gật đầu nói
- Vậy liền chờ mong Vân Giới sư huynh ở Tam Quốc thí luyện phát ra hào quang rực rỡ !
Vân Giới cười ha ha lắc đầu nói
- Ngày mai là thần hồn lịch luyện , cùng ngộ tính và thiên phú không có quan hệ , sự tình Dương Chân để sau đó lại nói , ngươi âm thầm đem tin tức phát tán ra đến lúc đó Dương Chân đâm lao phải theo lao , trước mắt bao người tuyệt nhiên không có khả năng cự tuyệt !
Vân Không nhẹ gật đầu muốn nói lại thôi
Vân Giới tiếp tục cười nói
- Ta biết suy nghĩ trong lòng của người , bất quá lần này Vạn Hoa Cốc cùng Vô Tâm Tông đều là những người phiền phức , đẩy danh tiếng Dương Chân lên thật cao để hắn trở thành mục tiêu công kích , lúc đó chúng ta có thể yên lặng theo dõi kỳ biến , đem từng cái một triệt hạ , ai có thể là đối thủ của chúng ta ?
Lời này vừa ra , trên thân Vân Giới lập tức tản mát ra một cỗ hạo nhiên kim quang , dáng vẻ trang nghiêm để người ta không dám nhìn thẳng
. . .
Tam Quốc thí luyện năm nay , trước có Lạt Thiên Tự và Vô Tâm Tông của Đại Cương Quốc tham gia , sau đó lại tới Vạn Hoa Cốc của Thủy Linh Quốc , cộng thêm thiên kiêu của U Dương Quốc , khiến cho sự mong đợi tăng lên vô số lần
Nhất là sự hoành không xuất thế của Dương Chân , cơ hồ làm tất cả kỳ tài ngút trời chú ý đều đặt chủ ý lên người hắn
Trong lúc nhất thời các loại tin tức trong Liệt Hỏa Thành lưu truyền sôi sùng sục , tỉ lệ đặt cược tiền vào Dương Chân cũng cao đến dọa người
Để đám người hưng phấn chính là , đêm qua , thiên kiêu của Lạt Thiên Tự là Vân Giới muốn ở trên lĩnh vực Dương Chân tự hào nhất là ngộ tính đánh bại hắn , đem Ám Kim lâu bài chiếm làm của riêng
Tin tức này vừa ra , tu sĩ Liệt Hỏa Thành liền xôn xao , tất cả đều lâm vào phấn khởi
- Có nghe tin gì chưa , Tằng Bích Thư của Vô Tâm Tông tựa hồ cũng sinh ra hứng thú với Dương Chân
- Không biết Hoa lâu chủ vì nguyên nhân gì mà giao Ám Kim lâu bài cho Dương Chân , chẳng lẽ không biết như vậy sẽ có người để mắt tới sao ?
- Chậc chậc xem ra lần này Dương Chân thật sắp bị mất mặt a , vừa cầm tới lâu bài liền chắp tay giao cho người khác
- Vậy cũng chưa chắc , dù sao Dương Chân cũng lĩnh ngộ được Lăng Không Hư Độ
- Vị huynh đài này có khả năng không biết đi , Vân Giới của Lạt Thiện Tự cũng đã lĩnh ngộ được Kim Thiền Bộ a !
- Kim Thiền Bộ là cái gì ?
- Ha ha , là thân pháp võ kỹ do tông sư Xá Lợi Lạt Ma của Lạt Thiện Tự sáng tạo ra , nghe nói trong đó ẩn chứa đạo ý , mà còn là đại đạo !
- Hít !
Đám người cùng nhau hít vào một hơi
- Ta làm sao lại cảm thấy Dương Chân có chút đáng thương , hắn hiện tại chính là trong hoàn cảnh thế gian đều là địch a !
- Đáng thương sao ? Càng đáng thương hơn còn ở đằng sau , những thiên kiêu của U Dương Quốc tựa hồ cũng không có cảm tình đối với Dương Chân , cho nên lần này Dương Chân chính là tứ cố vô thân , một người một mình chiến đấu !
. . .
Trong Trường Nguyệt Lâu , sau khi ăn uống nô đủ vừa quay đầu liền nhìn thấy Lam Phương Nguyệt đang ngập ngừng muốn nói gì đó liền hỏi
- Có chuyện gì không ?
Lam Phương Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn Dương Chân
- Ngươi bây giờ còn tâm tình để ăn cơm sao , ngươi có biết tình cảnh của ngươi hiện tại thảm bao nhiêu ?
- Ôi ta thật không biết !
Dương Chân sửng số , hắn có thể thảm bao nhiêu ?
- Ngươi . . .
Lam Phương Nguyệt trì trệ
- Đinh Khắc Tề tuyên bố muốn ở bên trong thí luyện lấy mạng ngươi , tất cả thiên tài của Tam Quốc đều nhằm vào ngươi đều muốn giẫm lên đầu của ngươi để dương danh , có thể nói tất cả mọi người trong thí luyện đều nhằm vào ngươi !
Dương Chân lắc đầu
- Không , không phải tất cả mọi người đều nhằm vào ta
- Cái gì ?
Lam Phương Nguyệt sững sờ
- Còn ai sẽ giúp ngươi ư ?
Dương Chân nháy nháy mắt
- Ngươi a !
Lam Phương Nguyệt ngẩn ngơ khẽ gắt một tiếng
- Có ta thì làm được gì , ngươi bây giờ đang là địch của cả thế gian a !
Dương Chân cười ha ha , vươn người đứng dậy khóe miệng cong ra một độ cong quỷ dị
- Cùng thế gian là địch thì như thế nào ?
Thời khắc này , Dương Chân không còn nửa điểm dáng vẻ bất cần đời , nhìn Lam Phương Nguyệt tự tin nói
- Có ít người , không phải cứ nhiều người liền có thể đạp xuống , bọn hắn là thiên tài , còn ta là gia gia của thiên tài a !
- Gia gia ?
Dược Lão đang muốn cất bước tiến vào nghe được hai chữ này liền toàn thân khẽ run rẩy , vội vàng xoay người chạy đi
Lam Phương Nguyệt ngơ ngác nhìn Dương Chân
- Ngươi lấy tự tin lớn như vậy từ đâu ?