Lạt Ma chỉ vào Dương Chân nói
- Tiểu nhi cuồng vọng , chớ cho là bần tăng không dám giết ngươi ở đây !
Oanh !Trên thân Lạt Ma bộc phát ra khí tức kinh khủng chèn ép về phía Dương Chân
- Ngươi có thể thử một chút !
Hoa U Nguyệt tiện tay phất một cái , một đạo khí lưu như nước phóng tới đem áp lực đánh tan
- Khô Đầu Đà , ngươi hình như không đem ta để ở trong mắt a ?
Khô Đầu Đà hừ lạnh một tiếng híp mắt nói
- Hoa lâu chủ chẳng lẽ vì một tiểu tử vô tri cuồng vọng như vậy mà cùng ta động thủ ?
Hoa U Nguyệt thần sắc cứng lại , trong tay bỗng nhiên nhiều thêm một thanh trường kiếm tản ra hàn quang làm cho nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống mấy phần , làm cho tu sĩ xung quanh sắc mặt cũng biến đổi
Đàm Phong Liệt vội vàng đứng lên cười ha hả nói
- Hai vị đợi một chút , đừng sốt ruột , không cần thiết phải tôn thương hòa khí như vậy , chi bằng cho ta một chút mặt mũi hết thảy ân oán tạm gác lại đến khi Tam Quốc thí luyện kết thúc lại nói , thế nào ?
Khô Đầu Đà âm lãnh nhìn Dương Chân , sau đó cười nói với Đàm Phong Liệt
- Dễ nói dễ nói , bần tăng cho ngươi mặt mũi này !
Nói xong , Khô Đầu Đà cùng trung niên nhã sĩ liếc nhau cười ha ha lần nữa ngồi xuống
Hoa U Nguyệt đối với Đàm Phong Liệt nhẹ gật đầu , thời khắc quay người trong tay đã nhiều thêm một viên đan dược vàng óng
- Chấn Hồn Đan ?
Trung niên nhã sĩ kinh hô một tiếng không dám tin nhìn Hoa U Nguyệt trầm giọng nói
- Hoa lâu chủ , chỉ vì một cái thần hồn thí luyện mà xuất ra Chấn Hồn Đan trân quý như vậy , khó tránh khỏi chuyện bé xé ra to a ?
Hoa U Nguyệt trên mặt hiện lên vẻ mỉm cười chậm rãi mở miệng nói
- Ta muốn làm cái gì , cũng không quan hệ gì tới ngươi a ?
Dương Chân sững sờ , mặc dù chưa nghe qua Chấn Hồn Đan nhưng nhìn biểu hiện của họ Dương Chân cũng biết nó không đơn giản , không nghĩ tới Hoa U Nguyệt đối với hắn coi trọng như vậy , ở trong việc này chẳng lẽ có gì đó cổ quái ?
Trung niên nhã sĩ nhíu nhíu mày nhìn về phía Đàm Phong Liệt trầm giọng nói
- Đàm thành chủ , Chấn Hồn Đan là thiên cấp đan dược vô cùng trân quý , lại dùng bên trong thí luyện chỉ sợ đối với người khác quá không công bằng a ?
Đàm Phong Liệt nhíu nhíu mày , nhìn Hoa U Nguyệt muốn nói gì đó lại thôi
Lúc này , Hoa U Nguyệt nhìn Dương Chân nói
- Hiện tại bọn hắn đều đã tiến vào tầng thứ năm , nếu như ngươi phục dụng viên Chấn Hồn Đan này , có lẽ sẽ đuổi kịp bọn hắn , thế nhưng muốn đi vào tầng thứ bảy là có chút khó khăn , chỗ này của ta còn một bộ thiên cấp phàm phẩm luyện hồn công pháp , tên là Thối Hồn Kinh , ngươi . . . muốn lựa chọn như thế nào ?
Lời này vừa ra , tất cả mọi người đều đem ánh mắt đặt trên người Dương Chân
Nhất là Khô Đầu Đà cùng trung niên nhã sĩ , trên mặt đều lộ ra vẻ âm tình bất định
Đồ đần cũng biết lúc này lựa chọn Chấn Hồn Đan sẽ tốt hơn Thối Hồn Kinh rất nhiều
Hoa U Nguyệt mặc dù đưa ra hai lựa chọn , nhưng cùng với việc trực tiếp đưa cho Dương Chân Chấn Hồn Đan có gì bất đồng ?
Đàm Phong Liệt há to miệng không nói gì , dù sao Dương Chân còn chưa làm ra lựa chọn , hắn cũng không thể ngay lúc này mở miệng ngăn cản Hoa U Nguyệt , dù gì đi nữa thì hắn là người giữ công bình cho thí luyện
Trên vân đài tất cả mọi người đều lẳng lặng nhìn Dương Chân đưa ra lựa chọn , thần sắc khắc nhau , bất qua phần lớn trên mặt mọi người đều lộ ra một chút thần sắc thất vọng
Nghe danh không bằng gặp mặt , ngay từ đầu đám người còn cảm thấy Dương Chân là một thiên tài , bây giờ nhìn Dương Chân như vậy , ấn tượng của bọn họ với Dương Chân lập tức đi xuống
Nếu như Dương Chân không tu luyện thần hồn lực , trực tiếp mở miệng đòi hỏi Chấn Hồn Đan , đám người mặc dù sẽ bởi vì tính công bình của thí luyện mà mở miệng ngăn cản , thế nhưng cũng sẽ không vì vậy mà xem thường Dương Chân , dù sao kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt
Mọi người ở đây đều nhìn ra được Dương Chân là đang mượn danh tiếng để đòi hỏi một ít đồ vật trợ giúp chính mình
Khô Đầu Đà cũng trung niên nhã sĩ liếc nhau , trong mắt đều lộ ra thần sắc khinh thường , hiện tại tâm tư phản đối Chấn Hồn Đan của hai người không hề có
Loại người như Dương Chân cho dù hiện tại để hắn ăn Chấn Hồn Đan đi thí luyện cũng không đủ gây ra sợ hãi gì
Khô Đầu Đà cười lạnh nhìn Dương Chân nói
- Tiểu tử , thiên tài bần tăng từng thấy qua cũng nhiều , bất quá hạng người mượn danh nghĩa để lừa lọc kết quả cũng sẽ không quá tốt đâu , tốt nhất ngươi hãy thu liễm lại , miễn cho làm trò hề cho thiên hạ
Trung niên nhã sĩ cũng nhẹ gật đầu , lại nghi hoặc nhìn Hoa U Nguyệt một chút , không rõ vì cái gì mà lấy thân phận của Hoa U Nguyệt lại có thể phối hợp với Dương Chân những chuyện như thế này , vô luận từ góc độ nào mà nói , đều không cần thiết tốn nhiều tâm tư trên thân Dương Chân như vậy
Chẳng lẽ Dương Chân ngoài lĩnh ngộ Lăng Không Hư Độ còn bí mật gì đó không muốn ai biết hay sao ?
Thời điểm trung niên nhã sĩ trong lòng nghi ngờ , Dương Chân sắc mặt cổ quái nhìn thoáng qua Khô Đầu Đà đang cười nhạo giống như đang nhìn một đồ đần nói
- Không biết ngươi là đang nói cái vấn đề gì ? ngươi là thằng ngu sao ?
Dương Chân cười nhạo một tiếng , đưa tay cầm lấy Thối Hồn Kinh trên tay Hoa U Nguyệt
- Làm càn , tiểu nhi cuồng vọng . . . hả ?
Khô Đầu Đà bị Dương Chân nhiều lần chống đối lập tức tức giận đến mức tái nhợt , thế nhưng hắn lại thấy Dương Chân thế mà cầm công pháp trong tay Hoa U Nguyệt đi lập tức trở nên kinh ngạc
Không chỉ Khô Đầu Đà kinh ngạc , những người khác ở đây cũng đều ngẩn ngơ , không nghĩ tới Dương Chân thế mà lại lựa chọn công pháp , cái này làm sao có thể ?
Chỉ cần không phải là kẻ ngu ai cũng biết lựa chọn Chấn Hồn Đan tốt hơn , không , loại tình huống này sợ rằng chỉ có một lựa chọn duy nhất chính là Chấn Hồn Đan mà thôi , tại sao lại lưa chọn công pháp ?
Nói đùa gì vậy ?
Liền ngay cả Hoa U Nguyệt nhìn thấy lựa chọn của Dương Chân cũng sững sờ cổ quái hỏi
- Ngươi thật muốn lựa chọn Thối Hồn Kinh ?
Dương Chân kinh ngạc nói
- Chẳng lẽ không được sao ? Chấn Hồn Đan là vật tiêu hao chỉ ăn được một lần , dược hiệu qua đi liền hết tác dụng , mà Thối Hồn Kinh lại có thể tu luyện ra thần hồn của chính mình , thu hoạch được lực lượng thần hồn chân chính
Nói đến đây , Dương Chân nhìn thoáng qua Khô Đầu Đà cùng trung niên nhã sĩ sau đó nói tiếp
- Chỉ có đồ đần mới có thể lựa chọn tiêu hao phẩm mà không chọn công pháp
Mặc dù đám người biết đây rõ ràng là Dương Chân đang giảo biện , nhưng nghĩ nghĩ lại thấy Dương Chân nói rất có con mẹ nó đạo lý
Khô Đầu Đà cùng trung niên nhã sĩ sắc mặt tái xanh nhìn chằm chằm Dương Chân nói
- Bần tăng ngược lại muốn nhìn ngươi vượt qua lần thí luyện này như thế nào !
Đám người nghe vậy liền bừng tỉnh đại ngộ , Dương Chân đây là đâm lao phải theo lao , chết vì sĩ diện khi kiên trì lựa chọn Thối Hồn Kinh a
Nếu là như vậy , một hồi cũng sẽ không giả bộ được nữa liền hiện nguyên hình mà thôi
Hiện nay Vân Giới cùng Tằng Bích Thư đã quen thuộc với áp chế của tầng năm , đang càng ngày càng hướng lại gần tầng thứ sáu , lấy thiên phú cùng lực lượng của những người này , hẳn là có thể tiến vào tầng thứ bảy thậm chí thứ tám
Dương Chân vô luận thế nào cũng vô pháp đến tầng thứ bảy sớm hơn bọn hắn , thậm chí căn bản không có khả năng đến tầng thứ bảy
Hoa U Nguyệt nhìn thấy Dương Chân tựa hồ quyết tâm muốn lựa chọn Thối Hồn Kinh , nhíu mày muốn nói lại thôi , nhìn về Dương chân lộ ra vẻ khó hiue63
Hoa U Nguyệt nguyên bản cảm thấy đã hiểu rõ Dương Chân , nhưng lúc này nàng lại phát hiện , nàng giống như chỉ mới thấy qua một góc của băng sơn mà thôi
Dương Chân đến cùng có thể sáng tạo một cái kỳ tích nữa hay không ?
Nhin thấy Dương Chân đang đối với nàng nháy mắt , làm cho trái tim của Hoa U Nguyệt thổn thức không thôi , không biết vì cái gì , ngay cả chính nàng cũng không thể áp chế ý nghĩ hoang đường như vậy , tựa hồ một lát nữa Dương Chân sẽ làm cho mọi người giật nảy cả mình vậy
Nghĩ tới đây , Hoa U Nguyệt hít sâu một hơi lắc đầu cười khổ
Lần nữa sáng tạo kỳ tích sao , làm sao có thể ?
Dương Chân không để ý tới sự kinh ngạc của đám người , cười ha ha xoay người rời đi
- Con ngươi ta xưa nay không bao giờ trang bức , bởi vì ta . . . thực sự ngưu bức !