Kim Đan Kỳ tu sĩ ngự kiếm đến đoán chừng cở trăm người , nguyên khí ba động kinh khủng để cho không ít người chấn kinh
Liền ngay cả một ít trưởng lão cùng tông chủ đều thần sắc biến đổi , kinh nghi bất định ngẩng đầu nhìn lên
Hoa U Nguyệt bước chân dừng lại , mày liễu nhẹ chau lại mở miệng nói
- Vì sao có nhiều Kim Đan Kỳ tu sĩ tới đây như vậy ?
Lam Phương Nguyệt sắc mặt ngưng trọng hô nhỏ một tiếng nói
- Có thể cùng Cửu Giới Linh Lung Tháp có quan hệ hay không ?
Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu
- Chắc là như vậy , mặc dù tu sĩ Kim Đan Kỳ tu luyện ở Cửu Giới Linh Lung Tháp hiệu quả đã quá mức bé nhỏ , bất qua lần này chín tầng phong ấn Linh Lung Tháp đều phá toái nói không chừng sẽ xuất hiện biến cố gì đó , nếu không vì sao đám người kia không tiếc nhiều Kim Đan Kỹ tu sĩ như vậy đều phái tới đây ?
Dương Chân còn treo trên người Hoa U Nguyệt cũng nhìn thoáng lên không trung , sau đó nhanh chóng đem đầu chôn trở về trong miệng lầm bầm nói
- Ôi đầu ta đau quá
Hoa U Nguyệt im lặng nhìn Dương Chân muốn nói gì đó lại thôi , ở phương hướng Liệt Hỏa Thành có hai người đang cấp tốc bay tới , rơi xuống trước mặt Hoa U Nguyệt thần sắc cổ quái nhìn thoáng qua Dương Chân mới cung kính nói với Hoa U Nguyệt
- Lâu chủ , theo tin tức nghe được , Tế Tự của Đại Cương Quốc suy đoán bên trong tầng thứ chín của Cửu Giới Linh Lung Tháp sẽ xuất hiện Thiên Mệnh Hoa !
- Cái gì ?
Hoa U Nguyệt cùng Lam Phương Nguyệt hai nữ cùng nhau kinh hô , Hoa U Nguyệt trầm ngâm nói
- Nếu như tin tức đáng tin , lần thí luyện này chỉ sợ sẽ phát sinh rất nhiều biến hóa , sự trân quý của Thiên Mệnh Hoa đủ để tất cả tông môn của Tam Quốc ngấp nghé
Lam Phương Nguyệt nhẹ gật đầu hỏi
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ ?
Hoa U nguyệt trầm giọng nói
- Phương đường chủ , ngươi trở về triệu tập nhân thủ để tất cả tu sĩ Kim Đan Kỳ trong lâu đều đến Cửu Giới Linh Lung Tháp !
- Vâng !
Lam Phương Nguyệt khom người lĩnh mệnh , nhìn Dương Chân đang ở trên người Hoa U Nguyệt muốn nói lại thôi
Dương Chân ngẩng đầu mờ mịt hỏi
- Thiên Mệnh Hoa là cái gì ?
- Ngươi còn chưa xuống ?
Hoa U Nguyệt xấu hổ trừng mắt nhìn Dương Chân
- Ôi đầu ta . . .
- Ngươi còn không xuống ta sẽ ném ngươi ở đây tự sinh tự diệt
- Đừng a , ta vì Trường Nguyệt Lâu mà đắc tội không ít người , ngươi nếu như đem ta vứt ở đây vạn nhất cái lão lạt mà cùng lão bạch kiểm kia muốn giết ta thì ta phải làm sao bây giờ ?
Hoa U Nguyệt bất đắc dĩ nhìn Dương Chân
Lão lạt ma dùng trên người Khô Đầu Đà là chuẩn xác , lão bạch kiểm . . . nếu như bị trung niên nhã sĩ nghe được nói không chừng cho dù có Hoa U Nguyệt che chở , hắn cũng sẽ tìm Dương Chân liều mạng
Lam Phương Nguyệt ở một bên cười trộm giải thích nói
- Thiên Mệnh Hoa là một trong ba đóa kỳ hoa của thế gian , nghe nói là thần hồn ấn ký do đại năng vẫn lạc lưu lại , có thể gọi nó là một cái truyền thừa , đã từng có người ở trong đó lĩnh ngộ ra được sát chiêu , uy lực mạnh mẽ , cơ hồ có thể vượt cấp giết người !
Nghe được tự vượt cấp giết người , Dương Chân lập tức từ trên người Hoa U Nguyệt nhảy xuống , hai mắt sáng lên nói
- Vậy còn chờ gì nữa , chúng ta mau đi thôi a , lần Tam Quốc thí luyện này xem như bỏ đi , hiện tại đoán chừng rất nhiều người nhìn chằm chằm vào đóa hoa kia a , đi trễ có khả năng đã bị người đoạt đi mất
Hoa U Nguyệt lườm Dương Chân tức giận nói
- Ngươi cho rằng Thiên Mệnh Hoa có thể dễ đạt được như vậy sao ?
Lam Phương Nguyệt cũng cười khổ không thôi nói
- Thiên Mệnh Hoa là loại hoa thông linh nhất của thế gian , nếu không có đại cơ duyên , đừng nói là lĩnh ngộ được truyền thừa , cho dù muốn gặp cũng không gặp được , có ít người biết rõ nơi nào tồn tại Thiên Mệnh Hoa nhưng lại cả đời vẫn không thể nào nhìn thấy nó
Dương Chân ngẩn ngơ kinh ngạc hỏi
- Hoa này chảnh như vậy ?
Lam Phương Nguyệt bị Dương Chân chọc cười , vừa cười vừa nói
- Có thể chảnh hơn so với ngươi ? ngươi thế nhung là cường giả Nguyên Anh Kỳ cũng dám mắng , ta khuyên ngươi đừng nên ôm khát vọng quá lớn , bây giờ rất nhiều Kim Đan Kỳ tu sĩ nghe nói chuyện này mà đến , chúng ta không nhất định có thể tiến vào tầng chín
Dương Chân nhếch miệng
- Cũng nên thử một chút , người nếu như không có mộng tưởng cùng cá ướp muối khác nhau ở chỗ nào ?
- Cá ướp muối là gì ?
Lam Phương Nguyệt kinh ngạc hỏi
Dương CHân khoát tay áo nhìn thoáng qua những Kim Đan Kỳ tu sĩ đang càng ngày càng gần giải thích
- Là một loại cá ướp qua gia vị của nhà chúng ta , ăn ngon lắm , hôm nào ta làm cho ngươi ăn !
- Mỹ vị giống như Tư Nhiên Thịt Dê sao ?
Lam Phương Nguyệt ánh mắt sáng rực
- Đó là tự nhiên !
Ừng ực !
Lam Phương Nguyệt nuốt từng ngụm nước bọt
Lúc này , những tu sĩ Kim Đan Kỳ đã cùng nhau hạ xuống ở trên Quang Minh Đỉnh , cùng các tông chủ , trưởng lão vấn an sau đó sắc mặt một số người bỗng nhiên biến đổi
Một Lạt Ma vọt tới bên người Vân Giới ngạc nhiên hỏi
- Sư đệ , ngươi tại sao lại tổn thương thành tình trạng này ?
Vân Giới thần sắc âm lãnh nhìn Dương Chân , thấy Dương Chân lúc này thế mà còn hướng về hắn nháy mắt lại tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi
- Là tiểu tử kia làm ngươi bị thương ?
Lạt Ma kia khí tức quanh thân ba động , nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên giảm xuống rất nhiều
Cùng lúc đó , một nam tử trẻ tuổi tay cầm quạt lông cũng nhíu mày , đi đến trước mặt Tằng Bích Thư trầm giọng hỏi
- Tằng sư đệ vì sao ngươi bị thương nặng như vậy ?
Tằng Bích Thư hít sâu một hơi oán hận nhìn về phía Dương Chân
Hoa U Nguyệt khóe miệng lộ ra một nụ cười nhìn Dương Chân nói
- Ngươi thật giống như sắp có phiền toái !
Dương Chân trốn sau lưng Hoa U Nguyệt , lôi kéo quần áo của nàng nói
- Ngươi phải bảo hộ ta a , ta cũng là vì Trường Nguyệt Lâu mới đắc tội những người này , bây giờ sư huynh người ta tới rồi , Kim Đan Kỳ a , thật đáng sợ
Hoa U Nguyệt kéo y phục của nàng khỏi tay Dương Chân nói
- Ta cũng không phải là người mà ngươi có thể quá phận như vậy
- Ai nha ? Qua sông đoạn cầu a ?
Dương Chân nhìn thấy biểu lộ trêu đùa của Hoa U Nguyệt lập tức hú lên quái dị
- Dương Chân , ngươi đi ra đây cho ta !
Một tiếng quát yêu kiều trong đám người truyền đến , một nữ tử trẻ tuổi mắt phượng mày ngài tay cầm kiếm đang không để ý Sư Phi Tuyết khuyên can đi về hướng Dương Chân
Dương Chân nhìn lại lập tức nghi ngờ nói
- Dương Chân là ai , nơi này có ai gọi là Dương Chân đại soái ca sao ?
Cô gái trẻ tuổi kia lảo đảo một cái , nghiến chặt hàm răng trường kiếm chỉ thẳng vào Dương Chân nói
- Dương Chân , uổng cho ngươi đường đường là một nam nhân , dám làm không dám chịu sao ?
Dương Chân ồ một tiếng bĩu môi nói
- Vị đại nương này nói gì vậy , cái gì gọi là dám làm không dám chịu , ta lại chưa từng làm ra sự tình bội tình bạc nghĩa gì , người Vạn Hoa Cốc của các ngươi đều không nói lý sao ?
- Ngươi !
Nữ tử trẻ tuổi sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt , chỉ vào Dương Chân nói không ra lời
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Dương Chân , nữ tử trước mặt này cũng chỉ tối đa khoảng hai mươi mấy tuổi , thế mà bị Dương Chân gọi là đại nương ?
Oanh !Trên thân nữ tử trẻ tuổi bộc phát ra khí tức kinh khủng , trường kiếm trong tay đột nhiên hàn quang đại thịnh cả người hướng về Dương Chân vọt đi
- Tiểu tử cuồng vọng , thật sự cho rằng ta không dám ở đây giết ngươi ?
- Làm càn !
Hoa U Nguyệt trầm giọng nói , không thấy nàng có bất kỳ động tác gì , cô gái trẻ tuổi kia đột nhiên kinh hô một tiếng , cả người lảo đảo lui về phía sau
- Nguyên . . . Nguyên Anh Kỳ cường giả ?