Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch)

Chương 71 - Càng Ngày Càng Thú Vị A !

- Liên hợp lại thì chắc không đến nỗi , bất quá sau khi vào ngươi nhất định phải điệu thấp một chút , đừng đắc tội quá nhiều người , bằng không chỉ sợ ngay cả ta đều không thể bảo hộ ngươi chu toàn

Hoa U Nguyệt có chút lo lắng nhìn Dương Chân , một mặt nghiêm túc dặn dò nói

Dương Chân liên tục gật đầu nói

- Ngươi yên tam , con người của ta là biết điều nhất !

Mã Nguyên đang tình cờ đi ngang qua nghe được liền lảo đảo một cái , cảm thấy lời nói này có chút quen thuộc

- Dương Chân ?

Sau khi Mã Nguyên nhìn thấy Dương Chân kìm lòng không được hô một tiếng , dọa đồng bạn bên cạnh nhảy một cái

- Mã Nguyên ngươi gào cái quỷ gì vậy ?

Một hán tử có chòm râu dài nhịn không được nói , hướng về tầm mắt Mã Nguyên nhìn lại

Bên người hán tử có một nữ tử trẻ tuổi vóc người coi như không tệ nghe được Mã Nguyên nói liền giật mình

- Hồ đại ca , Mã Nguyên vừa mới gọi Dương Chân ?

- Cái gì ?

Hồ đại ca giật nảy mình vội vàng co rụt cổ , lập tức giữ Mã Nguyên đang muốn đi lên chào hỏi lại

- Chúng ta đợi một chút rồi vào sau

- Vì sao ?

Mã Nguyên khó hiểu hỏi

Cô gái trẻ kia lòng vẫn còn sợ hãi trừng mắt nhìn Mã Nguyên nói

- Ngươi có phải đồ ngốc hay không a , tên Dương Chân này là người đi đến đâu đắc tội đến đó a , cùng hắn đi chung khẳng định sẽ gặp nguy hiểm , lấy thực lực của chúng ta thành thành thật thật tu luyện tại tầng hai tầng ba liền tốt , không cần thiết cùng những người như Dương Chân dây dưa

Mã Nguyên nhẹ gật đầu có chút tiếc nuối nói

- Đã như vậy liền nghe các ngươi đi , chỉ là ta muốn đi lên chào hỏi một chút tốt xấu cùng nhận biết . . các ngươi làm gì vậy ?

Hồ đại ca cùng nữ tử trẻ tuổi cùng nhau nhảy ra cảnh giác nhìn Mã Nguyễn , mấy người gần đó cũng sắc mặt quái dị , có chút hoảng sợ nhìn Mã Nguyên

- Mã Nguyên nếu ngươi đi lên đừng trách ta không niệm tình xưa cùng ngươi tuyệt giao !

Hồ đại ca trầm giọng nói

- Ngươi không hiểu sao , Dương Chân nếu như dám tiến nhập Linh Lung Tháp cơ hồ là phải chết không nghi ngờ !

- Vì cái gì ?

Lấy trí thông minh của Mã Nguyên , muốn nhìn thấu tình huống trong đó có chút khó a

Hồ đại ca cười lạnh một tiếng nói

- Ở bên ngoài Cửu Giới Linh Lung Tháp có Hoa lâu chủ che chở cho Dương Chân , người Đại Cương Quốc còn không dám quá mức làm càn , một khi Dương Chân tiến vào bên trong , thì đó là tiến vào thiên hạ của cường giả Kim Đan Kỳ , một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ như Dương Chân làm sao có thể giữ mạng ?

- Ngươi nói bọn hắn muốn giết Dương Chân ?

Mã Nguyên lộ ra thần sắc không dám tin

- Dương Chân nếu chết rồi bọn hắn làm sao có thể bình an đi ra khỏi Liệt Hỏa Thành ?

- Hừ , bên trong Cửu Giới Linh Lung Tháp không phải là không có nguy hiểm gì , dĩ vãng vì tranh đoạt bí bảo mà tử vọng có khối người , Dương Chân đột nhiên chết bên trong làm sao biết được ai ra tay ?

Hồ đại ca trầm giọng phân tích

- Chờ Trường Nguyệt Lâu điều tra ra được chỉ sợ những người này đã đều đi hải ngoại a

Nhắc đến hải ngoại thí luyện , Mã Nguyên sắc mặt thay đổi mấy lần , đối vơi tu sĩ nội địa hải ngoại thí luyện là một kỳ ngộ to lớn , nhưng cũng chứa thiên đại nguy hiểm

Nhưng phàm là người đã trải qua hải ngoại thí luyện có thể trở về , đều trở thành đối tượng để các đại tông môn tranh đoạt mà những người này ngày sau thành tựu cũng bất khả hạn lượng , dù cho muốn làm gì bọn họ cũng rất khó a

Bây giờ Dương Chân đắc tội hai đại tông môn của Đại Cương Quốc cùng Vạn Hoa Cốc của Thủy Linh Quốc , sau khi tiến vào Cửu Giới Linh Lung Tháp chỉ sợ sẽ lâm vào tình cảnh tứ cố vô thân

Cho dù là Trường Nguyệt Lâu phái ra cường giả Kim Đan Kỳ bảo hộ Dương Chân , thế nhưng cũng không thể một mực ở bên cạnh Dương Chân

Lấy trình độ thực lực trước mặt của Dương Chân có thể tiến vào tầng năm đã là rất tốt , mà cường giả Kim Đan Kỳ tối thiểu cũng phải tiến vào tầng tám

Như vậy , một khi tiến vào tầng năm tu sĩ Kim Đan Kỳ của Trường Nguyệt Lâu rời khỏi , Dương Chân cơ hồ là phải chết không nghi ngờ

- Ta . . . ta muốn đi thông báo cho Dương Chân một chút

Mã Nguyên xoắn xuýt nói

Hồ đại ca nhếch miệng , có chút hâm mộ nhìn thoáng qua phương hướng của Dương Chân nói

- Đừng ấu trĩ nữa , sự tình chúng ta đều thấy rõ làm sao Hoa lâu chủ sẽ không biết ?

Mã Nguyên bừng tỉnh đại ngộ nói

- Như vậy . . . chúng ta đợi một chút rồi vào !

. . .

Hoa U Nguyệt nhìn Dương Chân cau mày nói

- Lời ta vừa nói ngươi nhớ chưa ?

Dương Chân nhẹ gật đầu nói

- Nhớ kỹ !

- Ngươi lặp lại một lần nữa đi ?

Hoa U Nguyệt hiển nhiên không quá yên tâm

Dương Chân nghiêm trang nói

- Sau kih đi vào , tại tầng bốn tìm một chỗ không người tu luyện ba ngày sau đó liền đi ra , những gia hỏa có ý khác cho dù tìm được ta cũng sẽ không có khả năng giết được ta . . .

Hoa U Nguyệt thở dài một tiếng nói

- Ta biết ngươi không cam lòng , thế nhưng kỳ tài ngút trời cũng phải cần quá trình để trưởng thành , ngươi phải đi ra hải ngoại , lúc đó ngươi mới biết được thế giới bên ngoài lớn bao nhiêu , trước khi đó ngươi chỉ có thể yên lặng mà giữ mình

Nói đến đây Hoa U Nguyệt cắn răng nói

- Nếu như ngươi ở trong thời gian ba ngày đột phá đến Tiểu Thừa Kỳ , ta có thể đáp ứng ngươi một cái điều kiện trước khi ngươi đi hải ngoại !

- Điều kiện gì đều được ?

Dương Chân mở to hai mắt nhìn cổ quái không thôi

Hoa U Nguyệt nhíu nhíu mày , trên mặt lộ ra một áng mây đỏ , trừng mắt nhìn Dương Chân

- Ngươi chỉ có một lần cơ hội

- Tốt !

Dương Chân nhếch miệng

- Ta đi vào đây , Trường Nguyệt Lâu hiệu suất làm việc quá kém đi , đến bây giờ còn không có tu sĩ Kim Đan Kỳ qua đây ?

Hoa U Nguyệt khóe miệng cong lên vừa cười vừa nói

- Bọn hắn đã tiến vào , sẽ ở tầng thứ nhất chờ ngươi !

Dương Chân sững sờ vội vàng muốn đi vào

Đàm Phong Liệt cười ha hả nói

- Ngươi đối với tên Dương Chân này ký thác kỳ vọng thật quá lớn a !

Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu nói

- Ta có một loại dự cảm , nếu như hắn có thể bỏ được cái tính tình cổ quái của mình , tương lai của hắn sẽ bất khả hạn lượng

Đàm Phong Liệt như có điều suy nghĩ nói

- Chỉ sợ cứng quá dễ gãy a !

Hoa U Nguyệt mày liễu nhẹ chau , quay người nhìn lại liền thấy bọn người Khô Đầu Đà đang hướng bên này đi tới , trên mặt mang theo biểu tình như cười mà không phải cười , cùng Hoa U Nguyệt xa xa gật đầu chào hỏi , cùng nhau đi về hướng Cửu Giới Linh Lung Tháp

- Hừ !

Hoa U Nguyệt hừ nhẹ một tiếng , nàng ngược lại không quá lo lắng những người này sẽ làm ra sự tình công phẫn gì , chỉ sợ Dương Chân không nghe lời khuyên của nàng

. . .

Dương Chân đi đến cửa vào Cửu Giới Linh Lung Tháp , lấy mộc bài thuộc về chính mình , tại tấm bia lưu lại ấn ký của mình sau đó quay người nhanh chanh đi vào

- Dương Chân !

Thanh âm Lam Phương Nguyệt từ phía sau truyền đến , đi đến bên người Dương Chân căn dặn

- Mộc bài là tượng trưng thân phận , có thể làm cho người ở ngoài tháp biết vị trí cụ thể của ngươi , mà một khi bóp vỡ mộc bài sẽ có cường giả đi vào chuyên môn tìm kiếm chủ nhân của mộc bài

Nói đến đây , Lam Phương Nguyệt hít sâu một hơi chần chờ một lát nói

- Cho nên một khi gặp được nguy hiểm , ngươi nhất định phải nhanh chóng bóp nát mộc bài

Dương Chân nhẹ gật đầu

- Yên tâm đi , muốn mạng của ta cũng không phải dễ như vậy , hươu chết vào tay ai còn chưa nhất định đâu . . . càng ngày càng thú vị a !

Một câu cuối cùng là Dương Chân thấp giọng lầm bầm , trong mắt lóe lên một tia sáng , hướng về phương hướng Đại Cương Quốc cùng Thủy Linh Quốc nhìn qua , đối với đám người đang một mặt nghiền ngẫm lộ ra một dáng tươi cười càng thêm nghiền ngẫm

- Ngươi nhớ kỹ , sau khi đi vào sẽ ngẫu nhiên xuất hiện ở bất cứ chỗ nào , ngươi nhất định phải nhớ kỹ tìm kiếm những khí tức mộc bài ta đã nói với ngươi , như vậy bọn người Đổng sư huynh mới có thể nhanh chóng tụ họp lại với ngươi

Dương Chân khoát tay áo , một bước bước vào trong Cửu Giới Linh Lung Tháp

Nhìn bóng lưng Dương Chân , không biết vì sao trong lòng Lam Phương Nguyệt lại có một loại dự cảm xấu

Bình Luận (0)
Comment