Con sói đầu đàn nhìn đồng loại của mình bị giết chết, hai con mắt đã biến thành màu huyết hồng vô cùng hung lệ.
Nó gầm lên một tiếng quay đầu nhảy qua hàng rào dẫn theo còn lại sói hoang bỏ chạy vào trong rừng sâu.
Thao tác của con sói đầu đàn quá không hợp lẽ thường. Ba người quản gia Hùng còn tưởng nó sẽ lao lên, vừa bày tốt trạng thái chiến đấu, chớp mắt nó đã quay đầu dẫn theo bầy đàn bỏ chạy.
Ở tại tư thế phòng thủ ba người lại không kịp thời chuyển đổi để truy giết.
Cuối cùng cũng đành để cho đàn sói thuận lợi chạy thoát.
Chiến đấu tổng thời gian chưa đầy mười phút, nhưng trên người quản gia Hùng và Adam đã đầy vết thương do bị móng vuốt của sói hoang cào trúng. Còn Kong chỉ đứng đằng sau phụ trợ, hiển nhiên trên người không có việc gì.
Tuy đều là vết thương ngoài da, nhưng mà tại trong hoang dã, vết thương nhỏ cũng sẽ trở thành chí tử nếu không được khử trùng kịp thời.
Có trời mới biết được trong móng chân của đám sói hoang có chứa những vi khuẩn gì.
Cũng còn may mắn không ai bị cắn, hiện tại trên đảo không kiếm đâu ra được thuốc dại mà tiêm.
Kong chạy về nhà gỗ bê chiếc thùng nhựa chứa đựng vật dụng y tế chạy ra ngoài giúp cho hai người khử trùng vết thương cùng băng bó.
“Cậu chủ. Việc này cứ để cho hai người bọn bác làm được rồi. Cậu chủ trở về nghỉ ngơi đi thôi.”
Quản gia Hùng tiếp nhận lấy bông băng thuốc đỏ từ tay Kong nói.
Adam cũng phụ họa, Kong cũng không thể không nghe theo để cho hai người họ tự mình xử lý vết thương cho nhau. Nhưng bảo cậu về đi ngủ trong tình cảnh như hiện tại là không thể nào.
Đàn sói hoang có lẽ không có đi xa, nhiều khả năng còn đang ở phụ cận.
“Hai người nghỉ ngơi một lát, cháu sẽ gác đêm. Nếu có tình huống khẩn cấp còn kịp thời ứng phó.”
Kong nhìn qua quản gia Hùng nói xong cũng đi qua một bên chất đống củi khô để nhóm lửa.
Tuy nói là hôm nay trăng sáng, bất quá đốt lên đống lửa là để xua đổi dã thú.
Hai người Adam nghĩ nghĩ một hồi sau vẫn là để cho Kong gác đêm, còn về phần mình lại gần đống lửa nằm chợp mắt một hồi.
Trong khi hai người nghỉ ngơi, Kong cũng không có rảnh rỗi. Cậu đem xác sáu con sói xám kéo tới một góc rồi dùng dao chọc tiết, róc da, moi nội tạng...
Toàn bộ đều ném bỏ đi, chỉ giữ lại duy nhất phần thịt.
Làm thịt sói tới tận tảng sáng mới xong hết thảy. Thịt sói cùng xương sói lọc ra ước chừng hai trăm cân.
Nội tạng, đầu sói... Đều ném hết vào trong một cái sọt đan bằng dây leo, chờ cho tới khi trời sáng rõ thì mới đem đi ra bên ngoài khu rừng chôn xuống dưới đất.
Kong cũng không thiếu thốn lương thực tới mức phải ăn những thứ này, hoặc có muốn ăn thì chế biến cũng rất tốn thời gian, được không bù mất.
Ngược lại da sói, tuy không ăn được, nhưng làm tấm thảm lau chân cũng không tồi. Kong cắt lấy sáu tâm da lông sói thành hình chữ nhật rồi đem rửa sạch, cuối cùng là đem phơi trên giá gỗ hong ở đống lửa.
Còn thịt sói nấu nướng cái gì, vẫn là đợi Adam dậy rồi làm, dù sao cũng có cái đầu bếp chuyên nghiệp.
Nhìn thấy thời gian vẫn còn sớm, bốn cô gái ngủ tới giờ này vẫn chưa thấy có ai thức dậy. Kong dứt khoát lấy một bộ quân áo mới đem đi tắm rửa cho sạch sẽ máu chó sói vẩy lên trên người.
Từ lúc du thuyền trôi dạt gần hoang đảo, quần áo đồ vật tắm gội đều mang lên đảo một nhóm.
Kong sớm hoài niệm cảm giác được dùng dầu gội đầu là như thế nào rồi.
Sáng sớm có điểm lạnh, nhưng cũng không tới mức Kong không thích ứng được. Cũng không cần phải đốt nước nóng, trực tiếp xách nước ở hồ đem qua nhà vệ sinh để tắm. Còn nhà tắm nguyên bản hiện tại ba cô gái đã chiếm lĩnh.
Sẵn có cả đồ cạo râu và kéo, Kong cũng tiện thể xử lý luôn.
Mái tóc dài bù xù bị Kong dùng kéo cắt sát da đầu, bộ râu lởm chởm liền bôi lên bọt dầu gội mà cạo.
Sau nửa tiếng, Kong chỉ mặc một cái quần sóc bước ra từ trong nhà vệ sinh như là một người hoàn toàn khác.
Khuôn mặt anh tuấn, thân hình lờ mờ hiện lên từng khối cơ bắp lại kết hợp với làn da găm đen do phơi nắng tạo thành một sức hút là kỳ.
Tô Mộc Tranh vừa mới dời giường, đang lò mò đi nhà vệ sinh, đột nhiên trong thấy Kong, suýt nữa thì hét toáng lên vì không nhận ra.
“Anh Kong?!” Cô nàng dụi dụi đôi mắt khó tin hỏi.
“Ha Ha... Tranh thủ đánh răng đi. Bữa sáng hôm nay có thịt sói đấy.”
Vừa nghe thấy ăn là mọi suy nghĩ trong đầu Tô Mộc Tranh liền bị quét sạch, cả cơn ngái ngủ cũng biến mất, thay thế bằng một biểu tình vô cùng vui vẻ.
Kong nhìn cô nàng rời đi cười một tiếng xong đi đánh thức quản gia Hùng và Adam.
[Đồng Bằng Sông Hồng. Ngày 24 Tháng 3 Năm 2021.]
[Lên tiếp chương nữa nha.]