Vô Hạn Tương Lai

Chương 176

Tiểu đội chăn nuôi này là Bắc Dương châu đội, vị trí Chủ thần của đội ngũ này ở Canada, có điều khu vực đó đã sớm bị quân đội bao vây lại, mấy chục nghìn quân đội của chính phủ bao vây quanh phạm vi của Chủ thần tạo thành một vòng phòng vệ sắt thép kiên cố, đừng nói là Trương Hằng mang theo hai người tiến vào, cho dù là một con ruồi muốn bay vào hẳn cũng khó khăn. Huống hồ hắn còn chưa phải là thành viên Bắc Dương châu đội, do đó cũng không thể đến gần Chủ thần.

Sau khi Trương Hằng mang theo Otto Rik cùng Nataya rời khỏi hiện trường chiến đấu không bao lâu, quả nhiên, trên bầu trời liền xuất hiện hơn mười chiếc máy bay trực thăng, mà đây mới chỉ là quân tiên phong mà thôi, một lát sau mấy chục chiếc máy bay chiến đấu cũng lần lượt xuất hiện, cơ hồ ngang bằng với lực lượng cho một trận đánh lớn.

- Hiện tại nhân loại giống như là chim sợ cành cong, chỉ cần nơi nào có gió thổi nhẹ đã thật sự hận không thể trực tiếp dùng bom nguyên tử san bằng, có điều bọn họ lại không biết, khủng bố mới chỉ bắt đầu mà thôi... vô hạn khủng bố.

Trương Hằng ngồi dưới một cây đại thụ, nhìn lên hạm đội máy bay đang chậm rãi bay về phía xa, hắn cười khổ nói.

Ngồi cách đó một khúc, nghe vậy Nataya chỉ nhìn lên trời không nói gì, ngược lại là Otto Rik đang nằm trên mặt đất nói:

- Sớm thôi, những sinh mạng giống như con sâu cái kiến này thế nào cũng sẽ bị vô hạn khủng bố nuốt hết… ha ha ha...

Trương Hằng gõ gõ ngón tay, cười lạnh nhìn xem hắn:

- Trong mắt ta, ngươi cũng không quá đáng là một con sâu cái kiến mà thôi, muốn bóp chết ngươi là chuyện không hề tốn chút công sức nào, hơn nữa so với phần lớn nhân loại trong thế giới này, ngươi chỉ là một con côn trùng hèn mọn cùng dơ bẩn nhất mà thôi.

Otto Rik sững sờ một chút, sau đó lại cười phá lên, tuy rằng Otto Rik là nhân vật do Trương Hằng thiết kế, nhưng sau khi cốt truyện tự phát triển, tính cách cụ thể của hắn cũng tự xuất hiện, đây là một người rất mâu thuẫn, đã hào sảng lại bạo ngược, đã hào hùng rồi lại tà ác, giống như là chúa sơn lâm, vừa có tính cách hào sảng, đồng thời cũng bạo ngược cùng tà ác.

Sau khi cười xong Otto Rik đột nhiên hỏi:

- Trương Hằng, tên của ngươi là Trương Hằng đúng không, ngươi không phải thành viên tiểu đội luân hồi, vì sao lại biết được chúng ta là tiểu đội luân hồi? Cái này có thể coi như nhận thức dựa trên tin tức trên TV, nhưng mà dường như ngươi có nhận thức rất sâu đối với Bắc Dương châu đội chúng ta, bản tính từng người, thuộc tính cường hóa của mỗi thành viên, thậm chí ngay cả người duy nhất còn có lương tâm ngươi cũng biết rõ... Vấn đề này khiến cho ta vô cùng khó hiểu, ngươi có thể nói cho ta biết không?

Trương Hằng lại ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, sau đó hắn lại ôm thật chặt, trong ngực hắn, Anna đang nằm yên lặng, phảng phất như chỉ đang ngủ...

- Từ rất lâu trước kia ta vẫn luôn quan sát các ngươi, mỗi người trong các ngươi ta đều biết rõ...

Nói xong câu đó Trương Hằng liền đứng dậy, nhấc Otto Rik lên rồi đi về phía sâu trong rừng rậm. Otto Rik lập tức sửng sốt, hắn lớn tiếng nói:

- Không thể nào! Berry vốn rất cẩn thận, tuyệt đối không có khả năng để tinh thần lực khống chế giả khác theo dõi, nhất định là ngươi lừa ta!

Trương Hằng cũng không nói thêm gì, chỉ yên lặng đi thẳng về phía trước, mà ở phía sau hắn, Nataya cũng nhu thuận đi theo, không dám đến gần, cũng không dám rời xa.

Trương Hằng cứ như vậy đi liên tục bốn năm tiếng đồng hồ không nghỉ, mắt thấy hoàng hôn đã tới gần, rốt cuộc hắn tìm một vị trí bằng phẳng trong rừng rậm, ném Otto Rik xuống rồi nói với Nataya:

- Ngươi đợi ở đây canh chừng hắn, ta đi một lúc rồi sẽ trở lại... Đúng rồi, không nên giết chết hắn, ta còn có việc phải cần đến hắn.

Nói xong, hắn liền liếc nhìn Nataya thật sâu, nữ nhân này lập tức liên tục gật đầu, xem bộ dạng của nàng tựa hồ là rất sợ Trương Hằng.

Trương Hằng thở dài, hắn cũng không biết nên an ủi nữ nhân này như thế nào, những cảnh ngộ như địa ngục từng trải qua đã triệt để phá hủy tôn nghiêm cùng dũng khí của nàng, thứ duy nhất còn lại chỉ có ý chí cầu sinh phát ra từ sâu trong linh hồn, nhưng mà như vậy tuyệt đối không đủ, tâm linh đã rách nát làm cho nàng ngay cả một người bình thường cũng không bằng, trạng thái tinh thần như vậy sao có thể trở thành thành viên tiểu đội luân hồi được?...

Sau khi đi được vài bước Trương Hằng lại thở dài, lúc trước khi hắn thiết kế đội ngũ chăn nuôi này, ngay từ đầu chỉ tính toán xếp đặt thành một đội ngũ gồm toàn newbie, nhưng không biết tại sao thiết kế như vậy cốt truyện nhất định không tự phát triển, cho nên hắn chỉ có thể thiết kế ra tiểu đội chăn nuôi này, bao gồm các thành viên chủ chốt cùng thực lực của mỗi người, cộng thêm một vài thành viên không trọng yếu bị chăn nuôi, mà Nataya chính là một người trong số đó, chỉ là sau khi hắn thiết kế ra Nataya, cốt truyện lại tự phát triển, diễn biến ra tao ngộ bi thảm của nàng, khiến cho ý chí cùng tâm linh nàng đều bị nghiền nát đến mức gần như không thể cứu chữa.

( Phải tìm biện pháp cứu vãn nàng, nữ nhân đáng thương này, muốn vun đắp lại nội tâm của nàng, đây cũng là một chuyện phiền toái, haiz… )

Trương Hằng thu hồi tâm tình lại rồi yên lặng ôm Anna đi đến một sườn núi nhỏ, sườn núi này có thể dễ dàng chứng kiến quang cảnh mặt trời lặn buổi chiều, ánh vàng rực rỡ chiếu rọi lên từng ngọn cỏ, từng nụ hoa dại khiến cho cảnh vật tại đây phảng phất như tiên cảnh.

- Anna, anh sẽ hồi sinh em, cho dù em không phải là thành viên tiểu đội luân hồi, anh cũng nhất định sẽ hồi sinh em... Narnia truyền kỳ, Hậu Thổ luân hồi đài, mỗi sinh mạng chỉ có thể sử dụng một lần trong đời, dựa trên trí nhớ tiến hành nghịch chuyển thời gian, đưa em về từ trong khoảnh khắc kia, em chính là người duy nhất anh sử dụng luân hồi đài để hồi sinh, người yêu...

Trương Hằng thì thào với Anna đang nằm trong lồng ngực, dung mạo của nàng vẫn xinh đẹp như vậy nhưng nụ cười ôn nhu trước đây đã không còn, giờ phút này trên mặt nàng chỉ còn lại vẻ trầm tĩnh, vết máu trên khóe miệng đã được Trương Hằng lau sạch sẽ, thoạt nhìn trông nàng chỉ giống như đang ngủ say, yên lặng, tuyệt mỹ… Trương Hằng lại một lần nữa chảy nước mắt, chỉ là lúc này hắn không gào khóc, chỉ đứng yên lặng để mặc cho nước mắt chảy ra, từng giọt rơi xuống khuôn mặt xinh đẹp của Anna...

Trương Hằng cứ đứng yên lặng mấy chục phút như vậy, mãi đến lúc bầu trời trở nên ảm đạm hắn mới nhẹ nhàng đặt Anna xuống, tiếp đó giống như phát điên không ngừng dùng hai tay cào vào mặt đất, mặc cho đất đá cắt phá ngón tay, mặc cho móng tay bật ngược lên hắn cũng không quan tâm, đến khi đào ra một cái hố đủ để chứa vừa cơ thể của Anna vào hắn mới lau máu tươi cùng bùn đất trên tay rồi nhẹ nhàng đặt Anna vào, sau đó lại một lần nữa nhẹ hôn lên khuôn mặt nàng.

- Thật vất vả, thật vất vả mới có thể mở được cửa lòng, thật vất vả mới cảm thấy sẽ không còn cô độc, vì sao...

Giờ phút này Trương Hằng lại một lần nữa không nhịn được khóc nức lên, hắn khóc một cách bất lực, hai tay ôm chặt Anna giống như sợ nàng sẽ biến mất, mãi cho đến mấy phút đồng hồ sau Trương Hằng mới mãnh liệt cắn răng đứng lên, sau đó nhẹ nhàng đem bùn đất bốn phía lấp vào trong hố, đến lúc bóng dáng xinh đẹp hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt hắn mới dứt khoát gạt nước mắt quay người đi, chỉ là Trương Hằng cũng không biết, trong mắt hắn đã có thêm một chút trưởng thành…

Khi Trương Hằng về đến nơi, hai người Nataya và Otto Rik vẫn trong trạng thái như lúc hắn rời đi, Nataya thì vẻ mặt đề phòng nhìn xem bốn phía, còn Otto Rik thì mặt không biểu tình mở to mắt nhìn trời, đến khi Trương Hằng đi tới hắn mới nhìn về phía Trương Hằng nói:

- Hắc hắc, đã an táng tiểu tình nhân của ngươi rồi sao? Tiếc là lúc đó ta ra tay hơi nhẹ một chút, nếu không thì đã không phải là chỉ có một lỗ trống trên ngực như vậy mà là một đống thịt vụn, ha ha ha...

Trương Hằng cười lạnh nói:

- Ngươi không cần khích ta, ta nói rồi hiện tại sẽ không giết ngươi, nhưng mà ngươi cũng không cần dò xét nhẫn nại cực hạn của ta, đây là lần đầu tiên, nếu như lần sau ngươi còn cố ý khiêu khích ta, ta sẽ lập tức cắt đứt thứ kia của ngươi, ngươi cảm thấy mang theo tôn nghiêm chết thì tốt hơn hay là bị thiến sau đó chết thì tốt hơn?

Sắc mặt Otto Rik lập tức trở nên trắng xanh, hắn muốn lên tiếng nhưng mà uy hiếp của Trương Hằng lại quá mức ác độc, cho nên hắn thật sự là ngay cả chửi một câu cũng không dám, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi trầm mặc tại chỗ.

Một lát sau khi Trương Hằng đang định nói chuyện với Nataya, Otto Rik tư mới bỗng nhiên mở miệng:

- Có điều ngươi bắt giữ ta cũng vô dụng rồi, khu vực xung quanh Chủ thần đã bị mấy chục nghìn quân đội bao vây, không thể nào lẻn vào, ha ha ha...

Trương Hằng cũng không tức giận, thậm chí không quay đầu lại, chỉ yên lặng nhìn bầu trời đêm, sau đó mới nói:

- Làm sao ta có thể phạm phải sai lầm ngây thơ như vậy? Tất cả đều đã sớm chuẩn bị xong, nhiều nhất là sau vài ngày nữa, khi đó chính là cơ hội chúng ta tiến vào phạm vi của Chủ thần... Đợt tập kích cuối cùng của người Sao Hoả, cũng cho ta nhìn xem thực lực của ngươi đi, Trịnh Xá, nam nhân được xưng là mạnh nhất...
Bình Luận (0)
Comment