[Vô Hạn Xuyên Không] Vô Tình Và Ngô Trác Hy

Chương 17

“RAY, gần đây anh không có việc gì chứ!” LINDA cuối cùng cũng đợi được Lâm Phong kết thúc tập vũ đạo rồi.

“Ta có thể có chuyện gì chứ?” Vô Tình cảm thấy LINDA rất kỳ lạ.

“Anh không cảm thấy trong nhà của RON rất là cổ quái sao?” LINDA kéo Vô Tình sang một bên nói chuyện.

“Cổ quái?” Vô Tình có chút không hiểu.

“Quan Ân Na nói với em rồi, anh phải cẩn thận RON a, hắn có thể là bị quỷ nhập rồi! LINDA vừa liếc nhìn RON, vừa hạ thấp giọng.

Cô ta rõ ràng mới nhìn thấy RICKY, biểu tình quỷ dị, trên mặt còn lưu lại dấu vết của những vật thể không rõ.

“Quỷ nhập?!” Vô Tình lặp lại, bỗng nhớ đến đêm hôm đó Quan Ân Na hốt hoảng chạy ra khỏi nhà, khóe miệng không nhịn được khẽ nhếch lên.

“Anh còn cười được sao, anh có biết em rất quan tâm anh không a! RAY, hay là anh về nhà của mình đi! Hoặc là có thể đến nhà của em a!” LINDA bỗng nhiên thoáng rùng mình, RAY không phải luôn than rằng nhà của hắn cách xa phim trường quá sao? Cô ta liền quyết tâm đổi chỗ ở.

“Nam nữ thụ thụ bất thân! Ta xem LINDA cô nương tự trọng thì tốt hơn!” Vô Tình lãnh đạm nhìn LINDA.

O-O “RAY, anh cũng biết xổ văn a?” LINDA theo bản năng rùng mình một cái, tay không tự giác run rẩy cánh tay cũng buông lỏng ra.

“Ta luôn luôn như vậy!” Vô Tình tiếp tục nhàn nhạt cười.

O-O Lâm Phong tiếng phổ thông rất tốt nhưng cũng chưa bao giờ nghe nói Văn học của hắn cũng tốt? LINDA bắt đầu hoài nghi có phải Lâm Phong cũng đã bị quỷ nhập rồi không.

“LINDA có chuyện gì sao? Ta xem ra mọi người đang nói chuyện rất vui vẻ, cũng nên để ta vui vẻ với chứ!” Ngô Trác Hy liếc mắt nhìn tay của LINDA, trong lòng âm thầm khó chịu, vừa đuổi được tên RICKY kia đi, lại tới thêm một LINDA, Vô Tình tại sao lại thu hút lắm ruồi nặng như vậy? Ngươi là thịt heo sao?

“Chuyện gì!” LINDA đột nhiên phát hiện Ngô Trác Hy trước mắt có chút không giống, hình như cường hãn lên rất nhiều, hoàn toàn không giống bộ dáng sợ trước sợ sau như lần trước.

“LINDA, lần trước chuyện của Ân Na ngươi cũng có phần phải không?” Ngô Trác Hy muốn hỏi vấn đề này.

O-O “Ta làm gì có!” LINDA giả vờ ngoan ngoãn.

“Chẳng phải tin tức với hình ảnh của ta và Quan Ân Na không phải là do cô tung ra sao?” Ngô Trác Hy tức giận trừng mắt.

“RON, ngươi sao có thể nói ta như vậy, chúng ta đều là người của Lạc tỉ, ta sao có thể hại ngươi được?” LINDA hùng hổ, nhưng vẫn cảm thấy sợ hãi. Tâm lý của kẻ trộm lúc nào cũng là sợ sệt.

“Cô biết thì tốt rồi, đừng nghĩ rằng cô giả làm ngươi qua đường, giả làm hàng xóm thì ta không nhận ra cô! Lạc tỉ chắc là biết cô đã tung tin đồn của ta, mọi chuyện cô tự chịu đi!” Thanh âm Ngô Trác Hy băng lãnh.

Trống ngực LINDA đập loạn, miệng vẫn không nói được gì.

“Còn có một chuyện, ta nghĩ cô cũng nên biết, quan hệ của ta với RAY!” Ngô Trác Hy cười nhạt, tay ôm lấy thắt lưng của Vô Tình. Vô Tình có chút khó chịu, trừng mắt nhìn bàn tay Ngô Trác Hy, nhưng lại nhìn thấy nhãn thần ngầm ám hiệu của hắn. Vô Tình cũng đè xuống xung động muốn phát tác.

T-T “RON, ngươi có cần quá đáng như vậy không a!” LINDA bắt đầu giở chiêu một khóc hai nháo của cô ta. Cô ta tung tin của RON là một chuyện, thích Lâm Phong lại là một chuyện.

“Cô không phải cũng quá đáng sao, cư nhiên lại làm ra chuyện này?” Ngô Trác Hy mỉm cười, càng ôm chặt Vô Tình hơn.

“Ngô Trác Hy, ngươi nhớ kỹ cho ta, ngươi nhất định sẽ không có kết quả tốt!” LINDA nhìn Lâm Phong cũng không có bất cứ kháng cự nào, không cần nói cũng biết là hắn đã cam chịu rồi. Lửa nóng xông lên đầu, nước mắt nước mũi đều trào ra.

“Ba!” LINDA vừa mới khóc chạy đi không được hai phút, Vô Tình đã một tát một tát lên gương mặt tuấn tú của Ngô Trác Hy, gương mặt bên trái của RON lại phồng lên.

“Vô Tình, ngươi làm gì vậy a?” Ngô Trác Hy ôm mặt trái có chút nóng bỏng.

“Ai cho ngươi chạm vào ta!” Vô Tình lạnh lùng đáp Ngô Trác Hy.

“Không làm vậy sao có thể đuổi được LINDA!” Ngô Trác Hy quát lớn.

“Ngươi không làm vậy, ta cũng có thể giải thích với cô ta!”

“Ngươi khẳng định có thể giải thích, cô ta nhất định cũng không chịu nghe, ngươi thật sự tưởng cô ta là cô gái ngoan ngoãn sao?”

“Nhưng ngươi làm vậy là hủy hoại thanh danh của ta!”

= = “Vì sao ngươi chỉ đánh ta, không đánh RICKY!” Ngô Trác Hy tức giận, trong lòng có chút chua xót.

“Bởi vì chỉ có ngươi biết thân phận của ta!”

“Đây cũng tính là lý do sao, ngươi không thích ta thì nói thắng đi, ta cũng không phải là LINDA, ta biết làm sao chứ!” Ngô Trác Hy đen mặt. Mặt của hắn không phải giống cái mông, hắn cũng phải có tôn nghiêm của soái ca a.

O-O Lần đầu, Vô Tình thấy Ngô Trác Hy nổi giận như vậy, chính là rất là hung dữ. Hắn không phải chán ghét Ngô Trác Hy chạm vào người hắn, mà chỉ là khi Ngô Trác Hy vừa chạm vào, cơ thể hắn sẽ có phản ứng rất kỳ quái, sẽ cứng ngắc, lòng bàn tay sẽ đổ mồ hôi, thân thể hắn sẽ nóng lên.

“Ngươi ngày mai còn phải đóng phim, bây giờ mặt sưng như vậy rồi, ta đắp thuốc cho ngươi!” Vô Tình khổng hiểu sao không thể nói xin lỗi được, chỉ có thể đổi một cách khác dời đi sự chất vấn của Ngô Trác Hy.

Ngô Trác Hy không nói gì, hắn có chút hối hận mình vừa rồi quá nóng vội, tính cách cổ nhân của Vô Tình rõ ràng là hắn phải từ từ nói. Ngô Trác Hy nghe Vô Tình nói vậy, liền tìm bậc thang ngồi xuống.

“Những thảo dược này ta tìm ở bên ngoài, ngày mai sẽ không sao nữa!” Vô Tình nhẹ nhàng vò đám đen đen đắp lên má trái của Ngô Trác Hy. Hắn liền cảm thấy một trận mát lạnh. Gương mặt Vô Tình lại gần như vậy, lông mi thật dài buông xuống che phủ đôi mắt của Vô Tình, gương mặt trắng phiếm hồng, ngay cả đôi môi cũng ôn nhuận như nước. Yết hầu Ngô Trác Hy có chút khô khốc.

Vô Tình tiếp tục không chú ý đến nhãn thần nóng bỏng của Ngô Trác Hy, cẩn thận bôi thuốc, Ngô Trác Hy lại chế trụ lấy tay của Vô Tình, nhào tới hôn lên môi Vô Tình, O-O đây là tình huống gì a, Vô Tình giãy dụa muốn đẩy Ngô Trác Hy ra, thì lại càng bị hắn nắm chặt hơn, càng dùng sức hôn xuống môi Vô Tình, Vô Tình cảm giác giống như bệnh suyễn, hô hấp trở nên bất định, trong lòng cũng như vậy. Đôi mắt Vô Tình mở thật lớn, kinh hãi nhìn biểu tình si mê của Ngô Trác Hy, lông mi dày đậm cùng với sống mũi cao, tất cả dường như nhắc nhở hắn, kỳ thực Ngô Trác Hy rất đẹp trai. Qua một lúc Ngô Trác Hy cũng buông tay, rời khỏi môi của Vô Tình, đôi môi vì bị hắn hôn mà trở nên đỏ hồng.

Vô Tình theo tiềm thức mà vung tay muốn đánh Ngô Trác Hy, nhưng giữa đường lại ngừng lại, mặt Ngô Trác Hy đã đen thành một mảnh, lại đánh tiếp, ngày mai khẳng định không thể đóng phim, má phải sao? Vô Tình suy nghĩ một chút lại rút tay về. Ngô Trác Hy mắt thấy biến hóa nho nhỏ đó, trong lòng bắt đầu hi ha cười.

Sau một phút, chân Vô Tình liền đá vào chân Ngô Trác Hy một cước.

“Ngươi… Thực sự là quá vô tình rồi!”

“Biết thì tốt!” Vô Tình lãnh đạm đáp.

Nói sao đi nữa, các vị bằng hữu thân mến cũng không thể trách tình cảm của hai người trong này tiến triển chậm như vậy, vấn đề là Vô Tình không có lối suy nghĩ của người hiện đại, vốn bảo thủ, hơn nữa tính tình lại cực kỳ lạnh lùng, cho nên RON đáng thương của chúng ta chỉ có thể đơn phương nhiệt tình như vậy, tiếc là không có chuyện gì lớn xảy ra để khiến hai người nhiệt tình như hỏa. chỉ có thể như nước êm đềm chảy, nhưng muốn viết cũng viết không nổi nữa. Vì vậy, chúng ta xem như hoàn ở đây vậy, cảm ơn các vị bằng hữu lâu nay đã ủng hộ ta.=HOÀN=
Bình Luận (0)
Comment