Võ Lâm Huyền Thoại

Chương 103

Thiên Hùng chạy ào về phía buồng điều khiển của mình. Hắn đóng sầm cửa lại và khởi động máy trong tích tắc. Camera trên đỉnh buồng trứng nhẹ nhàng rời khỏi vị trí, biểu thị nhân vật đã đăng nhập vào game. Thiên Hùng quan sát một lượt quanh phòng, hắn nhận ra cửa không gian đang xuất hiện ở một ví trí cách đó không xa.

Chân phải là xoay hướng, chân trái điều chỉnh tốc độ. Hắn điều khiển nhân vật Anh Hùng tiến vào cửa không gian. Cảm giác giống hệt như chính bản thân hắn đang bị đẩy vào game vậy. Không phải nhìn từ góc thứ ba, không phải quan sát qua màn hình máy tính nhỏ hẹp. Bây giờ, hắn chính là Anh Hùng.

Tiểu yêu tinh nhỏ bay là là bên cạnh hắn như một quản gia cần mẫn. Đây là giải pháp trợ giúp đầy hữu hiệu dành cho người chơi mới sử dụng buồng điều khiển quả trứng như Thiên Hùng.

Vượt qua đoạn không gian kỳ bí liên hệ giữa thế giới thực và Võ Lâm Truyền Thuyết, hắn được bộ phận kỹ thuật đẩy thẳng vào kết giới của trận quốc chiến. Vẫn là cảnh quen thuộc. Con quái vật khổng lồ được tạo thành đá đen đang gầm thét. Nhân sĩ Võ Lâm như đàn đom đóm lập lòe nửa né tránh, nửa vùng vẫy phản công. Họ vẫn còn giữ được ba chiếc lưu tinh xa trên những gò đất cao mà nham thạch chưa chạm tới. Nhưng theo phỏng đoán của Thiên Hùng, có lẽ việc mất chúng cũng chẳng còn bao lâu.

Hắn mở danh sách bạn bè của mình ra kiểm tra một lượt. Có khá nhiều nick đã bị đánh dấu là tử vong. Điển hình như huấn sủng sư Yêu Cái Đẹp và đấu sĩ Lôi Chấn, hai thành viên quan trọng của gia tộc Bách Thắng. Ngoài ra, nick của Tịch Dạ cũng trong tình trạng tương tự. Hẳn là nàng đã chủ động rời đi nhằm thực hiện nhiệm vụ tìm chìa khóa của Thần Chủ. Thiên Hùng thở dài, vẫn không nguôi được sự lo lắng vô bờ dành cho nương tử. “Phải nhanh chóng kết thúc chuyện này Carlos mới chịu nói cho mình biết tung tích của nàng.”

Khác với sự xuất hiện của hai mươi ba thần binh binh cứu viện, Anh Hùng lặng lẽ nhập cuộc mà không một ai trong không gian này nhận ra. Có lẽ họ đã quá bận rộn để chiến đấu với âm giới vương. Hoặc do hắn vẫn chỉ là một nhân vật tầm thường kém cỏi, không bao giờ hiển thị giáp trụ và các hiệu ứng xung quanh nhân vật. Vị anh hùng áo vải lôi con Dao Cùn của mình ra, thứ đã từng có một cái tên thật kêu là Yểm Long Thiên Đao. Hắn chen vào giữa đám đông, lẳng lặng bổ thẳng vào Âm Giới Vương với toàn bộ sức mạnh của mình.

Một số máu khiêm tốn bay lên nhanh chóng hòa vào chỉ số sát thương do những người chơi khác tạo nên. Không ai hay biết gì. Ngay cả Lucifer, nếu có cảm xúc, chắc cũng chẳng thèm để ý đến đòn tấn công nhẹ như muỗi chích ấy.

Đội tấn công hình kim cương lùi lại nhanh chóng theo kế sách đã được vạch ra từ trước. Giao chiến với boss phụ bản không được tham công, vì Âm Giới Vương luôn có những đòn phản kích tàn bạo dành cho kẻ địch của mình.

[Cận] tieuvan1403: “Boss rớt đồ, mau lụm.”

Bên cạnh Anh Hùng, mọi người bắt đầu hét lên, che muốn kín màn hình. Món đồ bất ngờ đang lăn lốc trên người Lucifer. Ánh sáng hoàng kim chói lòa bao quanh thu hút hầu hết sự chú ý. Từ đằng xa, một bóng đen vụt tới với tốc độ thần sầu. Ngoại trừ Dực Hỏa Phượng đã mãn cấp của Anh Hùng, vật cưỡi của Lam Y Công Tử cũng là một thần vật với tốc độ nổi tiếng.

[Thế] Lam Y Công Tử: “Là Lưu Tinh pháo.”

Cõ lẽ gần như cùng lúc với câu tuyên bố của Công Tử, một phát bắn từ Lưu Tinh Xa dội thẳng vào người boss địa ngục. Sau khi y nhặt được món quà bất ngờ, đã ngay lập tức chuyển về thân tướng của mình để thực hiện đòn phản công kia.

Thế giới một lần nửa rung chuyển. Chỉ có tấn công bằng Lưu Tinh Xa thì mới xứng tầm với trùm cuối chứ. Chỉ số máu gần một trăm ngàn khiến người ta có thể vui mừng đến đổ lệ. Âm Giới vương gục xuống, gầm lên sắc thái bi phẫn. Các nhân vật dù đã giữ khoảng cách nhất định vẫn bị chấn động làm mất vài trăm máu. Tuy nhiên, họ đã bị sự bất ngờ khiến cho suy nghĩ đình trệ, không biết phản ứng thế nào cho đúng đây.

Tuy biết chắc hạ được boss thì sẽ có phần quà tương xứng, nhưng có con trùm nào khủng tới nổi rơi ra Lưu Tinh pháo như Âm Giới Vương thế này không? Tại sao Lucifer lại sở hữu thứ có thể hạ gục chính mình? Tại sao đang đánh nửa chừng lạ rơi ra vật phẩm? Phải chăng đây là khả năng đặc biệt của nhóm đạo tặc?

Vậy câu hỏi quan trọng nhất chính là đạo tặc ấy là ai?

Kênh thế giời bùng nổ. “Bách Thắng Thần Thâu”, tên trộm với vận may tuyệt đối một trăm phần trăm.

Thiên Hùng thở phào nhẹ nhõm. Lựa chọn của hắn thật đúng đắn. Không dùng cheat code để đẩy nhân vật về trạng thái thần cấp, mà chỉ xin Chân Phương trả lại cặp tay thỏ quý giá vô song của mình. Mọi người đều chiến đấu theo cách mà họ cho là tốt nhất. Hắn thì chiến đấu theo cách mà hắn giỏi nhất. Không sở hữu máu khủng, giáp dày hay tốc độ tuyệt luân; hắn thích đánh cược với thuật toán trong Võ Lâm hơn.

[Mật] Lam Y Công Tử: “Chào mừng cậu đã trở lại.”

[Mật] Anh Hùng: “Vì thế giới còn cần tôi giải cứu mà.”

Cả hai người cùng phá lên cười.

[Mật] Lam Y Công Tử: “Các vật phẩm do thần binh lưu lại đều đã được phân phối cho mọi người để chống đỡ. Chúng tôi không còn nhiều vật liệu để chế ra Lưu Tinh pháo nữa rồi. Sao cậu biết trong người Âm Giới vương có thứ đó.”

[Mật] Anh Hùng: “Sư huynh ơi, đệ làm sao thần thông quảng đại mà biết được chứ. Tuy nhiên, xung quanh chỗ rắn độc sống đều sẽ tồn tại loại cỏ trị được nọc rắn. Đây là quy luật cân bằng của tự nhiên.”

[Mật] Lam Y Công Tử: “Nhưng đây là game, chả có gì tự nhiên cả.”

[Mật] Anh Hùng: “Trò chơi là do con người tạo ra, mà con người chính là thứ thuộc về tự nhiên đó thôi. ”

[Mật] Lam Y Công Tử: “Tôi hơi nghi ngờ triết lý của cậu đấy, nhưng có lẽ lúc này không tiện tranh luận. Tiêu diệt con quái vật xấu xí kia đi, tôi sẽ mời một bữa hoành tráng luôn.”

[Mật] Anh Hùng: “Tuân lệnh, sư huynh!”

^_^

Hắn mở tay nãi của mình, lục lọi một hồi mới lấy ra viên đá màu đen xấu xí. Thứ càng nằm ở cuối bảng lựa chọn, thì càng có giá trị phi thường. Anh Hùng thảy viên đá xấu xí ấy ra giữa không gian trước mặt. Gió vừa thổi qua, viên đá liền tan nát thành vụn bay lả tả khắp nơi. Nhưng chỉ một chốc sau, đám khói bụi ấy tụ lại thành những câu chú hình phức tạp. Ánh chớp bùng lên, sau đó mọi thứ đều cháy rụi không để sót lại một chút gì.

Điều Thi Lệnh đã khởi động.

Lớp da vốn cấu tạo từ đất đá của Âm Giới vương bỗng nứt nẻ loang lỗ. Đám xương khô mang vũ khí từ bên dưới những lỗ nứt ấy trồi lên. Lũ mob trong phụ bảng Hoàng Lăng vốn thuộc thổ hệ và độc hệ. Bây giờ xung quanh mặt đất bị biến thành dung nham, bọn chúng chỉ còn chỗ trên người Âm Giới vương để mà trổ ra. Quân đoàn thây ma ngay lập tức nhận định kẻ địch gần nhất để tấn công. Toàn bộ nhân sĩ võ lâm đều tận lực tránh xa Lucifer, nên hết thẩy đám xương khô ấy đành quay lại tiêu diệt vật chủ của chúng.

Mọi người trố mắt nhìn tình thế bỗng nhiên nghịch chuyển. Không phải vị đại thần với giáp dày, máu khủng, dam to nào … mà chỉ bởi một tên trộm ai nấy đều đề phòng. Âm Giới vương bỗng quằn quại khi đám xương khô cứ liên tục trồi lên lặn xuống phá vỡ cơ thể của mình. Chúng vốn là mob nên không hề làm thay đổi thuật tính tương quan giữa hai phe trong phụ bản. Một mình Anh Hùng đã làm nên chuyện mà hai mươi ba thần binh khác từng thất bại. Chỉ số máu của Lucifer bắt đầu tuột dần theo thời gian.

Hy vọng bùng nổ như một ngọn núi lửa. Tất cả mọi người lao đầu vào tấn công Âm Giới vương khi lớp vỏ đá bất khả xâm phạm đã vỡ nát. Anh Hùng cũng hòa mình trong dòng chảy đó, liên tục tung ra tuyệt kỹ Bách Long môn nhằm moi thêm Lưu Tinh pháo cho phe Võ Lâm.

Chớp lóe đủ màu đủ sắc của hết thảy mười lăm môn phái, hai trăm bảy mươi chiêu thức. Người chơi gào lên. Đám chuyên viên bên ngoài cũng hồ hởi hét lên.

“Làm được rồi. Chúng ta có hy vọng sống sót rồi!”

Cuộc tổng phản công diễn ra trong vòng mười lăm phút ngắn ngủi. Nhưng đó là mười lăm phút thăng hoa nhất trong ký ức của mỗi người. Dạo qua một vòng quỷ môn quan nhưng vẫn sống sót trở về. Chìm xuống đáy sâu tuyệt vọng nhưng vẫn vùng vẫy ngoi lên được.

Khi Âm Giới Vương đổ gục xuống, niềm hạnh phúc của mọi người lại bật lên mạnh mẽ. Họ gào thét gọi tên Anh Hùng, vị cứu tinh danh xứng với thật. Không phân biệt quốc gia hay xét đến những quá khứ đã qua, họ chỉ muốn gửi đến hắn lời cảm ơn chân thành nhất. Rốt cuộc tia hy vọng ấy đã bừng sáng thành ánh hào quang tỏa đi khắp muôn nơi. 

Kết giới vỡ vụn, tạo thành một cơn mưa pha lê lóng lánh kỳ vĩ. Mặt đất xuất hiện, tất cả đều trở về thế giới Võ Lâm an toàn. Thiên Hùng lập tức thoái lui, đăng thoát ra khỏi game.

^_^

Tại không gian nối, hắn nhìn thấy hơn năm mươi đại nội mật thám đang hì hục chạy theo một lỗ đen toang hoác. Đó hẳn là dấu vết mà bọn hacker đã để lại khi cố đánh cắp dữ liệu nguồn. Phía xa hơn là những tốp thành viên khác đang cố tái lập rào chắn, chống lại những đợt tấn công đơn lẻ. Trong game khốc liệt chừng nào, thì bên ngoài an ninh mạng cũng vất vả chừng ấy. Cả hai phe đều phải chiến đấu hết mình để bảo đảm sự bình an cho thế giới của mình.

“Bao nhiêu người trong số họ sẽ đồng ý trở lại để tiêu diệt bọn hacker?” Hắn băn khoăn.

Tính từ thời điểm bị tấn công đến giờ, chỉ mới có hai cụm dữ liệu chiến thắng, tự động thu hồi. Một phần ba dữ liệu bị đánh cắp đã được ban an ninh của công ty Võ Lâm cứu về. Vẫn còn hai phần ba khác đang tiếp tục biến mất nếu không kịp chi viện. Sau chiến thắng tại cụm dữ liệu của Anh Hùng thì Carlos mới nghĩ đến cách nhờ người chơi cùng chiến đấu. Một chiến thắng nhờ may mắn, một chiến thắng với công thức rõ ràng, hắn đã liên tục tạo dựng hai kỳ tích trong cùng một ngày.

Phần còn lại là quá dễ dàng để mọi người áp dụng cách chiến đấu của hắn. Tuy nhiên, họ cần thêm nhân lực để tác động vào nhiều cụm dữ liệu hơn.

^_^

Nhân vật của hắn trở về trụ sở chính công ty Võ lâm. Thiên Hùng chưa kịp rời buồng trứng thì có tín hiệu cuộc gọi đến. Tên của Chân Phương nhấp nháy liên hồi khiến hắn không thể bỏ qua.

“Hẳn anh ta đã chịu nói ra tung tích của Tịch Dạ.”

Hắn nhấn vào nút kết nối, màn hình bật mở.

“Thì ra là một cuộc video call.”

Thật bất ngờ, đó là một cuộc gọi nhóm. Ở màn hình chính, Tịch Dạ hiện ra với quả đầu bù xù rối tung.
Bình Luận (0)
Comment