Võ Lâm Huyền Thoại

Chương 84

Họ phải phá huỷ cái lồng nhốt này, phải đánh sập toàn bộ những rào ngăn xung quanh. Mạng nội bộ của trung tâm không kết nối ra bên ngoài, nhưng rất dễ dàng để truy cập từ bên trong. Với đối tượng số một và số hai của khu nghiên cứu, không có gì là khó khăn cả.

“Tại sao lại thêm thuật toán đó?” Nàng nghi ngờ hỏi.

“Để khiến họ bận rộn hơn.” B trả lời.

Những cánh cửa được điều khiển bởi trung tâm mở toang. Hệ thống báo cháy reo inh ỏi, nước phun ngập toàn bộ các cơ sở. Nhân viên hỗn loạn chạy thoát khỏi khu vực gặp trục trặc. Tất cả các mẫu vật đều thoát ra, vấn đề an ninh trở thành ác mộng. Nhưng chỉ có hai kẻ duy nhất trốn được khỏi trung tâm, bởi họ là chủ mưu của kế hoạch náo loạn này.

^_^

Trong lịch sử, người ta gọi đó là ngày thứ tư đen tối. Toàn bộ hệ thống mạng thế giới bị tấn công bởi chủng virus mới. Ngay cả hệ thống ngân hàng và trang web chính phủ cũng chẳng thoát khỏi cơn bệnh cảm ác liệt. Xã hội rối ren bởi bất kỳ phương tiện nào kết nối với mạng viễn thông đều bị vô hiệu hoá. Tất cả các tổ chức tin tặc đều không dám đứng ra nhận trách nhiệm vụ tấn công. Bấy nhiêu việc phiền toái đó giúp mọi người không chú ý đến náo loạn ở trung tâm nghiên cứu.

Những con quái vật thật sự đã thoát ra ngoài.

B rất thông minh và có nhiều kế hoạch. Phương Huyền chỉ đi theo giúp cậu ta hoàn thiện các thuật toán khó khăn. Đối với nàng, đó là cuộc phiêu lưu lớn chỉ có thể thấy trong mơ. Không ai có thể cản chân bọn họ, không trắc trở nào mà họ không vượt qua được.

Ngoài việc tạo ra virus, B còn muốn bẻ khoá các hàng rào an ninh khắp thế giới.

“Thuật toán này thế nào?” Cậu ta quan tâm hỏi.

“Một nan đề phức tạp, cực kỳ thú vị.” Nàng tấm tắc khen.

Đối với Phương Huyền, phá giải các chuỗi mật mã là một trò giải trí. Đối với cả thế giới, nhóm của họ là nỗi kinh hoàng.

BB là nhóm tin tặc khét tiếng nhất đương thời. Phải mất nửa năm, cảnh sát mạng mới lần ra được chỗ của hai người. Phương Huyền bị vướng lại, trong khi đó B trốn thoát mất.

“Nhớ anh đã từng nói về đoạn cuối của hành trình không? Đây chính là chỗ đó.” B cười gằn. “Nếu không có hai người, anh không thể trốn đi.”

“Tại sao bỏ em lại?” Nàng sợ hãi thét lên. “Em sẽ khai hết tất cả, cảnh sát rồi sẽ bắt được anh.”

“Trong những đợt tấn công đó luôn có một chuỗi mã chữ ký của em, baby à. Ngay từ đầu, em đã là lá chắn để anh trốn thoát.”

“Đồ khốn, anh chỉ muốn lợi dụng tôi sao? Vậy mà tôi luôn tin anh, còn thầm cảm tạ ông trời vì cho mình được gặp anh.”

“Gặp gỡ là để chia ly, cuộc đời vốn như thế.”

Đó là lần cuối cùng Phương Huyền nói chuyện với B. Nàng bị bắt khi chưa mười bốn tuổi nên được miễn truy tố mọi trách nhiệm hình sự. Gia đình họ Cô đã thắng kiện trong cuộc tranh chấp đòi quyền nuôi dưỡng Phương Huyền. Trung tâm nghiên cứu của chính phủ âm thầm bị dẹp bỏ vì vụ bê bối thí nghiệm trên cơ thể trẻ em.

Dĩ nhiên Phương Huyền khó lòng hoà nhập với cuộc sống bình thường. Nàng tự nhốt mình trong phòng, tránh xa toàn bộ thế giới còn lại. Lực lượng an ninh vẫn âm thầm theo dõi từng đường đi nước bước của nàng, cảnh giác từng hành động của Phương Huyền. Nhưng dường như bốn năm trở thành một hikikomori đã giúp nàng lấy được lòng tin với các cơ quan chính phủ.

Đến khi mười tám tuổi, nàng bị đuổi khỏi nhà mình, tiến vào trại tâm thần. Để tránh cuộc sống bị giam cầm, Phương Huyền bắt buộc phải tiến bộ. Nàng uống thuốc, tâm sự với các bác sĩ về những khó khăn mà mình đã gặp. Sau đó nàng nhận được sự giúp đỡ từ quỹ từ thiện Thành Gia, để tiến hành học nghề tái hoà nhập cộng đồng. Chỉ cần một năm Phương Huyền đã có thể hoàn thành xong chương trình kỹ sư công nghệ thông tin. Nàng đến làm việc cho công ty Võ Lâm, nơi chứa chấp những kẻ tài năng nhưng không kém phần tự kỷ. Và đây là lúc cuộc đời thứ hai của nàng bắt đầu, với cái tên mới Tịch Dạ.

Nàng chẳng bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình bước ra đường nói chuyện với người lạ. Võ Lâm cho nàng một thế giới an toàn để nương nhờ và tự kiếm sống nuôi thân. Tịch Dạ phụ tránh mảng lập trình, kiêm nhiệm thêm chức vụ giám sát của trò chơi trực tuyến lớn nhất thế giới. Nàng quen biết nhiều người, nhưng chưa từng gặp họ thật sự bao giờ.

Cho đến ngày công ty náo động vì giám đốc ngất tại văn phòng. Mọi người có mặt lúc đó kéo nhau đưa Chân Phương vào bệnh viện Chợ Ruộng. Nàng đã may mắn gặp được phu quân trong game của mình ở nơi hắn làm việc. Lần đầu tiên Tịch Dạ quan tâm một người, muốn nói chuyện với hắn đến vậy.

“Thiên Hùng.” Hai tiếng đó tự động bật ra khỏi môi nàng. Khi nghe hắn gọi “Tịch Dạ”, chưa bao giờ nàng sung sướng hơn thế. Cứ như ánh trăng vừa ló dạng khỏi mây đen, cứ như cơn mưa rào đầu hạ tưới mát cho mặt đất. Đã nhiều lần ngắm nhìn khuôn mặt Thiên Hùng qua ảnh đại diện trong tài khoản, nhưng họ chưa từng được ở gần nhau thế này. Đã lâu lắm rồi Tịch Dạ mới cảm thấy hạnh phúc.

Rốt cuộc bóng đêm cô liêu cũng có chút ánh sáng xuất hiện. Rốt cuộc cũng có người khiến nàng cảm thấy ấm áp tự đáy lòng.

^_^

Nghe Tịch Dạ tâm sự hết những biến cố trong cuộc đời, Thiên Hùng thật sự rất kinh ngạc. “Ngày thứ tư đen tối” là sự kiện đình đám diễn ra hơn mười năm trước. Khi hắn còn là một thằng nhóc cấp hai chỉ biết đánh nhau giành kẹo thì nàng đã làm ra những việc kinh khủng chấn động thế giới rồi. Hắn bối rối, cảm thấy hơi sốc về câu chuyện đời nàng. Tịch Dạ là người đến từ thế giới xa xôi hơn Thiên Hùng tưởng.

Nhưng như vậy thì có làm sao, chẳng phải bây giờ nàng đang ở trong vòng tay hắn à? Dù trước đó Phương Huyền là ai, bây giờ bạn gái của Thiên Hùng vẫn là nàng. Đêm đen tịch mịch, nàng đã phải chịu đựng sự cô độc biết bao lâu rồi?

- Đừng sợ, đã có anh ở bên em! - Hắn thì thầm vào tai bạn gái.

Tịch Dạ bật khóc. Nàng không còn sợ hãi nữa, mà chỉ khóc vì hạnh phúc. Cuối cùng anh hùng đã xuất hiện, đưa tay kéo nàng khỏi hố sâu tăm tối. Thì ra sự chờ đời của nàng không hề uổng phí.

- Đừng rời xa em.

- Không bao giờ! - Hắn hứa chắc.

^_^

Trung tuần tháng mười hai, sự kiện “Cửu long tranh châu” đã đi được một nửa quãng đường. Trần vương xuất hiện trở lại cùng lúc với tuyên bố sát nhập của Mai quốc. Mọi người đồn rằng Lam Tố Tố chắc phải “đi đêm” gì đó với Mai vương để nhẹ nhàng chiếm được hai quốc kỳ. Nhưng Thiên Hùng đoán rằng Quỷ Giới là lý do chính xác nhất để thuyết phục vị quốc vương này.

Hiện nay phe Trần đang nắm trong tay bốn lá quốc kỳ, tạm thời dẫn đầu cuộc đua đến ngai vị Sử Định hoàng đế. Dương bị Nguyễn thu phục, như vậy chỉ còn bốn quốc gia tranh đấu trong chặng đường còn lại. Tuy nhiên, lực lượng tự do không thuộc phe phái nào đã có quân số lên đến mấy ngàn nhân vật. Họ tạo nên một thế lực đáng gờm mà bốn vị quốc vương kia đều phải dè chừng.

Đứng đầu trong giới phi chính phủ không thể không kể đến gia tộc Bách Thắng. Trong những cuộc đoàn chiến, thế trận của Bách Thắng luôn giúp họ giành phần áp đảo. Các bang phái khác luôn lấy Bách Thắng làm mục tiêu học tập. Tuỳ thuộc vào số lượng thành viên tham gia mà mỗi gia tộc sáng tạo ra những trận đồ thích hợp cho riêng mình. Nhất gia, nhị trang, tam bang, tứ sơn, ngũ môn. Mười lăm trường phái, hơn một trăm nghề nghiệp khác nhau. Với lớp nhân vật đông đảo như vậy, thử hỏi có thể lập được biết bao nhiêu trận pháp. Nghệ thuật đoàn chiến đã khiến việc đánh nhau có tổ chức được nâng lên một tầm cao mới. Phong cách độc lai độc vãn như Lam Y bây giờ đã là chuyện quá khứ. Muốn thành hảo hán, nhất định phải tham gia vào đoàn hội.

Sự thật đã chứng minh, dù Lê quốc nằm ở trung thâm Thần Châu, bị các nước lăm le dòm ngó, nhưng chưa bao giờ là mục tiêu dễ triệt hạ. Một phần nhờ tài lực vững mạnh, tinh thần đoàn kết cao, còn lại nhờ nhiều vào nghệ thuật tổ chức đội nhóm. Mà tổ sư khai phá môn này không ai khác chính là Anh Hùng.

Có Hồng Phấn, Lam Y chưa bao giờ nhường nhịn. Dù đã bị Chân Phương khuất phục, nhưng Lam Tố Tố vẫn không bỏ qua việc tấn công Lê quốc. Tình là tình, mà đại nghiệp là đại nghiệp. Trên chiến trường không kể bà con, thân thích. Đánh nhau mà giành phần thắng do được nhường nhịn thì mấy ai vui nổi. Đây chính là hai mặt của cuộc sống, là sự kết nối giữa thực và ảo. Con người ta ngoài đời và con người ta trong game dù có trái ngược thì vẫn là bản thân ta.

^_^

Lần tiến công vào hang thần biển thứ hai trăm lẻ năm, Anh Hùng không còn bị kẻ gác cổng làm khó nữa. Câu trả lời rất đơn giản, “Nhập gia tuỳ tục”, đứng dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu. Hình như hắn chuẩn bị lấy được món đầu tiên trong bộ chí tôn Võ Lâm Ngũ đại kỳ bảo rồi.
Bình Luận (0)
Comment