Đôi mắt sắc bén như chim ưng của Cận Kỳ Ngôn nhìn chằm chằm phó cơ trưởng, giọng điệu của anh cực kỳ nghiêm khắc.
"Nếu như cậu nói cho hành khách chuẩn bị hạ cánh xuống sân bay khác, cảm xúc bọn họ, cậu khống chế được sao? Cậu khẳng định rằng không thể an toàn hạ xuống sân bay quốc tế Thượng Hải? Cậu không nắm chắc?"
Phó cơ trưởng thở dài một hơi, anhr ta không dám né tránh ánh mắt sắc bén của Cận Kỳ Ngôn: “Chúng ta không thể lấy tính mạng hành khách ra đùa, chuẩn bị hạ cánh ở sân bay khác là phương án tương đối an toàn."
"Bình thường tập luyện nhiều một chút, không phải tùy tiện bay mấy chuyến liền có kinh nghiệm. Chuyển đổi, tôi đến điều khiển máy bay, cậu tiếp tục quan sát tình huống thời tiết Thượng Hải."
"Vâng, cơ trưởng Cận!"
Rất nhanh, cabin truyền ra tiếng nói của Cận Kỳ Ngôn.
"Các vị hành khách, hiện giờ máy bay đang xuyên qua mây dông, nhất định sẽ có tình trạng lắc lư, xin thắt chặt dây an toàn, xin đừng nên tùy ý đi lại, nhà vệ sinh đã đóng. Ba mươi phút sau, máy bay sẽ hạ xuống sân bay quốc tế Thượng Hải."
Nghe chỉ thịcủa Cận Kỳ Ngôn, các hành khách bình tĩnh lại không ít.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ngừng thở.
...
Vân Thuỷ Dạng nhịp tim rất nhanh, cô sợ hãi muốn chết được, cô còn không dám nhìn về phíabuồng lái của máy bay.
Cô đã cởi bỏ giày, bất chi bất giác siết chặt ngón tay, không lâu sau móng tay còn đâm vào trong lòng bàn tay.
Cận Kỳ Ngôn ngón tay có thể tin tưởng được không?
Ở độ cao mấy nghìn mét, cho dù là không tin anh, thì cô còn có thể làm gì đây?
Nếu như cô làm quỷ, nhất định sẽ trở về tìm anh báo thù!
~~~~~~ ~~~~~~
Máy bay lại xuất hiện những đợtlắc lư kịch liệc, Vân Thuỷ Dạng cắn chặt hàm răng.
Đại khái là một phút sau, máy bay tương đối bình thường trở lại, không còn lắc lư nữa.
Trong chốc lát, trong buồng cabin lại truyền đến tiếng nói của Cận Kỳ Ngôn.
"Các vị hành khách, máy bay của chúng ta đã xuyên qua mây dông, nhà vệ sinh lại mở bình thường. Sau mười phút nữa, máy bay sẽ hạ cánh xuống sân bay quốc tế Thượng Hải."
"Wow, Cơ trưởng Cận thật tuyệt, vẫn là ngồi chuyến bay của anh mới an toàn. Đổi lại là cơ trưởng khác, tôi không dám khẳng định được mình còn mạng không nữa."
Vân Thuỷ Dạng ngồi bên cạnh hành khách đang nói một mình, cô nhìn cô ấy một cái, cũng hơi nhếch môi một chút.
Có khoa trương đến vậy không? Cận Kỳ Ngôn kia lợi hại như vậy sao?
Có điều, rốt cục cô cũng yên tâm, cái mạng nhỏ của cô được giữ lại an toàn rồi.
...
Máy bay an toàn hạ cánh xuống ở sân bay quốc tế Thượng Hải, thời điểm dừng lại trên đường băng, một số hành khách lập tức mở máy.
Nghe nói mình là máy bay đầu tiên thành công đáp xuống sân bay trong vòng hai giờ, lập tức khen ngợi cơ trưởng không ngớt.
"Máy bay của bạn tôi còn cất cánh trước chúng ta hơn một giờ, bây giờ cô ấy còn đang ở sân bay trên núi Tiêu đợi bay, cơ trưởng Cận Kỳ Ngôn quả nhiên không tầm thường!"
Nghe vậy, trong lòng Vân Thuỷ Dạng ngũ vị tạp trần.
Cô cũng có một chút đồng tình, mặc dù tên khốn kia rất đáng ghê tởm, nhưng anh ta hẳn là một vị cơ trưởng xuất sắc đi!
~~~~~~ ~~~~~~
Vân Thuỷ Dạng đẩy hành lý đi ra, vừa nhìn thấy bóng dáng Âu Lập Dương, cô liền hối hận vì mình đã xuống máy bay sớm như vậy.
Cô mới không muốn nhìn thấy tên khốn kia, khẳng định là Hương Trừng nói thời gian chuyến bay của cô cho anh ta biết, nên anh tamới tới sân bay đón cô.
Giả bộ như nhìn không thấy Âu Lập Dương, Vân Thuỷ Dạng quay đầu lập tức rời đi.
"Thuỷ Thuỷ!"
Âu Lập Dương đã sớm nhìn thấy Vân Thuỷ Dạng, anh ta thấy cô quay đầu, lập tức đuổi theo.
<!--Nhóm dịch: Mèo Xinh-->