Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1059

Chương 1059

Ai cũng biết rõ buông bỏ sẽ thoải mái hơn rất nhiều nhưng… Nói ra miệng thì nhẹ nhàng lắm, người mình thương thì làm sao mà dễ dàng dứt bỏ như thế được?

Ôn Thanh Vân khẽ lắc đầu xoay người rời đi, bóng lưng có vẻ cô đơn. Tâm mắt Cố Gia Huy cứ dừng lại ở tập tài liệu đó lâu thật lâu, ánh mắt sâu như đầm nước lạnh lẽo.

Chuyện này quá ư là trùng hợp, đúng lúc Kettering mất trộm, kẻ trộm tiền lên chiếc du thuyền đó.

Anh sẽ không tin hết tất cả và cũng không bỏ qua những thông tin này, anh sẽ điều tra manh mối, sẽ không để kẻ thù nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Tối hôm đó anh về rất sớm, chuẩn bị bữa cơm tây cho Hứa Minh Tâm và thậm chí còn mở phin nhựa lên xem.

Nến đỏ được châm lên, ánh sáng lập lòe, bầu không khí cực kì tốt.

Thậm chí anh còn mở một chai rượu đỏ, tất nhiên thứ cô uống là nước trái cây.

Cô kìm lòng không đặng nhẹ nhàng ôm lấy anh từ phía sau, đầu nhỏ ló ra nhìn anh quen chân quen tay làm món beefsteak và cảm thấy hết sức bất ngờ. “Anh còn biết nấu cơm nữa hả?”

“Anh luôn biết mà, trước đây bận rộn nhưng vẫn có thời gian để học, bây giờ lại không thể tìm ra được thời gian. “Thế tại sao anh lại không nói cho em biết?”

“Em cũng đâu có hỏi anh đâu, em về bàn ngồi đi, sẽ xong nhanh thôi.

Anh cưng chiều nói. “Hôm nay là ngày mấy? Ngày đặc biệt gì mà anh lại đích thân xuống bếp, chuẩn bị sẵn bữa tối đề phục vụ em vậy?”

Cố Gia Huy nghe thế thì anh mắt anh chợt tối đi, bởi vì đây là bữa tối tạm biệt.

Ngày mai anh định để chú An đưa Hứa Minh Tâm trở về nước.

Nghĩ tới chuyện mình phải rời xa khỏi cô trong một khoảng thời gian rất dài thì trái tim anh lại đập thật nhanh.

Chờ anh giải quyết hết tất cả mọi chuyện bên này rồi sẽ chạy vội về. “Chờ lát nữa anh sẽ nói cho em biết. “Ừ, em ở đây với anh.

Cô khá là nhạy cảm bời vì hôm nay thật sự quá kì lạ. Cô trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, cũng không ồn ào đòi ăn.

Người không tim không phổi cũng có những lúc để ý đến những chuyện nhỏ nhặt này.

Chẳng mấy chốc bừa tối đã chuẩn bị xong, Cố Gia Huy bưng lên bàn.

Cô vẫn không mở miệng hỏi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, cứ buồn bực khó chịu ăn rồi lại ăn.

Cô nghe thấy tiếng buông dao nĩa xuống, nó chạm vào bàn phát ra tiếng vang giòn tan.

Rõ ràng âm thanh đó không hề lớn nhưng lại đánh vào lòng cô như tiếng sấm khiến trái tim cô run lên.

Cô ngước mắt lên nhìn, thấy anh cứ ấp ủng muốn nói lại thôi. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh khẽ nhíu mày lại, cuối cùng quyết tâm nói: “Bên này có chuyện quan trong 5 cần anh phải giải quyết gấp, có lẽ anh sẽ không có thời gian để quan tâm đến em, thời gian ở đây cũng sẽ kéo khá dài. Sáng sớm ngày mai anh sẽ sắp xếp máy bay tư nhân để chú An đưa em về, chờ anh làm việc xong rồi sẽ nhanh chóng về mới em được không?”

“Ừm, em biết rồi, em nhất định sẽ nghe lời chú An.”

Cô không hỏi nguyên nhân mà chỉ ngoan ngoãn gật đầu, sợ mình hỏi rõ ràng mọi chuyện sẽ khiến tâm trạng anh trở nên nặng nề.

Anh vội vàng giải quyết công việc thì sẽ không rảnh để quan tâm tới cô, cô sống ở đây không quen, cho cô về trước cũng là chuyện bình thường.

Nhưng không hiểu tại sao cô lại có cảm giác mọi chuyện không hề đơn giản như những gì anh nói. Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn chính xác, nó rung hồi chuông cảnh báo dữ dội thế này cũng phải có lý do.

Bình Luận (0)
Comment