Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1063

Chương 1063

Cô ta nói không sai, đến giờ chuyện vẫn chưa có tỉ manh mối nào nên anh không thể căn cứ vào một phía để khăng khăng là cô ta đã làm những chuyện đó.

Vả lại đúng là trong bốn năm đó cô ta đã giúp đỡ anh rất nhiều, cũng chịu rất nhiều đau khổ khi đi theo anh.

Một cô gái nhà giàu sẵn sàng hạ thấp bản thân mình xuống như thế khiến anh ta cảm thấy rất cảm kích.

Thế nhưng… Cảm kích không thể hóa thành tình yêu.

Duyên phận của hai người họ đã kết thúc từ sớm.

Anh ta chưa bao giờ do dự, cũng không còn một tí tơ vương nào trong lòng, lần này phải nói rõ ràng mọi chuyện.

Anh ra sảnh chờ sân bay, Lucia đang chờ ngoài cửa và khá lo lắng.

Cô ta liên tục nhìn vào bên trong, thấy anh bước ra thì lập tức đi nhanh tới nói: “Anh đã đến rồi, em chờ anh rất lâu. “Cô đến tìm tôi làm gì?”

“Lâu rồi chúng ta không gặp mặt nhau, anh không muốn nói cho em biết những năm gần đây anh sống như thế nào à? Anh cũng không hỏi em xem máy năm nay em sống ra sao ư?”

“Tôi không cảm thấy hứng thú cho lắm, khổ khi đi theo anh.

Một cô gái nhà giàu sẵn sàng hạ thấp bản thân mình xuống như thế khiến anh ta cảm thấy rất cảm kích.

Thế nhưng… Cảm kích không thể hóa thành tình yêu.

Duyên phận của hai người họ đã kết thúc từ sớm.

Anh ta chưa bao giờ do dự, cũng không còn một tí tơ vương nào trong lòng, lần này phải nói rõ ràng mọi chuyện.

Anh ra sảnh chờ sân bay, Lucia đang chờ ngoài cửa và khá lo lắng.

Cô ta liên tục nhìn vào bên trong, thấy anh bước ra thì lập tức đi nhanh tới nói: “Anh đã đến rồi, em chờ anh rất lâu. “Cô đến tìm tôi làm gì?”

“Lâu rồi chúng ta không gặp mặt nhau, anh không muốn nói cho em biết những năm gần đây anh sống như thế nào à? Anh cũng không hỏi em xem máy năm nay em sống ra sao ư?”

“Tôi không cảm thấy hứng thú cho lắm, chuyện quá khứ đã trôi qua, bây giờ tôi chỉ cần biết chuyện của tôi và Minh Tâm là được.”

Minh Tâm…

Gọi thân mật như thế.

Tim Lucia giật thót, bàn tay buông thống bên hông chợt siết chặt.

Thế nhưng trên mặt cô ta vẫn là vẻ yếu đuổi đáng thương, hốc mắt ẩm ướt. “Những năm qua… Anh nói buông là buông nhưng em vẫn không thể thoát ra khỏi đó được, năm năm nay em vẫn không ngừng cố gắng tìm kiếm. Anh biết rõ đó chỉ là một hiểu lầm… Tại sao anh vẫn không chịu tha thứ cho em?”

“Tôi sẽ điều tra về chuyện này rõ ràng, nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi về trước, sau này. Tốt nhất chúng ta đừng nên gặp lại nhau.

Nói xong anh bèn đi nhanh về phía trước.

Lucia nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh rời đi, cả người cứng đờ, cô ta muốn đuổi theo nhưng cái tôi của cô ta lại không cho phép.

Lại một lần nữa. Cô ta bị từ chối đầy vô tình.

Cô ta chỉ có thể trơ mắt nhìn anh biến mất ở cửa, không còn nhìn thấy bóng dáng anh đâu nữa.

Đúng lúc này, có người bước ra chỗ tối, nói: “Cô em gái đáng thương của anh. Cậu ta không muốn đón nhận lòng tốt của em, chi bằng em cứ để đó cho anh giải quyết, anh sẽ làm cho nó hối hận.”

Lucia nghe nói thế thì tim lập tức run lên, quay đầu lại nhìn.

Bình Luận (0)
Comment