Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1248

Chương 1248

Nếu như Hữa Minh Tâm biết hôm nay ông chủ quay trở lại, cùng cô ngắm nhìn tuyết đầu mùa, không biết cô cao hứng đến nhảy cẫng lên không.

Sau khi chủ An rời khỏi, Hứa Minh Tâm cũng bị men rượu làm say choáng váng, rơi vào giấc ngủ mê mang.

Nhưng cô ngủ mơ mơ màng màng, cảm thấy miệng lưỡi mình đẳng khô. Khát quá…

Cô mở mắt trong đau đớn, đầu nhức đến nổi Cô nhìn đường không rõ lắm, chân nam đá chân muốn nứt ra. chiêu mà rời giường. “Khát quá… Nước, nước đầu rồi? Phòng bếp…

Cô lần đường ra cửa, bước đi loạng choạng nghiêng ngày.

Bị đụng vào vài lần, cô cũng không rõ mình đụng trúng cái gì.

Cô lại nhận sai phương hướng, tông vào cửa ra ban công, cả cơ thể nặng nề bị đụng giật ngược trở lại.

Lỗ mũi. ”

Cô đau đến mức hít vào một ngụm khí lạnh, nằm chặt cái lỗ mũi của mình.

Một luồng nong nóng chảy ra ngoài mũi, nhỏ giọt xuống khăn trải giường trang tỉnh. “Đó Là màu đỏ,

Cô rơi vào mơ hồ, không hiểu chuyện gì đang xảy

Đúng lúc này cửa phòng bật tung, có người tiến vào phòng.

Cố Gia Huy vừa bước vào trong phòng liên nhìn thấy Hứa Minh Tâm đang nằm sắp ở mép giường, mẫu mũi nhỏ từng giọt lên tấm đêm, cô cũng không cầm máu mà ngược lại đang ngồi nhìn ngơ ngác. “Sao em lại thành ra như vậy thế?”

Anh nghiêm khắc cau mày lại, cực kì đau lòng, lập tức đỡ cô ngồi dậy. “Ngồng đầu lên.”

Anh sốt ruột bảo cô.

Hứa Minh Tâm giống hệt một học sinh ngoan ngoãn nghe lời mà ngẩng đầu lên.

Cố Gia Huy dùng nước vỗ nhẹ lên đầu của cô để cô tỉnh táo lại một chút máu mũi cũng đã ngừng chay. “Em cảm thấy khá hơn chưa?”

Anh ôn tồn hỏi cô. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hứa Minh Tâm chưa đáp lời mà nhìn người đàn ông ra đứng trước mặt mình trong kinh ngạc.

Đây… Đây là ai? Cố Gia Huy sao?

Mình đang nằm mơ hay sao? Nếu không sao anh ấy lại có thể đứng dậy được, cũng không thấy chiếc xe lần nào cả.

Khoảng thời gian này cô thường xuyên năm mộng thấy người đàn ông này, nhưng mà lần này có hơi quá chân thật rồi.

Bàn tay nhỏ bé của cô run rẩy vươn ra, vuốt ve khuôn mặt của anh.

Có độ ẩm, độ đàn hồi của da cũng rất tốt.

Cô lại kiểm tra hơi thở, cảm thấy hơi thở cũng đều đặn. “Em đang làm gì vậy? Thấy anh em không vui mừng sao?” Anh hỏi với vẻ hoài nghi, “Em chưa từng có một giấc mơ nào mà sống động như thế. Vậy nếu em đánh anh, anh có cảm thấy đau không?”

“Đương nhiên rồi.”

“Vậy tốt rồi.”

Vừa dứt lời, Hứa Minh Tâm liền dốc hết sức vung lên một cử đấm, liên tục đánh vào ngực anh. Đối với anh mà nói thì chút sức lực của cô không thấm vào đầu cả

Nhưng mà hàng lông mày của anh cũng hơi câu lại, biết trong lòng cô rất buồn phiền nên mới muốn đánh mình.

Bình Luận (0)
Comment