Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1427

Chương 1427

“Bọn họ đều biết anh đã có chủ rồi, tại sao vẫn còn như vậy?”

“Bởi vì chúng ta chưa kết hôn, bọn họ thì cho rằng bản thân vẫn còn có cơ hội. Cho nên là, chỉ mong nhữ hoàng của anh mau mau lớn lên, sớm ngày đem anh về nhà nuôi đi.”

Cố Gia Huy ấm ức nói, khóe miệng khẽ nhếch lên lỗ ra nụ cười quyền rũ mẽ người.

Khuôn mặt này ba trăm sáu mươi độ không một góc chết, càng không có chỗ nào để chế, giống như đứa con cưng được thượng đế cẩn thận khắc tạc ra vậy.

Nhìn mãi không chán.

Trong đôi mắt thanh thuần trong vắt của anh phản chiều hình bóng của Hứa Minh Tâm, phảng phất như đã uống phải rượu mà dâng lên vài phần men say.

Hai gò má cô ửng đỏ, cười nói: “Em có thể cũng đánh dấu anh một cái được không?”

“Không sợ người khác cho rằng chúng ta làm chuyện gì đó xấu hổ sao?”

“Như vậy thì càng tốt, các cô gái khác sẽ không nhớ nhung về anh nữa.”

“Vậy em tới đây đi.”

Cố Gia Huy bế cô lên, để cô ngồi trên người anh.

Tư thế này rất mờ ám, cũng vô cùng thân mật Cả người có đạng ngồi trên người anh đều có thể cảm nhận rõ ràng từng sự thay đổi trên cơ thể anh.

Nhiệt độ cơ thể tăng lên, hô hấp dồn dập.

Má cô càng thêm ứng hồng.

“Đây vốn rất bình thường, nếu anh không có chút biển hóa nào, em mới thật sự phải lo lắng không biết anh có chuyện gì không đó” Giọng nói Cố Gia Huy mang theo tia bắt đắc dĩ nói, căn bản là không khống chế được dục vọng.

“Nếu em không muốn để lại dấu hôn, vậy có thể để một dấu son môi, như vậy cũng có thể ngăn chặn đảm oanh oanh yến yến đó.”

“Em muốn hôn anh” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Cái gì?” Đột nhiên nghe được những lời này, trong lòng Cố Gia Huy khẽ run lên.

Hứa Minh Tâm không có trả lời, mà là trực tiếp hành động.

Nụ hôn này khi mới bắt đầu là do cô chiếm thế chủ động tới, nhưng không hiểu sao Cố Gia Huy lại đảo khách thành chủ, chỉ vô ý một chút đã đè cô xuống dưới thân mình mà chiếm lấy.

Cô cũng không giãy giụa, cả người giống như người đang chìm trong biển nước, treo ở trên người anh, tìm kiếm một chút sức sống.

Cuối cùng liền không khỏi thở dốc, động tình cũng động tâm rồi…

“Không thể tiếp tục nữa.” Cố Gia Huy khôi phục lại lý trí, tách khỏi cơ thể cô.

“Chuyện… chuyện này thật sự không tốt.”

Cô vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong chăn, xấu hổ nói.

“Anh đi tắm để bình tĩnh lại một chút, em nghỉ ngơi một lát đi. Anh đã chuẩn bị đồ ăn cho em rồi, đói bụng thì ăn một chút.”

“Vậy thì anh tự giải quyết chút đi, đừng nín nhịn..

Lời vừa nói ra, Hứa Minh Tâm liền muốn cắn đứt đầu lưỡi,

Cái quái gì thế?

Cô đang nói lung tung gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment