Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1453

Chương 1453

Ánh trăng lành lạnh khiến âm thanh như dài ra. Gió lạnh rì rào thổi qua nhánh cây xào xạc, như đang chế nhạo anh ta vậy. Hứa Minh Tâm đã đồng ý lời cầu hôn của Cổ

Gia Huy, nhưng tại sao bản thân anh ta vẫn chưa hết hy vọng. Sau khi nhìn thấy cảnh đó, phản ứng đầu tiên của anh ta không phải là chúc phúc, mà là… nguyền rủa.

Trong lòng anh ta có một con quỷ đang kêu gào, hy vọng Hứa Minh Tâm đừng nhận nhẫn của Cố Gia Huy. Có nhiều lời chúc phúc của nhiều người như vậy, tiếng kêu gào của anh ta dường như rơi vào vô vọng. Ngoài việc đứng đó trơ mắt nhìn, anh ta vốn đi không thể làm gì được.

Đến cô gái mình yêu nhất mà anh ta cũng không giữ được thì còn giữ được gì nữa, “A…” Anh ta lớn tiếng hét lên, nơi ngã tư đường vắng vẻ, không ai đáp lại.

Cuối cùng, anh ta kiệt lực ngã xuống đất, nhìn lên bầu trời đêm đen kit.

Không có một ngôi sao nào, cả mặt trăng lưỡi liềm cũng lạnh lẽo quá.

Đúng lúc này, điện thoại của anh ta vang lên.

Anh ta cáu kinh không thèm quan tâm tới, dứt khoát tắt điện thoại.

Nhưng nó lại vang lên, âm thanh dồn dập.

Anh ta khẽ nhưởng mày, cảm thấy tiếng chuông điện thoại xa lạ này rất quen thuộc, có vẻ như đã từng nghe qua.

Anh ta do dự một lúc rồi cuối cùng chọn bắt máy.

Một giọng nói quái lạ truyền đến từ đầu dây bên “Còn nhớ tôi không?”

Ngôn Hải nhíu chặt mày, nói: “Ai vậy?”

“Lúc trước, tôi đi tìm anh, nhưng anh lại tàn nhẫn từ chối tôi. Rất khó chịu, đúng không? Người phụ nữ yêu quý của anh đang ở bên cạnh người đàn ông khác, kia. mà anh chỉ có thể miễn cưỡng tươi cười chúc phúc cho họ, vừa khó xử vừa đau khó, đúng không?”

Ngôn Hải nghe vậy thì giật cả mình, bất chợt bò ra khỏi tuyết rồi nhìn ngó xung quanh.

Xung quanh tối đen như mực, bóng cây lắc lư, và không có ai ở đó cả.

Nhưng anh ta lại có cảm giác bị theo dõi, rất khó chịu.

“Rốt cuộc mày là ai? Sao lại biết chuyện xảy ra đêm nay?”

“Bởi vì tôi đã lén lút theo dõi anh. Tôi là người thân cận nhất của anh, tôi muốn giúp anh, cũng chỉ có tôi mới giúp anh không chút do dự.”

“Rốt cuộc mày là ai?”

“Bây giờ anh không cần biết tôi là ai. Tôi biết anh thích Hứa Minh Tâm, tôi có thể giúp anh có được cô ta.”

“Mày định dùng cách gì?” Anh ta hơi do dự, không từ chối như lần đầu nữa. Mà hỏi lại như bị ma xui quỷ khiến “Đương nhiên cách này sẽ không vẻ vang. Để đoạt được tình yêu của người khác đương nhiên phải dùng những thủ đoạn xấu xa, nhưng vậy thì anh có thể được như ý. Được hay mất, tùy thuộc vào sự lựa chọn của anh. Thủ đoạn được dùng đến sẽ rất tốt, thần không biết quỷ không hay, vả lại có ai biết anh đang có âm mưu gì đâu chứ?”

Người bên kia bật cười, âm thanh có chút kinh khủng. Lời này như thể có ma lực, khẽ chạm đến tâm tư của Ngôn Hải.

Cho dù dùng thủ đoạn không quang minh chính đại, nhưng thần không biết quỷ không hay, không ai biết được, vậy thì có liên quan gì?

Anh ta nhìn hai người quấn quýt triền miên, trái tim anh ta giống như đang bị giày vò trong chảo dầu.

Bình Luận (0)
Comment