Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1991

Chương 1991

Cô ta còn đưa cả còng tay còng chân, đảm bảo lần này Hứa Minh Tâm có thể chinh phục được Cố Gia Huy, dạy cho ngoan ngoãn phục tùng Nhưng cô thì tốt rồi, lại dám làm chuyện thất đức!

“Lúc nào anh ấy cũng bắt nạt tôi, tôi cũng phải nhẫn tâm báo thù một lần, cho anh ấy biết tại sao hoa lại đỏ’.

“Hứa Minh Tâm, cô đúng là chết tới nơi vẫn không hối cải. Tôi thật không dám nghĩ tới cảnh tượng Cố Gia Huy lúc bước ra như thế nào!”

Kỷ Nguyệt Trâm che mặt của mình, đau đầu. Đồng đội kỳ dị như này, đúng là vô địch rồi!

Hai mươi phút sau, cô ở ngoài cửa nghe.

thấy tiếng hét của Cố Gia Huy, có lẽ vừa nãy đi tắm xong thì thấy thì phát hiện bản thân không thấy nữa rồi Lúc này, thuốc cũng bắt đầu có tác dụng rồi.

Cố Gia Huy cảm thấy toàn thân nóng rực, bụng dưới nóng như thiêu đốt.

Anh không phải kẻ ngốc, tự nhiên cảm nhận được rõ ràng những thay đổi trong cơ thể, hung hăng nhíu mày.

Anh chợt nghĩ đến máy phun xương trong phòng tắm, cô từ trước đến này chưa bao giờ thích những thứ này, đi ra ngoài cũng không thích xịt nước hoa, sao hôm nay lại nghĩ đến việc dùng máy phun sương?

Chỉ là lúc đó anh đã đi vào rồi, cảm thấy hoài nghỉ cũng không thể đi ra mà hỏi rốt cuộc là chuyện gì.

Không ngờ cô gái bé nhỏ này lại thực sự tính kế với anh.

Xem ra chiều nay chưa đàng hoàng dạy dỗ thành công!

Mà cô như vậy lại còn dám có ý nghĩ đen tối trong đầu, thế nhưng nghĩ đến điều này khiến anh cảm thấy khó chịu.

Được, tốt lắm, vô cùng tốt, không sợ chết đã là giới hạn rồi!

Anh tiến đến mở cửa nhưng phát hiện cửa không mở được, đã bị khoá trái.

“Hứa Minh Tâml”

Anh trầm giọng hét lên, động tác phẫn nộ.

Hứa Minh Tâm ở bên ngoài sau khi nghe được, trong lòng đột nhiên run lên, có chút kinh hãi.

Cô có phải đang… đùa giỡn quá trớn không?

Cô yếu ớt nói: “Cái đó … Em bỏ thuốc không nặng đâu, nửa tiếng thôi. Anh tắm nước lạnh rồi nghỉ ngơi đi. Tối nay… đêm nay chúng †a ngủ phòng riêng!”

*Ngủ ngon, em… em đi ngủ.”

“Em dám, mở cửa ra, anh hứa sẽ không đánh gãy chân chó của em. “

“Anh nói cái gì? Em không nghe rõ, tín hiệu không tốt lắm… Em lượn đây! “

Hứa Minh Tâm giống như con hồ ly nhỏ mang theo cái đuôi, chạy trối chạy chết.

Cô tìm một căn phòng dành cho khách, trốn vào trong rồi đem bản thân quấn chặt chẽ kín đáo, mới có một chút cảm giác an toàn.

Bỏ đi, hay là hãy ngủ một giấc thật ngon, sáng mai dậy mở cửa cho Cố Gia Huy, sau đó trực tiếp quỳ trên mặt đất, hi sinh cái đầu gối, thẳng thần thừa nhận sai lâm của mình.

Cô tin răng Cố Gia Huy là người độ lượng, sẽ không tính toán so đo với cô.

Ai khiến anh ban ngày trở nên hung dữ như vậy, làm cho bản thân cô đau vô cùng?

Bình Luận (0)
Comment