Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 205

Chương 205

“Từ lúc anh khôi phục gương mặt thật thì có không ít người tìm tới. Vì ngăn chặn phiền phức thì cứ để người ngoài cho rằng anh là người đồng tính, không phải rất tốt à? Như thế cũng có thể miễn cho em ngày nào cũng lo lắng anh bị người ta cướp đi.”

“Anh cố ý à?”

“Không thì sao chứ?”

Cố Gia Huy nhướng mày rồi nói: “Hi sinh này có phải là lớn lắm đúng không?”

“Cho nên em phải đền bù cho anh, đời này không thể rời khỏi anh. Nếu không anh sẽ không tìm được vợ mất.”

Cố Gia Huy chạm vào trán của Hứa Minh Tâm rồi nói.

“Thật ra anh cũng không cần làm như thế, sự hi sinh này là quá lớn, không tốt cho danh tiếng của anh. Em không thích người khác nói xấu anh, em nghe được sẽ cảm thấy không thoải mái. Có người theo đuổi anh là chuyện tốt, chứng minh người đàn ông của em rất hấp dẫn. Em cũng tin rằng anh là người đàng hoàng, sẽ không phản bội em.”

Dù sao anh có lòng cũng không đủ lực.

Cố Gia Huy không ngờ rằng cô nhóc này sẽ yên tâm về mình đến thế. Tối qua còn ghen tuông ghê gớm lắm cơ mà.

“Em không lo lắng chút nào à?”

“Lo lắng thì có, nhưng em vẫn lựa chọn tin tưởng vào anh.”

“Tối qua em đâu có như thế này.” “Em nghĩ thông rồi.” Hứa Minh Tâm vỗ ngực rồi nói với vẻ kiêu ngạo.

Cố Gia Huy rất bất đắc dĩ, anh ôm chặt cô rồi nói: “Anh không quan tâm em nói thật hay giả, anh sẽ tạm tin. Lần này là anh muốn làm như thế, mặc kệ là em có muốn hay không anh đều có ý riêng của anh. Anh không muốn liên lụy không rõ với những người phụ nữ khác. Anh sợ sau này sẽ khiến em đau khổ. Dù chỉ có một phần trăm khả năng thì anh cũng sẽ khiến cho một phần trăm này biến mất.”

“Có một số thứ cho dù em có không cần nhưng trong lòng anh muốn cho em.”

“Những người phụ nữ khác có thì em cũng không thể thiếu. Chỉ cần anh có thì anh sẽ trao hết cho em.”

Hứa Minh Tâm nghe thấy câu này thì cả trái tim cô như được ngâm vào nước ấm vậy.

“Em muốn ngôi sao trên trời, anh cũng cho em sao?”

“Đợi một chút.”

Cố Gia Huy nói.

Sau đó anh gọi cho Khương Tuấn: “Khương Tuấn, liên lạc với hội thiên văn, xem vì sao nào gần chúng ta nhất, mua…”

“Mua cái đầu anh.”

Cố Gia Huy còn chưa nói xong thì Hứa Minh Tâm đã vội vàng dành điện thoại lại, trực tiếp nhấn tắt đi.

“Không phải là em muốn à?”

“Em chỉ muốn ví dụ thôi hiểu không? Lỡ đâu em bảo muốn trái tim của anh thì sao?”

“Ở đây này, em tự lấy đi.”

“Xem ra sau này không thể nói đùa với anh rồi. Dọa chết em mất, mua vì sao cơ đấy, anh điên rồi à? Cho dù em có phá của cũng không thể phá của kiểu này được! Nếu anh cảm thấy tiền nhiều quá tiêu không hết thì đưa cho em. Em cất giúp anh, lỡ đâu sau này anh phá sản trở nên nghèo khó thì số tiền này có thể giúp anh vực lại!

“Được rồi, nghe em hết. Giao quyền tài chính trong nhà cho em, được chưa?”

Cố Gia Huy nói với vẻ cưng chiều.

Bình Luận (0)
Comment