Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2168

Chương 2168

“Tôi biết trước đêm kết hôn, Ôn Mạc Ngôn đã uống say và đã từng có một đêm tình duyên với Bạch Thư Hân. Tôi cũng biết vào cái đêm kết hôn ấy, Ôn Mạc Ngôn đã say như chết nên căn bản không xảy ra chuyện gì với cô cả. Giọt máu kia không biết cô lấy từ đâu ra, đứa nhỏ này cũng không phải là của cô. Có lẽ là của Ôn Mạc Ngôn và Bạch Thư Hân.”

“Ôn Mạc Ngôn và cô kết hôn đã được một năm nhưng anh ta chưa bao giờ đụng vào cô. Cô vẫn chỉ ôm cái hư danh bà Ôn mà thôi”

“Tôi Christie á khẩu không trả lời được, cô ta kinh ngạc nhìn Thiện Ngôn.

Anh ta… anh ta đã biết quá nhiều sự thật rồi.

Người như vậy không thể giữ lại được.

Mà nếu như Thiện Ngôn cũng chết, vậy Ôn Mạc Ngôn…

cũng sẽ không còn nữa.

Suy nghĩ kia vừa mới lóe lên trong đầu thì lập tức bị cô ta chặn lại.

Không được, cô ta không thể làm tổn thương thân thể của Ôn Mạc Ngôn.

Cuối cùng cô ta nhụt chí buông thõng hai vai, toàn thân giống như một quả cà nhuốm sương vậy.

Đôi mắt của cô ta tối sầm lại.

“Anh ấy… nhắc nhở anh chăm sóc cho Bạch Thư Hân nhưng… có nói gì với tôi không? Tốt xấu gì tôi cũng là vợ của anh ấy: Điều mà cô ta có được cũng chỉ có danh xưng này.

“Anh ta nói anh ta không phải là người xứng đôi với cô, cô có thể tìm được người khác tốt hơn nhiều. Cô không cần phải lãng phí tâm tư lên người anh ta nữa. Cuộc đời này của anh ta chỉ yêu một người, sống là cô ấy và chết cũng là cô ấy. Điều đó chưa bao giờ thay đổi”

“Anh ta không biết đứa con này là của Bạch Thư Hân nên vẫn rất áy náy với cô. Anh ta vẫn luôn cho rằng bản thân say rượu bị hoang đường nên có chút tình duyên ngắn ngủi với cô. Cho nên anh ta nhìn thấy đứa bé này thì rất hổ thẹn với cô.

Anh ta nói xin lỗi”

“Xin lỗi..” Christie cười nhạo ra thành tiếng như là đã nghe được tiếng cười nhạo hay nhất thế giới này vậy.

Một câu xin lỗi ít ỏi thì có tác dụng gì chứ?

“Tôi còn phải thay thế Ôn Mạc Ngôn ở bên cạnh chăm sóc cho Bạch Thư Hân, còn phải mời cô tác thành cho chúng tôi”

“Tác thành? Anh có tư cách gì mà bảo tôi tác thành cho.

anh?” Christie đã không khống chế được cảm xúc, cô ta bắt đầu nói lớn tiếng ở trong phòng bệnh.

. tôi đã trả giá nhiều như vậy mà bây giờ lại bảo tôi tác thành cho các người sao? Vậy ai sẽ tới tác thành cho tôi đây? Là ai?”

“Không phải ngay từ đầu cô đã đoán được kết cục như vậy sao? Anh ta chưa bao giờ thích cô, là cô vì tư lợi cá nhân mà chia rẽ bọn họ. Tôi không phải Ôn Mạc Ngôn, tôi đối với cô và nhà họ Ôn không có chút gánh nặng nào. Tôi là một cá thể độc lập, cô sẽ không uy hiếp được tôi đâu. Christie, tôi biết cô.

không phải là người xấu. Nếu không cô sẽ không hết lòng hết dạ chăm sóc Thiên Âu như vậy đâu”

“Đứa con này, cho dù anh ta hiểu lầm nó là con của cô nhưng cũng đã đặt tên cho nó. Chẳng lẽ cô còn không nhìn thấy tấm lòng của anh ta sao?”

“Tên ư?” Cô ta quắc mắt như nhớ ra chuyện gì đó.

Bình Luận (0)
Comment