Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 2330

Chương 2330

Anh lấy áo choàng tắm từ người phục vụ và mặc cho cô.

“Có chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Bà chủ Cố, cô không biết gì đấy thôi. Vừa rồi anh Huy không tìm thấy cô, dúng lúc nghe tin có người rơi xuống nước nên anh đã không nói hai lời nhảy xuống nước. Người rơi xuống nước được cứu lên đã hôn mê. Anh ấy không dám xác định cô có ở vùng nước đó hay không nên lại tiếp tục lặn xuống tìm”

“Bà chủ Cố, anh Huy thật sự rất tốt với cô!”

Mọi người tranh nhau kể lại tình hình, Hứa Minh Tâm cũng hiểu được nguyên nhân kết quả.

Theo lý, một người thông minh như Cố Gia Huy không thể nhảy xuống biển mà không kiểm tra.

Chắc hẳn anh đã đến phòng khách quý trước và phát hiện ra mình không có ở đó lại vừa đúng lúc nghe tin có người rơi xuống nước.

Anh dùng sự an toàn của bản thân để đánh cược. Không xác định được người rơi xuống nước là ai, rơi xuống bao nhiêu người, anh nhất định sẽ tiếp tục vớt.

Cơ thể cô không sao, không ướt sũng. Nhưng cả người anh lại bết bát, trên người không người nhỏ nước, mỗi bước đi đều để lại dấu chân bằng nước.

Khi họ trở lại phòng, cô nhanh chóng lấy bộ quần áo sạch sẽ do ban tổ chức gửi đến, nói: “Không biết có vừa size không, anh mau đi tắm rửa thay đồ để tránh bị cảm lạnh” Cô đẩy anh vào phòng tắm và mở nước ấm.

Anh c ởi sạch quần áo rồi ôm chằm lấy cô.

“Em làm anh sợ muốn chết, không phải em đang nghỉ ngơi ở đây sao? Đi ra ngoài cũng không nói với anh, em có biết anh lo lắng cho em thế nào không? Nếu em thật sự rơi xuống nước thì anh phải làm sao bây giờ?” ‘Cố Gia Huy, anh cũng biết mà, kỹ năng bơi lội của em rất tốt…

“Vậy thì sao? Biết bơi thì sẽ không gặp nguy hiểm gì sao?”

Anh cau mày không vui nói.Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Cô bĩu môi, đúng là không thể lý luận với một người cẩn thận như vậy.

“Thực ra, anh nên biết người rơi xuống nước không phải là em. Dù lúc đầu anh có nghi ngờ thì sau khi vớt được người đó thì không nên tiếp tục xuống biển nữa” Cô nói một cách bất đắc dĩ.

“Anh biết.”

“Đã biết còn nhảy xuống nước, nước biển lạnh như vậ “Vậy thì sao, cho dù anh năm chắc chín nghìn chín trăm chín mươi chín phần thì anh cũng không nắm chắc một phần vạn còn lại kia. Anh không thể mạo hiểm” Giọng nói khàn khàn của anh, như có ma thuật truyền đến tai cô, khuấy động trái tim cô.

Đây là Cố Gia Huy.

Cô hiểu rõ tính cách của anh, biết rằng anh sẽ không bỏ qua bất kỳ khả năng nhỏ bé nào.

Cô không nhịn được ôm lấy anh: “Thực xin lỗi, đã khiến anh lo lắng rồi. Em… Em đã tự ý làm chủ một chuyện, có điều không dám nói với anh.”

Bình Luận (0)
Comment