Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!

Chương 614

Chương 614:

 

Nếu Nhan Niệm Sơ thực sự chạm vào đứa trẻ, cảnh đó cũng sẽ được quay lại.

 

Nhan Từ Khuynh nhìn chằm chằm vào màn hình giám sát, đôi tay cường tráng nắm chặt thành nắm đấm, trên mu bàn tay đã nổi lên gân xanh.

 

Hoàng Ánh nhìn thấy cảnh Nhan Niệm Sơ đi đến phòng giữ ấm trên màn hình, trái tim bà cũng bị treo lên cổ họng.

 

Không thể không nhìn xuống Nhan Niệm Sơ đang co ro trong vòng tay của mình, bàn tay đang giữ vai đứa trẻ của bà không tự chủ siết chặt lại Nếu Nhan Niệm Sơ thực sự giết em trai mình . thì Hoàng Ánh cũng không có biện pháp tha thứ cho cậu bé Hoàng Ánh đối xử tốt với Nhan Niệm Sơ bởi vì đó là máu mủ ruột rà của bà, nhưng nếu Nhan Niệm Sơ động đến ranh giới cuối cùng của bà, thì chính bà cũng sẽ không khoan dung cho cậu nhóc nữa Chỉ thấy Nhan Niệm Sơ từng bước đi đến gần phòng giữ ấm, ngay sau khi cậu nhóc bước vào phòng giữ ấm, hình ảnh đột nhiên đen lại, sau đó lại hiện ra hình ảnh khi cậu nhóc đi ra Phần giữa của sự việc không được quay lại.

 

“Đoạn giữa đâu?”

 

Đội trưởng đội bảo vệ an ninh cho biết: “Bởi vì phòng giữ ấm thường không xảy ra vấn đề gì cả, nên các camera giám sát cũng là loại cũ. Các camera giám sát loại mới thì đều được kết nối với máy tính và đều có ngưồn điện dự phòng UPS. Để đảm báo khi có sự cố thì chúng vẫn có thể hoạt động bình thường nhờ hệ thống dự phòng.

 

Nhưng, nhưng… Bởi vì phòng giữ ấm luôn được đảm bảo an toàn, thường không có vấn đề nào xảy ra nên camera qiám sát loại mới của chúng tôi chưa được lắp ở đó. Camera giám sát ở đây là loại cũ, không có ngưồn điện dự phòng…”

 

Nhan Từ Khuynh lập tức cắt ngang: “Nói trọng điểm đi”

 

Đội trưởng đội bảo vệ an ninh nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng không sợ chết nói: “Lúc đó đã mất điện. Đoạn giữa khoảng ba đến năm phút, camera giám sát đã không hoạt động nên không có quay lại được”

 

Nói cách khác, camera giám sát chỉ có thế chứng minh rằng Nhan Niệm Sơ đã đến phòng giữ ẩm chứ không thể chứng minh rằng Nhan Niệm Sơ thực sự đã làm gì đứa trẻ cả.

 

Hoàng Ánh thở phào nhẹ nhõm, bà ngồi xổm xuống, âu yếm hỏi Nhan Niệm Sơ: “Bà nội hỏi lại cháu, cháu không được nói dối. Lúc tối khi cháu vào phòng giữ ấm nhìn thấy em trai và em gái, cháu có chạm vào các em không?”

 

Nhan Niệm Sơ vẫn đang khóc, phải mất một lúc lâu mới nín lại và nói: “Cháu không có hại chết em trai”

 

Dù đó là câu trả lời không đến nơi đến chốn, nhưng những gì Nhan Niệm Sơ nói cũng đủ khiến Hoàng Ánh nhẹ lòng.

 

Bà thở dài nhẹ nhõm, nói: “Con cũng nhìn thấy đấy, trong phòng giữ ấm có nhiều lồng giữ ấm như vậy, mà lồng giữ ấm còn đặt ở cao như vậy, Niệm Sơ cho dù có đi vào phòng giữ ấm cũng không thể chạm vào đứa trẻ, căn bản sẽ không xảy ra vấn đề gì”

 

Đội trưởng đội bảo vệ an ninh cũng gật đầu phụ họa, nói: “Đúng vậy, vị trí đặt lồng giữ ấm cao như vậy, người lớn như chúng ta mới có thể chạm đến, cậu chủ Sơ còn nhỏ như vậy, không thể chạm vào được”

 

Toàn thân của Nhan Từ Khuynh vẫn đang tản ra khí lạnh, con của anh chết, nhưng lại không tìm được một chứng bệnh nào cả.

 

Nếu như không phải Nhan Niệm Sơ giết đứa tr.

 

Như vậy chẳng lẽ thật sự do thân thể đứa trẻ mới sinh quá yếu ớt mà chết sao?

 

Anh không tin lý do này, mà cũng chỉ có Nhan Niệm Sơ đi vào phòng giữ ẩm.

 

Anh âm u đi về phía Nhan Niệm Sơ, Nhan Niệm Sơ bị doạ đến nỗi khóc lớn, mà Hoàng Ánh thực sự sợ con trai mình sẽ ra tay giết chết cháu trai mình, vội vàng đi lên che chở, tách hai người ra.

 

“Quân! Con tỉnh táo một chút đi! Đứa trẻ mất đi tất cả chúng ta đều rất đau lòng, nhưng con đừng quên, Niệm Sơ cũng là con của con mà!

 

Con không thể vì một đứa trẻ chết yểu mà muốn kéo Niệm Sơ chôn cùng!”

Bình Luận (0)
Comment