Vô Tận Cường Hóa

Chương 82

Không khí vốn đang khẩn trương, tại thời khắc này cứng lại đến tình trạng cơ hồ khiến người hít thở không thông.

Thuốc nổ kích hoạt chỉ cần chờ ba giây đồng hồ có thể bạo tạc nổ tung.

Vạn Từ Vương không phải không có biện pháp giải quyết vấn đề: ông có thể chế tạo một khối sắt to chắn trước mình, cũng có thể cho cây thương siêu khủng trên đầu trực tiếp đóng đinh sống Thẩm Dịch, hay là dùng tấm thảm sắt đưa mình rời khỏi khu vực nguy hiểm.

Nhưng bất kể loại phương pháp nào, đều cần hao tốn ít nhất một giây đồng hồ.

Mà trong khoảng thời gian này, Thẩm Dịch cũng chỉ phải làm một việc, đó là đè xuống công tắc.

Ông cách Thẩm Dịch quá gần.

Sau một khắc, ngón tay Magneto hơi hơi nhúc nhích.

Rồi sắc mặt ông thay đổi.

Trở nên cực kỳ khó coi.

Phảng phất nhìn ra cái gì, Thẩm Dịch cười khẽ: “Ngài đang kinh ngạc đúng không? Vì sao trên người tôi không tồn tại một chút kim loại nào? Đao súng của tôi ở đâu? Khóa kéo trên quần tôi biến đâu mất?” Vạn từ Vương triệt để ngơ ngẩn.

Ông nhìn thuốc nổ trên tay Thẩm Dịch, ánh mắt bất chợt co lại, rốt cục gật đầu nói: “Ngươi quả thật khó đối phó hơn ta tưởng tượng, ta vẫn là xem thường ngươi rồi.” Đối mặt kẻ địch bất đồng, lựa chọn vũ khí bất đồng, Thẩm Dịch đã làm ra lựa chọn chính xác nhất khi không móc súng rút đao. “Thế mà tôi lại chưa bao giờ xem thường ngài, Erik tiên sinh.” Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Từ khi bước chân vào cái thế giới này, tôi không chỉ một lần tưởng tượng, giả sử tôi đụng phải ngài, tôi nên làm thế nào. Tôi đã nghĩ qua không chỉ một phương án tác chiến, nhưng từng cái đều mắc phải thiếu hụt nghiệm trọng, cho nên cuối cùng tôi đã lựa chọn buông tha việc tìm ngài gây sự. Nhưng thật không ngờ, tôi không tìm ngài… ngài lại tới tìm tôi. Đáng mừng chính là, trong quãng thời gian tôi xem ngài như quân xanh, tôi đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp ứng đối nếu chẳng may chạm mặt với ngài. Thế nên lúc này tôi mới không đến nỗi quá mức luống cuống chân tay.” “Trong những biện pháp kia, có vài vấn đề rất trọng yếu. Đầu tiên muốn đối phó nhân vật như ngài vậy, trước tiên phải bảo đảm trên người mình không có bất cứ thứ gì bằng kim loại. Nói thực ra việc này cũng không dễ dàng gì, những nơi cần dùng đến kim loại thật sự nhiều lắm. Như ngay trên người chúng ta, khóa kéo quần, dây lưng, còn có đồng hồ đeo tay, thậm chí một ít vật phẩm trang sức xa hoa mà vô dụng, đều thuộc về sản phẩm kim loại, những thứ này phải toàn bộ vứt. Sau đó cần phải tận khả năng tiếp cận ngài, tránh cho ngài có không gian để phát huy. Bất quá trọng yếu nhất cũng là khó xử lý nhất chính là tìm một nơi hoàn toàn không tồn tại kim loại. Tiếc là tôi vắt hết óc cũng nghĩ không ra nơi nào có thể không tồn tại kim loại, đó là nguyên nhân trọng yếu nhất khiến tôi buông tha việc đối phó ngài.” Nói đến đây, Thẩm Dịch nhìn Vạn Từ Vương cười: “Mặc dù như thế, tôi vẫn bỏ khóa kéo quần, đổi lại thành nút nhựa, cả dây lưng cũng quăng, dùng dây thừng thay thế… Tôi đã từng hi vọng đấy chỉ là hành vi dư thừa rỗi hơi của mình, cho nên thậm chí không muốn cho bạn bè mình biết.” Vạn Từ Vương hỏi: “Cho nên, hiện tại ta không cách nào lợi dụng kim loại trên người ngươi để công kích người, còn nếu ta dùng vật thể kim loại hơi lớn một chút, như vậy trong quá trình vật thể phi hành khẳng định phải mất ít nhiều thì giờ, việc này sẽ cho ngươi cơ hội, đúng không?” “Cơ hội cùng chết cả lũ mà thôi. Nói thực ra tôi bây giờ không có hứng thú giết ngài chút nào, ngài không phải mục tiêu của tôi, mà tôi đã nói cho ngài những gì ngài muốn biết… dù ngài có tin hay không.” Vạn Từ Vương rất là mê mang nhìn Thẩm Dịch: “Các ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao nhất định phải đối phó dị nhân?” Thẩm Dịch thở dài: “Chân tướng giống như không khí, chúng ta biết nó tồn tại… Nhưng không cách nào nắm giữ nó.” Nói đến một bước này, Vạn Từ Vương biết rõ không còn tất yếu phải hỏi tiếp nữa.

Hiện tại hai việc duy nhất mà ông có thể xác định chính là: Thứ nhất, những người này thực sự không phải tự mình muốn giết dị nhân, hoàn toàn xuất phát từ lý do bất đắc dĩ nào đó. Thứ hai, bọn này tựa hồ hiểu rõ dị nhân vô cùng, thế nên trước khi bắt đầu đã làm đủ loại chuẩn bị.

Nghĩ một lát, Vạn Từ Vương chậm rãi nói: “Nếu như ngươi có thể cam đoan không tiếp tục giết chóc dị nhân, ta có thể cho ngươi an toàn ly khai nơi này.” Thẩm Dịch cười khổ: “Thật đáng tiếc, tôi không thể đồng ý.” “Ngươi tốt nhất suy nghĩ kỹ càng, ta đang đề nghị hòa bình.” Thanh âm Vạn Từ Vương mang theo phẫn nộ mơ hồ, cái tên trước mặt này thiệt quá mức không biết điều, chẳng lẽ hắn thật sự nghĩ mình sợ hãi một bao thuốc nổ đến vậy sao?

Thẩm Dịch lại dùng ánh mắt đồng tình nhìn ông: “Bọn tôi không phải đến vì hòa bình đấy.” Vạn Từ Vương rốt cục kích động hét lớn: “Dị nhân đến cùng đã làm gì khiến các ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt chúng ta, tình nguyện lưới rách cá chết cũng không chịu buông tha?” Thẩm Dịch lớn tiếng nói: “Không có cừu hận, chỉ có sứ mạng! Tôi đã nói rồi, đây là vận mệnh an bài. Sau 16 tiếng nữa, tất cả hành vi đuổi giết dị nhân đều sẽ biến mất, nhưng trước đó, ngài sẽ không chứng kiến bất cứ người nào buông tha hành động của mình. Bởi vì buông tha nhất định phải chết!” “Buông tha… chính là chết?” Vạn Từ Vương kinh ngạc nhìn Thẩm Dịch.

Thẩm Dịch chậm rãi nói: “Ngài tin có Thượng Đế không?” “Không.” “Vậy thử tin tưởng đi, bởi vì thế giới này có Thượng Đế đấy.”

Cục diện bế tắc vẫn như cũ.

Vạn Từ Vương và Thẩm Dịch giằng co, hai người biểu lộ đều rất nhẹ nhàng, nhưng là mỗi người đều biết, đây chẳng qua là mặt ngoài gió êm sóng lặng, trong nội tâm lại đang cuồn cuộn dậy sóng. “Erik!” Cách đó không xa sau lưng, một người đàn ông da trắng hói đầu trong nhóm hai nam hai nữ hộ tống Vạn Từ Vương kêu to.

Vạn Từ Vương cũng không quay đầu lại: “Chuyện gì?” “Tin tức mới vừa nhận được, người chúng ta phái đi đã cứu được Jimmy, hiện tại hắn đang ở với phe ta.” “Thật quá tốt.” “Nhưng có chút phiền phức, quân Chính phủ đã biết chuyện xảy ra ở bến tàu, đang phái một đống bộ đội tới, chúng ta phải ly khai trong vòng 10 phút.” “Ta biết rồi, bất quá ta còn có chút vấn đề cần phải giải quyết với chàng trai trẻ này, cho ta thêm chút thời gian.” Vạn Từ Vương nói xong nhìn về phía Thẩm Dịch: “Như vậy, ý ngươi là sau 16 tiếng, giết chóc sẽ chấm dứt?” Thẩm Dịch liếc qua thời gian trên Huyết Tinh văn chương, thuận miệng nói: “Nói chính xác là còn có 15 giờ 25 phút.” “Ta hiểu rồi.” Vạn Từ Vương gật gật đầu: “Các ngươi đã không đình chỉ hành động của mình, như vậy ta cũng sẽ triển khai sự trả thù của chúng ta. Ngươi chẳng mấy chốc sẽ chứng kiến, dị nhân cũng không phải cừu non chỉ có thể đợi bị săn giết.” “Ta chưa bao giờ nghĩ thế.” “Như vậy hiện tại ngươi có thể ly khai, bằng vào danh dự cá nhân, ta cam đoan với ngươi, ở đây sẽ không ai ra tay với ngươi.” “Tôi tin tưởng thanh danh của ngài.” Thẩm Dịch lùi ra sau mấy bước, giữ chặt tay nhóc Jerry.

Vạn Từ Vương đột nhiên cao giọng nói: “Lão bằng hữu Charles của ta đã nhờ ta một việc trước khi ta tới.” “Gì vậy?” Thẩm Dịch quay đầu lại hỏi. “Jerry là học trò của Charles, giáo sư hi vọng ta có thể giúp ông ấy mang đứa bé này về.” “Nói vậy ngài tốt nhất bảo Giáo sư X tự mình đến gặp tôi.” “Ngươi cũng chuẩn bị phương pháp đối phó ông ấy?” “Không, người như Giáo sư X không cần phải đối phó, ông ấy dễ nói chuyện hơn ngài.” Thẩm Dịch cười nói. “Như vậy là ngươi đã có chủ tâm không đáp ứng bất cứ thỉnh cầu nào của ta?” Thẩm Dịch chú ý đến việc Vạn Từ Vương sử dụng từ ngữ thỉnh cầu này, hắn nở nụ cười: “Không, chỉ có điều mỗi một lời thỉnh cầu của ngài… đều bị vận mệnh tính toán. Ngài xem, không phải tôi không muốn đáp ứng, thậm chí trước khi tới đây tôi cũng định cho đứa nhỏ này tự do. Nhưng tiếc thay sự tình luôn có biến hóa… Tôi cảm thấy thật bất đắc dĩ với chuyện này.” “Lại là vận mệnh sao? Thượng Đế của ngươi quản lắm thật đấy.” “Tôi cũng thấy vậy, nhưng đáng tiếc lại không thể thoát khỏi…” Thẩm Dịch thở dài nói.

Hắn nhìn nhóc Jerry, nói khẽ: “Jerry, thật xin lỗi hiện tại anh không thể thả nhóc đi. Nói thật, anh thực sự muốn cho nhóc trở về, nhưng tình hình có biến. Anh cần nhóc tiếp tục lưu lại bên cạnh anh, như vậy… nhóc có thể tin tưởng anh không? Tin tưởng anh sẽ không thương tổn nhóc, sẽ bảo hộ nhóc?” Tiểu Jerry nghĩ nghĩ, gật gật đầu: “Tuy anh đã lừa gạt tôi hai lần, bất quá tôi vẫn có thể thử tin tưởng anh lần nữa. Dù sao tôi cũng không quá ưa thích ông lão Magneto này, chẳng thích đi với ổng chút nào.” Sắc mặt Vạn Từ Vương trở nên hơi khó coi: “Ngươi lại lần nữa cự tuyệt thỉnh cầu hợp lý của ta, như vậy thật xin lỗi ta chỉ có thể cho ngươi thời gian tự do ngắn ngủi. Từ giờ lập tức chạy đi. Mười phút sau, người của ta sẽ bắt đầu toàn lực đối phó ngươi. Các ngươi không phải ưa thích săn giết dị nhân sao? Lúc này chuyển thành một hồi dị nhân săn giết các ngươi đi. Vì để trò chơi trở nên càng hấp dẫn, ta sẽ gia tăng một ít phương thức đặc thù trong lần săn giết này. Ví dụ mỗi lần ngươi tránh được một đợt đuổi giết, sẽ đạt được một quãng thời gian nghỉ ngơi. Đuổi giết tổng cộng ba lượt, lần thứ ba ta sẽ đích thân ra tay, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể tránh được hai lần trước.” Thẩm Dịch nhìn nhìn Vạn Từ Vương, nghĩ nghĩ, hắn hồi đáp: “Thật thú vị, cứ quyết định như vậy đi.” Hắn khi nói xong lời này, ngôn ngữ phi thường thành khẩn.

Mang theo Jerry chậm rãi lui về phía sau, Thẩm Dịch đột nhiên than nhẹ một câu ý vị thâm trường: “Ngài có thể không tin vận mệnh, nhưng vận mệnh một mực khống chế ngài, quyết định hết thảy lời nói hành động của ngài, thậm chí ngay cả quy tắc ngài mới định ra vừa rồi, cũng là vận mệnh quyết định, mà không phải ngài đấy.” Trong lúc Vạn Từ Vương ngẩn ngơ, Thẩm Dịch đã mang theo Jerry lặng yên đi xa, nhìn qua bóng lưng đối phương, Vạn Từ Vương chắp hai tay sau lưng bất động.

Cách đó không xa hai nam hai nữ bước tới. “Nia, thử nhìn lai lịch của tên kia.” Vạn Từ Vương đột nhiên kêu lớn.

Người phụ nữ da đen trong bốn người đứng dậy, hai mắt phát ra ánh sáng cổ quái, cả người biểu lộ như nhập ma vậy, thật khó nói lên lời, tràn ngập sắc thái quái dị. Nàng thấp giọng nói: “Kỳ quái, lai lịch hắn trống rỗng, giống như trước khi sự kiện lần này phát sinh, hoàn toàn chưa từng có bất luận dấu hiệu tồn tại nào ở chỗ này, tôi không tìm ra gì cả, chỉ có thể nhìn thấy một ít bộ dáng chiến đấu của hắn trong hai ngày gần đây. Ôi Chúa, Erik, ngài phải may mắn lắm mới không lựa chọn giao thủ khoảng cách gần với hắn, thực lực người này cường hãn vô cùng, tôi đã trông thấy Gerken bị hắn giết gọn!” “Ta chỉ muốn biết hắn đến từ đâu, đi nơi nào, rốt cuộc là ai! Ta không muốn biết hắn đã giết bao nhiêu dị nhân!” Vạn Từ Vương lạnh lùng nói. So với biểu hiện nhã nhặn lão thành lúc đối thoại với Thẩm Dịch trước đó, bây giờ Vạn Từ Vương càng lộ vẻ khí phách. “Tôi không nhìn ra!” Người nữ da đen tên Nia kêu to: “Tôi không nhìn ra hắn đến từ đâu, càng không biết hắn muốn đi nơi nào! Gặp quỷ rồi, đây là lần đầu tiên phát sinh loại sự tình này! Tôi chỉ biết tên hắn là Thẩm Dịch, hắn có bốn người bạn, sứ mạng duy nhất của bọn hắn ở chỗ này chính là giết dị nhân! Ôi trời, dường như trong bọn họ ít nhất sẽ có một đám chết đi…” Nia sở hữu dị năng truy nguyên, có thể ngược dòng tìm hiểu chuẩn xác quá khứ của bất luận kẻ nào, thậm chí còn có thể nhìn đến một đoạn ngắn trong tương lai của kẻ đó. Cho dù loại năng lực này có tính hạn chế rất lớn, ví dụ như chỉ có thể nhìn thấy một ít trí nhớ hình ảnh không liền mạch, nhưng dùng để thăm dò lai lịch một người vẫn có tác dụng vô cùng. Không nghĩ tới dùng trên người Thẩm Dịch lại mất hiệu lực.

Trong nội tâm Vạn Từ Vương thản thốt sinh ra một tia hồi hộp, bên tai vang lên thanh âm Thẩm Dịch.

Chẳng lẽ thế giới này, thực sự có Thượng Đế sao?

Ông trầm giọng nói: “Lập tức thông báo Charles, nói cho ông ấy biết chuyện này không đơn giản. Còn nữa… Nói ông ấy biết Jimmy đã không còn là vấn đề.”

Thẩm Dịch vội vàng kéo tay nhóc Jerry rời đi.

Không ai chú ý, phía sau lưng hắn đã mồ hôi đẫm ướt.

Cho dù Vạn Từ Vương từ đầu đến cuối đều không động thủ với hắn, nhưng cảm giác áp bách khủng khiếp từ trên người vị trùm cường đại này lại thủy chung tác động mạnh mẽ lên thần kinh hắn.

Vạn Từ Vương trước sau biểu hiện vô cùng trấn tĩnh, bất chấp uy hiếp của mình, loại trấn định này khác với bản thân trấn định lúc trước, đấy chính là đến từ lòng tự tin mạnh mẽ.

Nó khiến Thẩm Dịch hoài nghi thuốc nổ TNT đến cùng có thể thật sự nổ chết Vạn Từ Vương hay không, hắn cảm thấy Vạn Từ Vương không phải sợ chết mà buông tha mình, mà bởi vì ông ta không muốn bị TNT nổ cho máu tươi be bét, mất đi hình tượng. Chủ yếu nhất là một khi thuốc nổ bạo tạc nổ tung, nhóc Jerry chắc chắn sẽ nằm trong phạm vi bao phủ.

Cân nhắc đến lực ảnh hưởng của giáo sư Charles, Vạn Từ Vương nhất định sẽ không hi vọng bản thân hại chết học trò Giáo sư X.

Rất có thể đây mới là mấu chốt ông ta buông tha hắn, may mắn là ông ta cũng không biết phàm là công kích phát ra từ Thẩm Dịch, đều không có khả năng tổn thương thằng bé.

Thẩm Dịch không thích loại suy đoán này tí nào, nhưng vẫn hiểu đó là kết luận tiếp cận chân tướng nhất.

Cho nên hiện tại Vạn Từ Vương nói muốn bắt chính mình, như vậy thì đừng hi vọng chính mình có thể thái thái bình bình vượt qua quãng thời gian còn sót lại.

Lúc bấy giờ xe Land Rover mới gào thét xông tới, đỗ bên cạnh Thẩm Dịch. “Sao giờ mới tới?” Thẩm Dịch ôm Jerry lên xe. “Trên đường kẹt xe.” Hồng Lãng toét miệng cười hắc hắc: “Dù sao chỉ là mấy tên tép riu, ngươi cũng không phải không đối phó nổi.” “Nếu nói Vạn Từ Vương là tép riu… các ngươi đại khái có thể tới chậm thêm tí nữa cũng được đấy.” Thẩm Dịch lạnh lùng nói. “Nói sao cơ?” Tất cả mọi người sợ tới mức nhảy dựng lên: “Vạn Từ Vương cũng đến?” “Vừa bắt chuyện xong, thiếu chút được mời đi uống cà phê.” “Các anh đã giao thủ?” Ôn Nhu cả kinh hỏi. “Cô quá để mắt tôi, trừ khi hiện tại tôi lập tức có được ít nhất hai đến ba kỹ năng tay không vật lộn cấp C trở lên thì may ra, hơn nữa nếu lão già kia phản ứng đủ rùa bò, tôi có thể lập tức giết gọn lão dưới tình huống khoảng cách gần, sinh mệnh lực của lão chắc có lẽ không quá cao, nhưng đừng hi vọng quá thấp.” “Vậy anh…” “Lão hỏi thăm một ít vấn đề liên quan đến lai lịch của chúng ta, tôi cho lão đáp án, lão lại không chịu tiếp thu.” Lúc này Thẩm Dịch mới kể lại chuyện vừa xảy ra, khi hắn nói đến đoạn mình và Vạn Từ Vương đối thoại, Kim Cương cắt ngang lời Thẩm Dịch: “Ngươi nói cho lão ta biết thế giới này có Thượng Đế? Đây là đáp án của ngươi? Chúng ta là lính đánh thuê của Thượng Đế? Cái này tính là cmn đáp án gì a?” “Vậy anh nghĩ Thượng Đế phải là mặt hàng như thế nào? Hay anh nghĩ tôi nên làm sao giải thích với lão?” Thẩm Dịch hỏi lại. “Được rồi ta thừa nhận, ngươi nói rất có đạo lý, vậy thái độ của lão thế nào?” Thẩm Dịch bất đắc dĩ thở dài: “Rất không hài lòng.” Thẩm Dịch tiếp tục tường thuật, nói đến đoạn Vạn Từ Vương tuyên bố sẽ toàn lực tiến hành đuổi giết bọn hắn, tất cả mọi người mắt lớn trừng mắt nhỏ, nhìn qua nhìn lại lẫn nhau.

Hồng Lãng quái dị nói: “Hiện tại tốt rồi, chúng ta không cần lo lắng không tìm thấy dị nhân, ý ngươi là vậy phải không? Bởi vì tất cả dị nhân bắt đầu chủ động truy kích chúng ta.” “Đúng là thế.” Thẩm Dịch rất nghiêm túc trả lời. “Xem ra mục đích cuối cùng của nhiệm vụ thằng bé kỳ thật chính là dẫn xuất Vạn Từ Vương.” Kim Cương nói. “Chỉ sợ còn muốn thêm cả Giáo sư X.” Thẩm Dịch nói làm cho tất cả mọi người trong lòng mát lạnh.

Một tên Vạn Từ Vương bọn hắn đã không thể đối phó nổi, lại thêm một tên Giáo sư X, quả thực là muốn mạng bọn hắn.

Đây rốt cuộc là cái dạng nhiệm vụ Ẩn Tàng gì lại đưa đến hai vị trùm cuối của thế giới X-men?

Quả thực khiến người nghe mà kinh sợ.

Lúc Thẩm Dịch nhận được nhiệm vụ Ẩn Tàng, đã từng hoài nghi đây là Huyết Tinh đô thị đền bù tổn thất cho hắn sau khi lấy đi Bug.

Cân nhắc đến tình cảnh trước mắt, hắn thật không thể không hoài nghi, đây chẳng những không phải đền bù tổn thất, ngược lại còn là biểu hiện Huyết Tinh đô thị trả đũa loại hành vi lợi dụng Bug này của hắn.

Rốt cuộc là bồi thường hay là trả đũa, không ai nói được rõ ràng, nhưng nếu là vế sau, như thế bụng dạ Huyết Tinh đô thị có vẻ quá hẹp hòi. Ngược lại Vạn Từ Vương không có lập tức ra tay giết mình, có thể xem đây là một loại cảnh cáo của Huyết Tinh đô thị.

Bất kể nói thế nào, vấn đề đã xuất hiện, hiện tại mỗi người đang gặp phải phiền toái cực lớn. Bọn Veena thủy chung theo sau chiếc Land Rover không xa cũng biết Vạn Từ Vương sắp đến đuổi giết, thời khắc này đồng dạng hai mặt nhìn nhau.

Bọn hắn cũng nghĩ như Thẩm Dịch, từ sau khi thấy được sự cường đại của đám người Nữ Phong Bạo, bọn hắn đã chết tâm đối phó nhân vật trong kịch bản.

Nhưng tình huống bây giờ đã thay đổi, nhân vật trong kịch bản chủ động tới đuổi giết bọn hắn.

Sau một lát tĩnh lặng, Hồng Lãng bắt đầu lật tung bốn phía.

Ôn Nhu kỳ quái hỏi Hồng Lãng: “Ngươi đang tìm gì đấy?” “Đầu gỗ.” Hồng Lãng trả lời: “Loại nào cứng nhất ấy, tốt nhất là Thiết Mộc ngàn năm trong truyền thuyết. Chúng ta cần vũ khí làm bằng gỗ!” Cả đám hết lời.
Bình Luận (0)
Comment