Thiên Yêu Thánh Hoàng quay người hừ nhẹ một tiếng.
- Yêu Thương, đi tàng bảo khố chuẩn bị vài món Tiên Thiên Linh Bảo mang tới cho đại nhân!
Nói xong tiện tay vung một tấm phù lục ra, bằng vào phù lục này có thể trực tiếp tiến vào tàng bảo khố.
Thiên Yêu Thánh Hoàng đang tìm đồ vật sâu trong thời không xa xôi bị chưởng giáo ấn của Nhiếp Vân cảm ứng nên vừa vặn trên đường trở về, sau đó giao chiến nên không biết tàng bảo khố bị chuyển sạch.
- Vâng!
Nàng cũng không biết Yêu Thương tự nhiên càng không biết, quay người rời đi.
- Đại nhân, ta có một việc không biết rõ còn muốn hỏi!
Thiên Yêu Thánh Hoàng hỏi.
- Nói đi!
Minh Hoành thuận miệng nói.
- Là như thế này, Nhân giới Linh Tư Huyền Điếu câu ra đồ vật có phải tới từ Linh giới hay không?
Thiên Yêu Thánh Hoàng hỏi.
Căn cứ nàng biết rõ tin tức, U Minh nhất tộc đã biến mất khỏi thế giới này đi Linh giới, mà Linh Tư Huyền Điếu có thể câu đồ vật từ trong U Minh ra ngoài, có phải nó là cái rãnh đi thông Linh giới hay không?
- Không phải!
Minh Hoành lắc đầu, chậm rãi nói ra:
- Linh Tư Huyền Điếu ở nơi này câu thông tới nơi U Minh nhất tộc ơ trước khi đi Linh giới, nó nằm sâu trong thời không loạn lưu, cũng chính là thời không lung khu theo lời của các ngươi, nơi này đã hoang vu, không có người ở lại.
- Thì ra là như vậy.
Thiên Yêu Thánh Hoàng lắc đầu.
Vốn nàng còn tưởng rằng Linh Tư Huyền Điếu câu thông Linh giới, nếu quả thật không tìm được thê độ lên trời, hoàn toàn có thể tiến vào nơi đó, hiện tại xem ra nàng suy nghĩ quá đơn giản.
Đăng đăng đăng đăng!
Hai người đang nói chuyện với nhau, lúc này nhìn thấy Yêu Thương vẻ mặt khó coi chạy tới.
- Bẩm Thánh Hoàng, bẩm sứ giả đại nhân, tàng bảo khố... Không còn, vài món Tiên Thiên linh binh đã mất tích từ lâu...
- Cái gì? Tàng bảo khố không còn? Nhiếp Vân...
Nghe tin tức như thế, Thiên Yêu Thánh Hoàng chấn động, lập tức hiểu được, sắc mặt âm trầm như nước.
- Xảy ra chuyện gì?
Nhìn thấy biểu lộ của hai người thì Minh Hoành cau mày.
Tuy hiện tại thân thể của Minh Hoành là Yêu Vô Ngân nhưng mỗi cử động mang theo uy nghiêm bá đạo, Thiên Yêu Thánh Hoàng và Yêu Thương không dám phản bác.
- Bẩm sứ giả đại nhân, ta đã chuẩn bị xong Tiên Thiên linh binh, đều bị chủ nhân thân thể của Minh Giang đại nhân trộm đi, có lẽ đang ở trong nạp vật đan điền của hắn.
Thiên Yêu Thánh Hoàng hung hăng nói ra.
- Bị chủ nhân thân thể Minh Giang đại nhân phụ thể trộm đi?
Minh Hoành sững sờ.
- Không sao, chờ thêm một hồi Minh Giang đại nhân phụ thể thành công sẽ mang đồ vật ra, yên tâm đi, chúng ta tại Linh giới bảo bối gì cũng có, sẽ không hiếm là độ của nhân giới, lại nói chúng ta quay về chỉ có thể dùng linh hồn xuyên không, thân thể không thể quay về, cũng sẽ không mang đồ vật đi.
- Vậy thì đa tạ sứ giả đại nhân!
Nghe được câu này, Thiên Yêu Thánh Hoàng thở ra một hơi..
Nếu trước kia sớm biết tàng bảo khố bị Nhiếp Vân trộm sạch sẽ, khẳng định lúc vây khốn mang đồ vật trở về, không đến mức bị động như hiện tại.
- Được rồi, đừng nói chuyện, linh khí hội tụ càng ngày càng mạnh, nói rõ Minh Giang đại nhân sẽ thức tỉnh nhanh thôi, yên tĩnh đi.
Đột nhiên Minh Hoành nhìn về phía trước, lúc này cắt lời Thiên Yêu Thánh Hoàng.
Thiên Yêu Thánh Hoàng ngẩng đầu nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy Nhiếp Vân cách đó không xa hội tụ linh khí càng ngày càng nhiều, lực lượng cực lớn và nồng đậm tới cực điểm, dường như muốn lật tung của Thánh Hoàng Cung.
Nhìn thấy loại tình huống này, tất cả mọi người cho rằng “Minh Giang đại nhân” sắp thanh tỉnh, ai ngờ sự thật cũng không phải như vậy, bọn họ chờ suốt mấy ngày sau.
Đề phòng Minh Giang đại nhân phụ thể thất bại, Minh Hoành, Minh Hinh cùng với Thiên Yêu Thánh Hoàng dùng rất nhiều thủ đoạn duy trì năng lượng quán thông kiên trì mười ngày!
Qua mười ngày sau “Minh Giang đại nhân” cũng không dừng hấp thu linh khí, dường như đang tiến hành lột xác thật lớn nhưng không có dấu hiệu tỉnh táo.
- Minh Giang đại nhân thật lợi hại, phụ thể lên thân thể đê tiện còn có uy thế lớn như vậy, quá cường đại.
Nhìn thấy tình huống này, Minh Hoành, Minh Hinh đều tán thưởng, cảm khái.
Tràng cảnh trước mặt hoàn toàn vượt qua bọn họ đoán trước nhưng linh hồn xuyên việt Linh giới ngăn cách hàng lâm hạ giới, trước kia chưa bao giờ qua cho nên không có tiền lệ, hiện tại gặp tình huống hiện tại bọn họ cũng không biết nên nói cái gì.
- Yên tâm đi, Minh Giang đại nhân có linh hồn Tiên cấp trung kỳ, còn mạnh hơn chúng ta một bậc, xuất hiện loại tình huống này cũng rất bình thường, nếu như ngươi nói không sai, thân thể này cũng không tệ, chính bởi vì như thế mới kiên trì lâu như thế, chờ đi.
Cuối cùng Minh Hoành đưa ra kết luận.
...
Hô!
Không biết trôi qua bao lâu, ý thức của Nhiếp Vân tỉnh táo lại.
- Ta không chết? Cũng không có bị phụ thể?
Tỉnh táo lại, Nhiếp Vân đệ suy nghĩ đầu tiên là mình bị phụ thể, tinh thần đảo quanh thân thể một vòng, phát hiện cũng không có dị thường, lúc này mới thở ra một hơi.
- Ân? Thực lực của ta... Không ngờ là Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong?
Nhiếp Vân sững sờ.
Vừa rồi linh hồn đảo quanh thân thể một vòng, phát hiện thực lực của mình đã có gia tăng trên phạm vi lớn, chẳng những đột phá Phá Không Cảnh, còn đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong.
Nhưng không phải bộ dáng mới vào Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh, là tích lũy vô cùng hùng hậu, hắn không khác gì Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong tích lũy vô số năm, dường như nếu biết rõ phương pháp đột phá Bí Cảnh đệ cửu trọng thì hắn tùy thời đều có thể đột phá thành công.
- Phá Không Cảnh đỉnh phong không phải tiến hành niết bàn lần thứ năm sao? Chẳng lẽ vượt qua niết bàn rồi?
Nhiếp Vân nhớ tới một sự kiện.
Căn cứ tin tức biết rõ khi đạt tới Nạp Hư Cảnh, Phá Không Cảnh đỉnh phong sẽ tiến hành niết bàn lần thứ năm, hiện tại chẳng lẽ đã niết bàn thành công?
Nhiếp Vân không tự chủ tĩnh tâm cảm ứng thân thể một phen, lập tức nửa mừng nửa lo.
Quả nhiên mình đã thành công vượt qua niết bàn lần thứ năm, thực lực bây giờ trực tiếp đạt tới Đan Điền Huyệt Khiếu Cảnh đỉnh phong.
Tuy lần này niết bàn không giống như lúc trước trực tiếp vượt qua hai đại cấp bậc nhưng tích lũy vô cùng hùng hậu, chỉ cần biết phương pháp đột phá Bí Cảnh đệ
cửu trọng thì hắn hoàn toàn có thể đột phá, trùng kích Bí cảnh đệ cửu trọng đỉnh phong cũng có thể!
Tuy Nhiếp Vân không muốn sử dụng phương pháp phá rồi lại lập như lão tửu quỷ, dù sao làm như vậy tương đương đánh mất thân thể, đánh mất pháp quyết vô danh, được không bù mất.