- Ngươi...
Mị Hân Nhi không nghĩ tới gia hỏa tuổi không lớn trước mắt này lại cứng mềm không ăn, sắc mặt nàng lập tức trầm xuống.
- Ngươi không cần chối. Ta biết rõ ngày đó ngươi ở đó, cái mũi của ta tuyệt không có sai! Muốn ta không nói ra cũng được, chỉ cần cho ta một khỏa Thái Dương Tinh thạch, cam đoan ta sẽ không nói một câu!
Hai mắt xoay chuyển, Mị Hân Nhi thấp giọng nói.
- Thái Dương Tinh thạch? Quả thực ta không biết ngươi đang nói tới cái gì! Mị Hân Nhi tiểu thư, nếu như ngươi cảm thấy muốn trò chuyện, như vậy có thể tìm Hiên Viên công tử, Tống Ngọc công tử hoặc là Độc Cô công tử để đùa giỡn. Tìm ta... Ngại quá, tại hạ không phụng bồi được rồi!
Nói giỡn sao, nếu như xuất ra Thái Dương Tinh thạch thì chẳng khác nào là thừa nhận, loại chuyện này Nhiếp Vân có ngốc cũng sẽ không làm.
- Ngươi...
Thấy Nhiếp Vân quay người bay đi về phía trước, rất nhanh đã tụ hợp với hai người Tiếu Đằng, Chí Liễu, Mị Hân Nhi tức giận tới mức giậm chân.
Nàng vốn tưởng rằng tiểu tử này trẻ tuổi, thực lực yếu, bằng vào mị lực của nàng, chỉ cần dùng vài lời là có thể khiến cho đối phương mắc lừa. Thế nhưng hiện tại nàng mới phát hiện ra, tiểu tử này so với Độc Cô Tiếu còn khó đối phó hơn.
- Nhiếp Vân, ngươi không thừa nhận cũng được, xem ta thu thập ngươi như thế nào!
Hừ lạnh một tiếng, Mị Hân Nhi không nói nhiều, nàng cũng tăng thêm tốc độ, đi theo sau lưng mọi người, bay vút về phía trước.
Phong bạo trên biển rất lớn, yêu thú rất nhiều, rất không yên ổn. May mà thực lực mọi người đều không kém, cho dù gặp phải mấy lần nguy hiểm cũng rất nhanh vượt qua được.
Liên tục phi hành ba ngày, mọi người cảm thấy hai mắt như bị nước biển phủ, trở thành màu đỏ, rất là khó chịu.
Từ ngày đó, sau khi bị cự tuyệt, Mị Hân Nhi cũng không đến tìm lần nữa, cũng không có nói ra đoạn đối thoại của bọn họ. Giống như chuyện này không có xảy ra vậy.
Tuy rằng là như vậy, nhưng mà Nhiếp Vân lại biết rõ, nhất định hắn đã bị nữ nhân này ghi hận, về sau tuyệt đối sẽ có không ít phiền toái.
Bất quá, đối với phiền toái, binh đến tướng chắn, nước đến đắp đất chặn, gần đây hắn không quan tâm.
Lại phi hành một ngày, đột nhiên trên mặt biển nổi lên phong bạo màu đen, sóng lớn ngập trời. Đột nhiên có nước biển tuôn ra, phô thiên cái địa, tạo thành trở ngại cực lớn cho phi hành.
- Nếu như ta suy tính không sai, phía trước nên chính là lãnh địa Hắc Uyên giới của Kim Thân Ma tộc. Ta thấy chúng ta không nên phi hành, sau đó nghĩ biện pháp theo đường thủy tránh đi, cố gắng không nên xảy ra xung đột với bọn hắn!
Nhìn thấy phong bạo trước mắt màu đen, Độc Cô Tiếu phán đoán vị trí cụ thể một chút rồi đột nhiên mở miệng nói.
Hắc Uyên giới, rốt cuộc đã đến!
Mấy ngày nay chạy đi, Nhiếp Vân lại cẩn thận hỏi thăm hai người Chí Liễu, Tiếu Đằng chuyện về Kim Thân Ma tộc, sau khi nghe ngóng hắn mới cảm thấy được chỗ đáng sợ của đối phương.
Nghe nói Ma Nhân cũng có rất nhiều chi nhánh, mà sức chiến đấu chỉnh thể của Kim Thân Ma tộc, tuyệt đối có thể xếp được trong top mười!
Hơn nữa chủng tộc đáng sợ này đối với tu luyện giả nhân loại trời sinh cừu thị, chỉ cần gặp phải tu luyện giả nhân loại, tuyệt đối sẽ không có chút cố kỵ mà đánh chết. Chính bởi vì như vậy cho nên Hắc Uyên giới mới nổi danh như thế!
Nơi này được xưng là chỗ nguy hiểm nhất trong xích Ma Hải, có một không hai!
Nếu như không có phong bạo màu đen thì hoàn toàn có thể lặng lẽ bay qua phiến lãnh địa này, mà dưới tình huống hiện tại, xem ra chỉ có thể kiên trì đi qua.
- Được!
Tất cả mọi người đều biết rõ phía trước nguy hiểm, sắc mặt của từng người ngưng trọng, khí tức bản thân hạ thấp, bay về phía nước biển màu đỏ.
Nước biển lạnh như băng, hàn khí thấu xương, Ma khí ẩn chứa bên trong đó đối với thân thể con người có tổn thương rất lớn. Đám người Nhiếp Vân cực kỳ cường đại, loại này tổn thương đối với bọn họ mà nói, cũng không tạo thành trở ngại quá lớn.
Nước biển màu đỏ thẫm lan tràn ra ngoài, hấp thu tinh thần lực và ánh mắt, khiến cho người ta không thể nhìn xa, ngẫu nhiên lại có cá lớn bơi qua từ bên người, lộ ra vẻ dữ tợn, thực lực đáng sợ.
Yêu thú trong hải dương còn hơn nhiều ở lục địa, nhất là ở loại hải dương cực lớn như thế này. Trên lục địa, yêu thú Huyền Tiên cảnh rất ít, cơ hồ chỉ có ở trong những rừng rậm hơn lớn chút, còn có ở thành trấn lớn. Mà ở chỗ này, tùy tiện đều có thể gặp phải một đầu, đều có thể có lực lượng Huyền Tiên cảnh, khiến cho hành trình của mọi người tăng thêm không ít phiền toái.
- Phía trước là Hắc Uyên giới, hiện tại chúng ta đã bước vào địa bàn của Ma Nhân!
Đi về phía trước một hồi, nước biển màu đỏ thẫm đột nhiên biến hóa, trước mắt xuất hiện một sơn mạch loáng thoáng.
Sơn mạch này chạy dài, liên miên không biết đi thông tới đâu, vắt ngang hải vực thành hai đoạn, muốn đi qua thì nhất định phải đi thẳng, không còn con đường nào khác.
Trên núi Ma khí cuồn cuộn, mang theo mùi máu tươi nồng hậu dày đặc, bàn chân đáp xuống mặt đất. Vừa định tiếp tục đi thì đột nhiên có cảm giác đầu gối mềm nhũn, đồng loạt té lên trên mặt đất. Chỉ có Độc Cô Tiếu và Nhiếp Vân là không có ngã xuống, bất quá sắc mặt hai bọn hắn khó coi vô cùng.
- Trọng lực thật mạnh mẽ... Trọng lực gấp mười lần?
-
Nhiếp Vân kinh hãi.
Trên sơn mạch này không ngờ lại có trọng lực khác với địa phương khác, ước chừng hơn gấp mười lần!
Trọng lực gấp mười lần, đổi lại là người bình thường. Đừng nói là đi lại, chỉ sợ vừa mới tới thì đã bị xé thành mảnh vỡ. Cho dù mọi người cơ hồ đều là cường giả Kim Tiên, thế nhưng đối mặt với áp lực như thế vẫn cảm thấy có chút cố hết sức như trước.
Ông!
Đám người Tống Ngọc phóng xuất tiên lực ra, tạo thành vòng phòng hộ bằng lực lượng bên ngoài thân thể.
Có loại vòng phòng hộ này. Áp lực lập tức trở nên nhẹ hơn, rốt cuộc không cảm nhận được nữa.
Cường giả Kim Tiên ở trong Linh giới đã thuộc về cấp bậc đại năng, trọng lực gấp mười lần tuy rằng lợi hại, thế nhưng chỉ cần vận chuyển lực lượng thì sẽ không tạo thành khó khăn quá lớn đối với bọn họ.
- Tất cả thu lại vòng phòng hộ cho ta!
Mọi người mới vừa mới tế ra vòng phòng hộ thì sắc mặt Độc Cô Tiếu phía trước trầm xuống, thấp giọng quát lớn.
- Thu lại vòng phòng hộ đi. Người Kim Thân Ma tộc chủ tu thân thể, không có tiên lực chấn động, chúng ta tế ra vòng phòng hộ, vận chuyển tiên lực, chẳng khác nào là đèn sáng trong đêm tối. Khiến cho người Kim Thân Ma tộc đuổi tới! Muốn bình an đi qua, tốt nhất chúng ta nên đi bộ, không dùng chút tiên lực nào là tốt nhất!
Hiên Viên Triêu Tinh giải thích.