Nhìn kỹ một chút, thực lực của người này còn mạnh hơn Thạch Trung Huyền, tuyệt đối đạt tới cấp bậc Thánh Tiên, lòng bàn tay cầm một thanh Chiêu Hồn Phiên đại khai đại hợp, mỗi một chiêu đều làm thiên địa quỷ phong gào thét, âm khí um tùm.
- Chẳng lẽ là lão tam trong tứ quỷ, Vô Thường Quỷ, Nhạc Tân Vô Thường?
Đột nhiên trong đầu Nhiếp Vân nhớ tới một cái tên.
Trong thời gian chờ di tích mở ra, Nhiếp Vân nghe ngóng kỹ càng tình huống của yêu nhân tứ quỷ, biết rõ lão tam tên là Nhạc Tân Vô Thường, binh khí chính là một thanh Chiêu Hồn Phiên.
Hắn đi cùng với Thạch Trung Huyền, cho dù dung mạo và binh khí đều thuyết minh thân phận của hắn, không cần nghĩ, nhất định là Vô Thường Quỷ.
Không nghĩ tới yêu nhân tứ quỷ lại có hai người xuất hiện tại nơi đây, hơn nữa đang đại chiến với đám người Độc Cô Tiếu.
Lúc này Độc Cô Tiếu thi triển toàn lực, không hổ là người Vô Địch gia tộc, thương ảnh lắc lư, chiêu số lộn xộn nhưng không lặp lại, khí thế kinh người.
Hắn chỉ có thực lực Kim Tiên cảnh đỉnh phong mà thôi, lúc này đánh bất phân thắng bại với Nhạc Tân Vô Thường đã là chuyện khó khăn.
Không riêng Độc Cô Tiếu thi triển toàn lực, Hiên Viên Triêu Tinh cũng không giữ lại ngụy trang của mình, lúc này hắn đang chiến âấu với Thạch Trung Huyền, lực lượng khủng bố tàn sát bừa bãi làm đám người Tiểu Long âm thầm kinh hãi.
Khó trách Kim Nhai vương tử đánh giá hắn cực cao, thì ra gia hỏa này có thực lực không kém gì Độc Cô Tiếu!
Thấy hắn chiến đấu, Nhiếp Vân mới biết được binh khí của gia hỏa này là đại ấn, phía trên viết cái gì đó, nó nện xuống mang theo sức nặng của tinh cầu, uy lực cực kỳ cường đại.
Oanh!
Hai tiếng nổ mạnh vang lên, trong lúc va chạm, hai bên giao chiến cùng lui về phía sau, cùng đồng thời cảnh giác.
- Độc Cô Tiếu, ta biết rõ thực lực của ngươi mạnh nhưng muốn giết Nhạc Tân Vô Thường ta là chuyện còn kém xa.
Vô Thường Quỷ lạnh lùng cười nói, Chiêu Hồn Phiên bay trong gió phụ trợ hắn giống như ác quỷ leo ra khỏi địa ngục.
- Ta muốn giết ngươi đúng là không dễ dàng, nhưng ngươi muốn giết ta cũng không dễ như thế.
Độc Cô Tiếu ngạo nghễ đứng thẳng, thân thể thẳng mang theo chiến ý bất bại.
- Ta không cách nào giết ngươi, ngươi cũng không thể giết ta, ta thấy không bằng chúng ta dừng tay thương nghị làm thế nào bài trừ phong ấn trước đã.
- Đến lúc đó Hắc Long lệnh ai làm chủ chính là của ai, như thế nào đây?
Nhạc Tân Vô Thường ngẩng đầu nhìn tấm lệnh bài màu đen và liếm môi lên tiếng.
- Tốt, ta đồng ý!
Độc Cô Tiếu do dự một hồi và gật đầu.
Hắn đã chiến đấu với Nhạc Tân Vô Thường chừng mấy ngàn chiêu bất phân thắng bại, nếu như đánh nhau sinh tử tới cuối cùng hươi chết về tay ai còn không biết, cho dù hắn may mắn chiến thắng cũng nỏ mạnh hết đà, còn muốn cướp đoạt bảo bối là chuyện trong mơ.
Cho nên suy nghĩ liên tục vẫn quyết định tạm thời buông ân oán, bài trừ phong ấn nói sau!
Đến lúc đó Hắc Long lệnh nhận chủ, thực lực của hắn sẽ tăng vọt rất lớn, hăn chém giết tất cả đám người nơi đây không nói chơi.
- Ngươi thì sao? Thâm tàng bất lộ Hiên Viên công tử?
Thấy Độc Cô Tiếu đáp ứng, Nhạc Tân Vô Thường tươi cười, hắn quay đầu nhìn sang Hiên Viên Triêu Tinh.
- Đương nhiên ta cũng đồng ý!
Hiên Viên Triêu Tinh liếc mắt nhìn sang Thạch Trung Huyền, cũng gật đầu đồng ý.
Thạch Trung Huyền thực lực mạnh mẽ, không phải hắn có thể đánh thẳng trong thời gian ngắn.
- Nếu đồng ý, chúng ta liên thủ phá vỡ phong ấn, còn có mấy con sâu cái kiến, hai người các ngươi ra tay giải quyết hay là ta ra tay giải quyết?
Nhạc Tân Vô Thường chỉ vào đám người Tiểu Long, Tiếu Đằng, Mị Hân Nhi sau lưng Độc Cô Tiếu.
- Chỉ cần lấy được Hắc Long lệnh giao cho gia tộc sẽ đạt được chỗ tốt nâất định, nhưng nếu như mình giữ lại... Hắc hắc, chỗ tốt to lớn không cần ta nhiều lời!
- Nếu như giữ mấy người kia lại, tin tức tiết lộ ra ngoài... Các ngươi chẳng những phải thừa nhận người ngoài đuổi giết, gia tộc của các ngươi cũng không buông tha đâu.
- Một bầy kiến hôi mà thôi, trả lời thuyết phục, không phải chúng ta không tin tưởng các ngươi, đáp ứng hợp tác với chúng ta thì giết sạch bọn chúng đi, ta không hi vọng chúng ta thật vất vả luyện hóa phong ấn lại bị kẻ khác lấy chỗ tốt.
Lời nói của Thạch Trung Huyền mang theo quỷ khí um trầm, hắn cũng nói trực tiếp.
- Làm càn, chúng ta hiện tại là đoàn đội thống nhất, ngươi cho rằng châm ngòi ly gián có thể làm chúng ta tự giết lẫn nhau sao? Hiên Viên công tử, đừng nghe hắn, hắn đang cố ý tan rã chúng ta sức chiến đấu...
Nghe được đối phương yêu cầu đánh chết đám người mình, Tống Ngọc đi đầu tiến lên, hắn vừa đi vừa hét lớn.
- Không sai, ngươi nói đúng...
Thấy hắn đi tới, Hiên Viên Triêu Tinh hừ lạnh, cũng không nói gì, lúc này đột nhiên quay người ra tay.
PHỐC!
Tống Ngọc bị hắn đánh một trảo xuyên lồng ngực, bóp nát trái tim.
Bành!
Gia hỏa này sắp chết cũng không ngờ, chủ tử mà hắn vẫn trung thành và tận tâm lại đột nhiên ra tay.
- Tốt, tới các ngươi!
Một chiêu đánh chết Tống Ngọc, trên mặt Hiên Viên Triêu Tinh không mang theo chút biểu lộ thương cảm nào, quay đầu nhìn về phía đám người Mị Hân Nhi, Tiếu Đằng.
- Ngươi... Ngươi...
Hiển nhiên Mị Hân Nhi không nghĩ tới tên này đột nhiên ra tay đánh chết chó săn trung thành nhất của mình, gương mặt nàng tái nhợt
- Ngươi thân là đệ tử thập đại gia tộc, chẳng những hợp tác với tứ quỷ mà còn giết đồng bạn, tin tức này truyền đi ngươi làm sao còn mặt mũi sống sót...
Yêu nhân tứ quỷ, gian dâm cướp bóc, việc ác bất tận, danh khí thập phần xấu, thân là đệ tử thập đại gia tộc đệ tử, lại là danh môn chính phái nhưng đi hợp tác với chúng tàn sát đồng bạn, loại hành vi này quả thật làm người ta tức lộn ruột.
Bất cứ kẻ nào cũng không ngờ tới.
- Ha ha, giết các ngươi chẳng phải không có người biết rõ bọn ta hợp tác với chúng hay sao?
Trên mặt Hiên Viên Triêu Tinh lộ ra thần thái dữ tợn.
- Hiên Viên Triêu Tinh, Độc Cô Tiếu, chúng ta là người của Khu Tu Tháp, nếu ngươi giết chúng ta, nhất định sẽ bị Khu Tu Tháp điều tra, khó thoát tội trạng!
Chí Liễu cũng có chút sợ hãi cho nên mang Khu Tu Tháp ra.
Nhiếp Vân cách hắn và Tiếu Đằng không xa đều là lục phẩm khu tu sư, địa vị tôn sùng, một khi gặp bất trắc, Khu Tu Tháp nhất định sẽ điều tra.
- Điều tra? Nơi này là di tích Hắc Long Thánh Tôn, nếu đã tới nơi này thì phải có giác ngộ tử vong, đừng nói chỉ là ba tên lục phẩm khu tu sư, cho dù là mười tên, nếu không có chứng cớ thì có thể làm gì được chúng ta?
Hiên Viên Triêu Tinh liên tục cười lạnh.