Từ trong thanh âm này là hắn có thể nghe ra được bằng hữu hắn đang thật tâm chúc phúc, mà không phải là qua loa lấy lệ.
- Ngươi không cần lo lắng cho ta. Mặc dù ta cũng thích nàng, thế nhưng trải qua chuyện sinh tử này ta cũng đã hoàn toàn biết được. Hoàn toàn buông bỏ, yêu là không thể cưỡng cầu được. Cho dù ta thật sự ở cùng với nàng, như vậy nàng sẽ thống khổ, mà ta cũng thống khổ, ngươi lại càng thống khổ hơn! So với việc ba người cùng thống khổ còn không bằng tất cả đều vui mừng, các ngươi có thể ở cùng một chỗ. Nhìn thấy các ngươi vui vẻ thì ta cũng sẽ cao hứng vô cùng!
Tiết Liêu nói.
- Nhưng mà...
Cổ Ung không nghĩ tới đối phương lại có thể nói ra lời như vậy, trong lòng hắn khẽ run một cái.
- Không có nhưng nhị gì cả. Nếu như ngươi còn coi ta là bằng hữu, thì phải đi tìm nàng ngay, bởi vì ta yêu hồ đồ cho nên các ngươi đã mất đi nhiều năm như vậy. Lần này ta không hy vọng ngươi lại tiếp tục mắc lỗi như thế nữa!
Tiết Liêu cười nói.
- Ta hiểu rồi.
Thấy ánh mắt của Tiết Liêu thản nhiên, cũng mang theo vẻ chúc phúc, rốt cuộc Cổ Ung cũng đã hiểu ra, xem ra vị lão bằng hữu này của hắn đã sớm buông bỏ!
Sauk hi biết những chuyện này, Cổ Ung cũng không còn do dự nữa. Hắn nhìn về phía Tiết Liêu, cười ha hả một tiếng:
- Vậy chúng ta cùng đi, đi gặp nàng, ngươi cũng đi đi. Ba người chúng ta lần nữa nâng cốc uống rượu, cũng giống như trước đây vậy!
- Được!
Tiết Liêu khẽ gật đầu một cái, hai người đồng thời đi ra ngoài đại điện.
Bây giờ Cổ Ung đã đạt tới thực lực bán bộ Chúa Tể, mà Tiết Liêu bất quá cũng chỉ có hơn một ngàn đầu đại đạo. Bởi vì hai người chênh lệch nhiều năm cho nên tu vi cũng chênh lệch rất lớn. Bất quá, Cổ Ung thân là tông chủ Quy Khư Hải, Bích Dao lại là cung chủ Vô Lượng cung, có hậu thuẫn như vậy, thực lực của hắn muốn tăng lên cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đi một lát, hai người đã thấy Nhiếp Vân đang ở cùng lão tửu quỷ và Cửu Tiên trưởng lão một chỗ.
- Nhiếp Vân Chúa Tể, ta đã nghĩ xong rồi. Bây giờ ta sẽ đi cùng với ngươi để gặp nàng!
Thấy Nhiếp Vân, Cổ Ung nói thẳng ra.
- Tông chủ có thể nghĩ thông suốt như vậy là tốt nhất, được. Vậy chúng ta sẽ lên đường ngay bây giờ!
Thấy nhanh như vậy Cổ Ung đã suy nghĩ ra, Nhiếp Vân cũng có chút kỳ quái. Bất quá hắn cảm thấy cao hứng thay cho Bích Dao cung chủ.
Hai người nhiều năm như vậy tuy rằng cái nhau hai đại thế giới, thế nhưng vẫn sinh tử gắn bó, si tâm mến mộ nhau. Phần tình cảm này đáng để cho người ta tôn kính.
- Nhiếp Vân, ta đi cùng với ngươi. Ở chỗ này muốn tấn cấp thì không biết còn phải phí bao nhiêu thời gian nữa. Như vậy không bằng đi theo sau lưng ngươi còn tấn cấp nhanh hơn.
Thấy hắn muốn đi, lão tửu quỷ vội nói.
- Được, vậy ngươi trở về Thiên Địa lục đạo trước đi, ta đã sắp xếp cho đám người Lạc Khuynh Thành một cái thời không lung khu. Chênh lệch thời gian với bên ngoài là một ức lần, tu luyện ở bên trong có thể nhanh chóng tăng lên thực lực!
Nhiếp Vân nói.
Sau khi biết chuyện sinh mạng dị tộc cùng với Hỗn Độn đại dương sắp gặp phải nguy hiểm hắn đã đem đám người Lạc Khuynh Thành đặt vào trong thời gian gia tốc mang ở Nạp Vật thế giới. Ở chỗ này, bên ngoài qua một ngày, bên trong đã là một ức ngày. Hơn nữa lại phối hợp với tài nguyên đầy đủ, tiến bộ sẽ rất nhanh.
Lúc này nếu đã gặp lão tửu quỷ, như vậy cũng có thể ném hắn vào tu luyện. Một khi lĩnh ngộ hai nghìn chín trăm chín mươi chín đầu đại đạo, tìm được ngụy căn nguyên thì lập tức có thể trực tiếp tấn cấp Chúa Tể.
- Một ức lần? Thật quá tốt, mang ta qua qua đó!
Nghe thấy có thời không lung khu lợi hại như vậy, hai mắt lão tửu quỷ sáng rực lên, vội vàng đồng ý.
Bây giờ hắn đã có thực lực hai nghìn đại đạo, bởi vì không có đủ thời gian tích lũy cho nên không thể nào tu luyện lên mức độ cao hơn. Thế nhưng nếu như có loại nơi sửa đổi thời gian nư vậy, tự nhiên hắn sẽ không cự tuyệt.
Thấy vẻ mặt của hắn, Nhiếp Vân cười ha hả một tiếng, bàn tay lại chộp ra một trảo, đã thu hắn vào trong Nạp Vật thế giới, lại tiến vào mà hắn bố trí.
- Chúng ta đi thôi!
Xử lý xong lão tửu quỷ, lại nhìn về phía hai người Cổ Ung tông chủ, ngón tay của Nhiếp Vân điểm ra một cái, Chân Huyết Vương quan biến thành bộ dáng cổ thuyền, lơ lửng trên không trung.
Ba người đi tới thân thuyền, dưới lực lượng của phân thân Phong vương gia trì, vương quan hóa thành một đạo quang mang, trong nháy mắt đã phá vỡ không gian, phóng tới Hỗn Độn Chí Tôn vực.
Có danh tiếng Nhiếp Vân ở chỗ này trấn áp, cho dù vị tông chủ như Cổ Ung này có ở trong tông môn hay không thì cũng không có ai dám tới tìm phiền toái.
Khoảng cách của hai Chí Tôn vực rất xa, nhưng mà có được phân thân Phong vương cùng với Chân Huyết Vương quan, khoảng cách đã không còn là vấn đề nữa. Thời gian không bao lâu thì Vô Lượng cung đã lần nữa xuất hiện ở trong tầm mắt.
- Hắn... Có tới hay không?
Trong đại điện của Vô Lượng cung, trên mặt của Bích Dao cung chủ tràn ngập vẻ khẩn trương:
- Nếu như... Hắn không tới, chọc giận Nhiếp Vân Chúa Tể, chẳng phải ta đã hại hắn rồi hay sao?
Vị cung chủ này dù làm bất cứ chuyện gì cũng tỉnh táo vô cùng, có mục đích và kế hoạch của mình. Thế nhưng một khi nghĩ đến chuyện này là nàng lập tức luống cuống.
- Sư phụ yên tâm đi, Nhiếp Vân Chúa Tể không phải là người nhỏ mọn. Cho dù người kia không đồng ý gặp sư phụ. Có lẽ Chúa Tể cũng sẽ không ra tay! Lại nói, không phải người ta thường nói Nhiếp Vân Chúa Tể là từ Quy Khư Hải đi ra ngoài hay sao? Như vậy lại càng không gây bất lợi cho người kia.
Thấy bộ dáng khẩn trương như vậy của sư phụ, Tinh Liên khẽ cười một tiếng.
Tình cảm khiến cho người ta mù quáng, cung chủ ở trong mắt nàng trí óc vô song, thế nhưng lúc này lại giống như kẻ ngây ngốc vậy. Đạo lý đơn giản như vậy mà cũng không nghĩ ra được.
- Cũng đúng... Bất quá... Nếu như hắn vẫn còn chưa có tha thứ cho ta, lại nể mặt Nhiếp Vân Chúa Tể đi tới đây, miễn cưỡng đi gặp ta. Không biết khi đó hắn có càng tức giận ta thêm hay không.
Xác định đối phương sẽ không có việc gì, Bích Dao cung chủ lại bắt đầu đi lo lắng những chuyện khác, trên mặt tràn ngập vẻ xoắn xúyt.
- Được rồi, sư phụ, người không nên suy nghĩ nhiều như vậy. Nhiếp Vân Chúa Tể nói trong vòng ba ngày sẽ dẫn hắn tới, nhất định sẽ có thể làm được. Hơn nữa rất có thể sẽ khiến cho hắn cam tâm tình nguyện tới đây. Thủ đoạn của Nhiếp Vân Chúa Tể chẳng lẽ sư phụ còn lo lắng hay sao? Còn có chuyện gì mà hắn không làm được chứ?
Tinh Liên cười nói.&