Vô Tận Đan Điền

Chương 2696

Luyện chế thân thể hoàn mỹ sẽ có yêu cầu cực kỳ chi tiết đối với thân thể, sau khi thành hình, trên cơ bản đều là chuyện giữa phu thê Nhiếp Vân. Vì vậy Nhiếp Đồng cũng không tiện tham dự, cho nên không thể làm gì khác hơn là tránh đi.

- Được rồi.

Nhiếp Vân biết rõ ý tứ của đối phương cho nên mới gật đầu một cái.

- Vậy đệ đi ra bên ngoài tứ tướng thế giới chờ ca ca!

Đối với thực lực của ca ca Nhiếp Đồng vô cùng tin tưởng, cho nên cũng không có nói thêm gì nữa. Thân thể nhoáng lên một cái đã bay ra ngoài.

Nhiếp Vân biết đối phương biết chuyện làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại là nguyện vọng lớn nhất của hắn. Cho nên không muốn nhúng tay vào. Chuyện này khiến cho trong lòng hắn có chút cảm động, cho nên lúc này cũng không có nói nhiều, bàn tay khẽ rạch một cái, giam cầm không gian chung quanh lại. Lại lẳng lặng ngồi tại chỗ lĩnh ngộ phương pháp trong đầu.

Bộ phương pháp làm người ta sống lại này trên thực tế chính là lợi dụng lực lượng của Khải linh thảo, đem lực lượng rải rác của thiên đạo tụ lại một chỗ, hình thành linh hồn.

Cẩn thận xem xong phương pháp này, sau đó Nhiếp Vân lại trở nên trầm mặc.

Bộ phương pháp này đúng như Nhiếp Đồng nói vậy, cũng không đầy đủ. Mặc dù Khải linh thảo có thể đem ý niệm khắp nơi của Thiên đạo trong thế giới tụ tập lại một chỗ, lại tạo thành linh hồn. Thế nhưng cũng chỉ là khiến cho người ta sống lại mà thôi. Không có cách nào tìm được trí nhớ trước khi hóa thân thành thiên đạo.

Ban đầu Đạm Đài Lăng Nguyệt hóa thân thành thiên đạo, tương đương với hồn phi phách tán, hoàn toàn tử vong. Bây giờ nhiều nhất cũng chỉ có thể đem linh hồn sau khi sinh ra của thiên đạo tụ lại. Mà trí nhớ, đã nương theo trước khi biến thành thiên đạo, đã hoàn toàn biến mất.

Khó trách Nhiếp Đồng lại nói, cho dù sống lại thì cũng sẽ mất trí nhớ hoàn toàn. Bây giờ nhìn lại, quả thực đúng là như vậy.

Tất cả đều không có, như vậy nên khôi phục như thế nào đây?

- Ta sẽ giúp nàng tìm lại trí nhớ. Để cho nàng nhớ lại ta...

Không biết qua bao lâu, ánh mắt của Nhiếp Vân lần nữa trở nên kiên định.

Bây giờ chuyện quan trọng nhất cũng không phải là có thể khôi phục trí nhớ được hay không. Mà là trước tiên cứu sống nàng rồi lại nói sau!

Chỉ có làm cho nàng sống lại thì mới có cơ hội khôi phục trí nhớ. Nếu như không làm thì nàng vẫn chỉ có thể làm thiên đạo lẻ loi hiu quạnh. Đứng sừng sững ở trên không trung Thiên Địa lục đạo một mình.

- Trước tiên luyện chế ra một cỗ thân thể hoàn mỹ!

Sauk hi nghĩ thông suốt những chuyện này, Nhiếp Vân cũng không quấn quít nữa, hắn đứng dậy, tinh thần khẽ động một cái, phân thân lập tức đứng ở phía đối diện.

Đây là phân thân của hắn, có chung tư tưởng, có thể dễ phối hợp, bảo đảm luyện chế thành công. Lại nói, phân thân đã là cường giả cấp bậc Phong vương, thực lực so với hắn còn mạnh hơn, như vậy càng có thể khống chế được lực lượng hơn.

Muốn làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại, đầu tiên phải luyện chế ra một cỗ thân thể hoàn mỹ, nếu như đã có hai nguyên liệu tốt như Hỗn Độn Chi Tâm (Thiên Địa lục đạo) và phù lục Thiên Vị, như vậy cũng có thể lập tức bắt đầu luyện chế.

Sưu!

Hai tay của Nhiếp Vân và phân thân đồng thời mở ra, trong mi tâm có hai đạo lực lượng bắn ra, chậm rãi tới gần Thiên Địa lục đạo và phù lục Thiên Vị.

Ầm Ầm!

Bản thân Thiên Địa lục đạo chính là Hỗn Độn Chi Tâm, vừa đi tới chỗ phù lục Thiên Vị trên đài cao thì đất đai đã bắt đầu chấn động. Tứ phương thế giới run rẩy kịch liệt, giống như tùy thời sẽ sụp đổ vậy.

- Đi!

Vẻ mặt căng thẳng, bốn bàn tay đồng thời đẩy ra.

Lực lượng cường đại ầm ầm ra, bị cỗ lực lượng này va chạm, Thiên Địa lục đạo hóa thành viên cầu nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, lập tức dung hợp với phù lục Thiên Vị vào một chỗ, không thể phân chia.

Phù lục Thiên Vị đại biểu cho ổn định trật tự Hỗn Độn. Hỗn Độn Chi Tâm (Thiên Địa lục đạo) thì đại biểu cho hạch tâm của Hỗn Độn đại dương, hai thứ này tương dung, gợn sóng lực lượng khổng lồ đột nhiên lan tràn ra.

Phốc! Phốc!

Phân thân và bổn tôn đồng thời bay ra ngoài, miệng phun ra máu tươi.

Lần này uy lực gợn sóng trùng kích quá lớn, cho dù là phân thân Phong vương cũng có chút không chịu nổi.

May mà bổn tôn có Chân Huyết Vương quan ngăn cản, nếu không, lần này cho dù không chết thì cũng không kém gì nhiều.

Gợn sóng lực lượng và sóng trùng kích cũng chỉ có một đạo. Sau khi chịu đựng được, tứ tướng thế giới lại lần nữa khôi phục lại bình tĩnh, mộc sinh khí ở trong người Nhiếp Vân vận chuyển, khôi phục thương thế. Lúc này hắn lại lần nữa nhìn về phía phù lục Thiên Vị.

Lúc này phù lục Thiên Vị và Thiên Địa lục đạo đã dung hợp hoàn mỹ, nằm ngang ở trên đài cao, cao chừng một người, trong suốt thông thấu, lấp lóe quang mang dịu dàng, giống như là một khối bảo thạch hoàn mỹ vậy.

Nhiếp Đồng nói không sai, dùng món đồ này để luyện chế thân thể, tuyệt đối là cấp bậc hoàn mỹ, bất luận vật gì so ra cũng kém. Loại bảo vật như Chân Huyết Vương quan và thần binh Phong vương cũng còn xa không kịp.

Nhiếp Vân điều chỉnh hô hấp, lại lần nữa đến gần, bất quá hắn còn chưa đến trước mặt thì đã cảm thấy có một đạo lực lượng áp bách to lớn đập vào mặt. Tựa như khối bảo thạch trước mắt đại biểu cho toàn bộ ý chí của Hỗn Độn đại dương vậy, cho dù là cường giả Phong vương cũng thể nào phản kháng.

Ở trước mặt cỗ áp lực này, ngay cả phân thân Phong vương cũng giống như trẻ con vừa mới học đi, không có bất kỳ năng lực kháng cự nào.

- Không có biện pháp đến gần, như vậy sao có thể luyện chế thân thể hoàn mỹ chứ?

Nhiếp Vân nhíu mày, âm thầm lo lắng.

Ngay cả phân thân Phong vương cũng không có cách nào đến gần, tự nhiên bổn tôn lại càng không đến gần được. Ngay cả tới gần cũng khó khăn như vậy thì sao có thể luyện chế thân thể hoàn mỹ được chứ?

Đây quả thực chính là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành được a.

- Thử lại một lần nữa!

Chuyện Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại đang ở trước mắt, dù có khó khăn hơn đi nữa thì hắn cũng không thể nào buông tha được. Dắc mặt Nhiếp Vân trầm xuống, từng bước một đi về phía bảo thạch sau khi dung hợp trước mắt.

Mỗi khi đi một bước cũng giống như bị mấy vị Chúa Tể công kích vậy. Cho dù thực lực của hắn hùng hậu, thế nhưng lúc này khí huyết cũng hư thoát, có chút không thở nổi.

Phanh phanh!

Lần nữa bay ra ngoài, cả người Nhiếp Vân đã bị thương nặng.
Bình Luận (0)
Comment