Vô Tận Đan Điền

Chương 531

- Ngọc bài ghi chép?

Hội trưởng tiếp nhạn ngọc bài, tinh thần quét qua một lần, còn chưa xem hết thì lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Số máu này so với lần trước còn nhiều hơn... Cũng không biết là thương thế tái phái hay là đau lòng.

- Ngươi lại làm sao vậy?

Nguyên Cương trưởng lão thấy hội trưởng chỉ trong thời gian ngắn phun máu hai lần, hắn im lặng không nói.

Dựa theo đạo lý mà nói, thân thể của cường giả Bất Hủ cảnh bất hủ, cả thân thể khí huyết ngưng tụ, bền chắc như thép, cho dù bị người ta đánh một chầu cũng rất khó phun ra máu tươi. Thế nhưng bây giờ chỉ cần dò xét ngọc bài cũng phun ra máu tươi, người này cũng quá yếu ớt a.

- Các ngươi tự mình xem đi.

Hội trưởng hữu khí vô lực nói, ngay cả tâm tư muốn chết cũng có.

- Chuyện gì xảy ra?

Thấy hành vi của hội trưởng quái dị, Nguyên Cương trưởng lão và Yêu Khánh nhìn nhau, vội vàng dùng tinh thần đảo qua ngọc bài. Chỉ trong chốc lát đã nhìn thứ ghi chép trong ngọc bài một lần. Hai mắt trợn tròn, khó mà tin được.

- Đây... Đây chắc không phải là ngươi a. Thế nhưng sao khí tức linh hồn lại hoàn toàn giống vậy? Cho dù ngụy trang một người giống thế nào thì linh hồn chung quy cũng không giống a. Làm sao ngay cả linh hồn cũng không nhìn ra vấn đề gì vậy?

- Đương nhiên không phải là ta, ta đoán tiểu tử kia là Ngụy trang sư.

Hội trưởng nói.

- Ngụy Trang sư?

Nguyên Cương trưởng lão và Yêu Khánh nhìn nhau, trong lòng giật thót lên.

- Nhị vị, tiểu tử này hiện tại ngụy trang thành bộ dáng của ta, trộm đi tất cả tài phú trong đấu giá hội ta. Một khi nhị vị giúp ta tìm trở lại, ta nguyện ý trả một nửa cho chư vị, hơn nữa còn linh hồn thể và độc thủ quyền trượng ta cũng không lấy.

Hội trưởng cắn răng nói, toàn thân lạnh run.

- Một nửa tài phú? Linh hồn thể? Độc thủ quyền trượng? Được.

Nghe thấy hội trưởng hứa hẹn, một người một yêu nhìn nhau, đồng thời gật đầu.

Dù sao vì linh hồn thể và độc thủ quyền trượng thì người trong phòng số hai mươi tám kia cũng chết. Hiện tại càng có lợi nhuận lớn hơn, có ngu mới không đi làm.

- Mãn hâm, vừa rồi ngươi gặp hắn, ngươi có thấy hắn bay về phía nào không?

Thấy hai người đồng ý, hội trưởng cắn răng quay đầu nhìn về phía Mãn Hâm.

- Vừa rồi sao? Hắn bay về phương hướng đó.

Nghe thấy mấy người nói chuyện Mãn Hâm mới biết rõ chân tướng, cả người run rẩy, sợ hội trưởng quở trách hắn không biết phân biệt thật giả. Vì vậy lúc này hắn vội vàng chỉ về phía Nhiếp Vân rời đi, sợ bị liên lụy.

- Chúng ta đi.

Hội trưởng cúi đấu nói, rồi thả người bay về phương hướng mà Mãn Hâm chỉ.

- Ha ha, đi thôi, nhất định không thể dể cho tiểu tử kia đào tẩu. Bằng không chúng ta tới đây lần này chẳng phải phí công hay sao?

Yêu Khánh cười lạnh một tiếng, mang mấy yêu nhân sau lưng nhanh chóng đuổi theo.

- Hừ.

Nguyên Cương trưởng lão cũng hừ một tiếng, theo đuôi mấy người.

Bởi vì trên đường đi Nhiếp Vân cũng không che dấu khí tức cho nên mọi người rất nhanh đã tìm thấy thiếu niên ngồi trên đỉnh núi.

- Ha ha. Đây là vị ngồi trong phòng số hai mươi tám sao?

Còn chưa tới ngọn núi thì Nguyên Cương trưởng lão đã cười lớn một tiếng, bàn tay chộp một cái, pháp lực khổng lồ triệt để bao phủ cả ngọn núi.

- Không sai, chính là tiểu tử này. Trước đó khi Mãn Hâm đưa Long Cốt thần châu rồi trở lại bẩm báo có đem khí tức linh hồn và bộ dáng của hắn đưa cho ta, cho dù hóa thành tro ta cũng nhận ra.

Hội trưởng rít gào, trong mắt tràn ngập hận ý.

Tuy nhiên hắn cũng biết mình nhất định không phải là đối thủ của thiếu niên trước mắt cho nên hắn cũng không có ra tay.

- Nếu như vậy thì dễ làm rồi. Tiểu tử, ngươi ngoan ngoãn đem Độc thủ quyền trượng, linh hồn thể giao ra đây. Yêu Khánh ta có thể thả cho ngươi một con đường sóng. Bằng không chẳng những hôm nay ngươi phải chết mà còn có thể bị ta luyệ nthành một cỗ thây khô yêu linh, vĩnh viễn trở thành khôi lỗi giết người của ta.

Yêu Khánh cũng tiến lên phía trước một bước, yêu khí ngập trời lan tràn ra, tạo thành một bức tường bằng biển máu.

Yêu nhân chỉ có một phương pháp phòng ngự nhân loại đào tẩu, đó chính là yêu khí huyết hải, một khi nhân loại rơi vào trong đó, linh hồn thân thể đều bị công kích, khó có thể tự kiềm chế.

- Ha ha, một người đường đường là trưởng lão Nguyên Tâm tông, một là hội trưởng đấu giá hội Bạch Nham thành... Hai vị đều là nhân loại, dù thế nào ta cũng không ngờ tới các ngươi lại hợp tác với yêu nhân. Chẳng lẽ nhân loại và yêu nhân đã không còn hiềm khích, triệt để hòa hảo hay sao? Thế nhưng... Sao ta lại chưa từng nghe nói qua chứ?

Nhiếp Vân đứng dậy, nhẹ tay vỗ bụi trên y phục.

Tu luyện cả buổi tuy rằng không dài, nhưng mà căn cứ vào kinh nghiệm kiếp trước hắn đã nhanh chóng triệt để khống chế linh hồn thể, tạo thành lực lượng linh hồn của bản thân.

Hiện tại bằng vào linh hồn Linh cấp hậu kỳ của Linh hồn thể, tăng thêm khí hải hùng hậu vô cùng của hắn. Nếu như chính thức chiến dấu, ba người này cho dù có hai vị cường giả Lĩnh vực cảnh thì hắn cũng không cần phải sợ hãi.

Vừa vặn có thể kiểm nghiệm mọt chút xem thực lực bạo tăng tới đâu.

- Yêu tộc và nhân loại cũng không hòa hảo, nhưng mà ngươi đắc tội với hai người chúng ta, ngày hôm nay chúng ta sẽ giết chết ngươi.

Trên mặt Nguyên Cương trưởng lão đột nhiên nở nụ cười âm trầm, lại quay đầu về phía Yêu Khánh, nói:

- Là ngươi tới trước hay là ta tới trước? Một khi ta ra tay, giết chết hắn thì chỉ sợ ngươi không kiếm dược bảo bối a.

- Hừ, ta nói rồi, bảo bối nhất định là của ta. Ngươi tới trước nhất định không được.

Yêu Khánh hừ lạnh một tiếng.

- Không được? Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ chúng ta đồng loạt ra tay? Vạn nhất tiểu tử này bị chưởng lực của ta chém giết, ngươi lại nói là ngươi giết, như vậy cho dù cãi nhau cả buổi cũng không nói rõ a.

Nguyên Cương trưởng lão cười nói.

- Không sai, hai người đồng loạt ra tay quả thực cũng có tai hại, như vậy đi, chúng ta đoán số, ai thắng thì lên trước. Tuy nhiên chỉ có thể thi triển một chiêu. Nếu như một chiêu không được thì người kia lại lên. Cũng là một chiêu, ai giết hắn thì đoạt được bảo bối, thế nào?

Hai mắt Yêu Khánh xoay chuyển, nói.

Chơi đoán số là một loại tửu lệnh sử dụng lúc uống rượu, lưu truyền rộng rãi, coi như là cao thủ Bí cảnh cũng hay sử dụng.

- Được, đến đi.

Nguyên Cương trưởng lão bắt đầu chơi đoán số với Yêu Khánh, thấy vậy Nhiếp Vân im lặng.

Hai gia hỏa này cũng không đặt hắn vào trong mắt a.
Bình Luận (0)
Comment