Vô Tận Đan Điền

Chương 679

Mọi người giật nảy mình, nhớ tới một kiếm kinh diễm vừa rồi, đều cảm thấy cổ họng ngứa ngáy, toàn thân run rẩy.

- Toàn bộ quỳ xuống nguyện trung thành sở thiếu, cũng giao ra ngọc bài cùng bảo bối trên người, các ngươi có thể không cần chết, nếu không sẽ giống như người này!

Một chiêu giết một người, bạch diện thanh niên dựng lên uy phong, nhìn quanh một vòng.

- giao ra ngọc bài chẳng khác nào mất đi tư cách tham gia thí luyện, chúng ta liều mạng với ngươi, ta không tin nhiều người như vậy còn đánh không lại bảy người bọn hắn!

- Không sai, mất đi tư cách thí luyện còn không bằng chết, cùng nhau động thủ giết bọn họ!

Nghe được điều kiện của đối phương, mọi người bị chọc giận.

Thí luyện thiên u cốc, cướp đoạt được càng nhiều ngọc bài kiếm thuật thì thành tích càng cao, mất đi ngọc bài hay tử vong chẳng khác nào mất đi tư cách, ngang nhiên giao ra ngọc bài cùng bảo bối, tương đương mạo phạm điểm mấu chốt của mọi người.

- Mọi người cùng nhau ra tay!

Nguyên bản hai đội ngũ đang giao chiến nháy mắt liên hợp chung một chỗ, vài chục người đồng thời bay lên cùng nhau xuất thủ.

Thực lực những người này đều đạt tới lĩnh vực cảnh đỉnh, có người là thiên kiều cảnh sơ kỳ, đồng thời ra tay, pháp lực hội tụ thành một vầng mây đen cực lớn, mang theo xu thế lôi đình vạn quân gào thét hướng bảy người sở dương bay qua.

- Vài chục người liên thủ…uy lực thật mạnh!

Diệp kiếm tinh biến sắc.

Kiếm thuật diệp kiếm tinh cường đại, pháp lực hùng hậu, những người cùng cấp đương nhiên không phải đối thủ, nhưng mấy chục người liên hợp công kích, uy lực mạnh mẽ dù là ba người như hắn tuyệt đối không ngăn cản được.

- Đích xác lợi hại, uy thế mấy chục người liên thủ chỉ sợ đã vượt qua một kích toàn lực của cường giả thiên kiều cảnh trung kỳ đỉnh!

Sắc mặt nhiếp vân cũng ngưng trọng, khẽ nheo mắt.

- Toàn bộ đi xuống cho ta đi!

Lúc này sở dương đột nhiên đi ra, khẽ cười nói, hai tay thon dài bóng loáng đưa về phía trước.

Oanh long!

Pháp lực như mây đen khổng lồ trực tiếp từ giữa nổ tung, bùm bùm cách cách, mọi người bị một cỗ lực lượng cường đại đánh trúng, không ngừng rơi xuống đất, cả đám người đều bị trọng thương!

- Thiên kiều cảnh hậu kỳ? Đây là lực lượng thiên kiều cảnh hậu kỳ?

Sắc mặt nhiếp vân trở nên ngưng trọng.

Trước đó khi gặp sở dương ở cửa cốc, hắn chỉ là thiên kiều cảnh trung kỳ, không đáng để sợ, mà bây giờ đã đạt tới hậu kỳ!

Thiên kiều cảnh sơ kỳ, trong lòng tự thành thiên kiều, khai thông thiên địa, chỉ là linh hồn càng thêm mẫn cảm đối với ngoại giới, sức chiến đấu tăng cường.

Trung kỳ, khí tức cùng thiên địa hoàn mỹ kết hợp, dung nhập thiên địa, mà hậu kỳ thì điều động uy thế thiên địa, tăng thêm lực công kích, mỗi cử động đều mang theo khí tức thiên địa, làm cho người ta cảm thấy được không thể vượt qua, sức chiến đấu so với trung kỳ càng tăng lên gần gấp mười!

Thiên kiều cảnh hậu kỳ cường đại, nhưng muốn đi lên cũng khó hơn lên trời, nhanh như vậy đã đột phá, vị sở dương kia nhất định chiếm được kỳ ngộ thật lớn trong thiên u cốc!

Khó trách, mình có thể được kỳ ngộ, cũng không nên nghĩ người khác không chiếm được!

Thực lực sở dương vốn mạnh hơn mình, hơn nữa còn có đám thuộc hạ, lấy được ưu đãi khẳng định càng lớn hơn nữa!

Khó trách kiếm thần tông nguyện ý để đệ tử ở nơi này thí luyện, xem ra nơi chốn đều là địa phương nguy hiểm, nhưng kỳ ngộ cũng lớn.

- Thiên kiều cảnh hậu kỳ?

- Sở dương công tử là cường giả thiên kiều cảnh hậu kỳ?

- loại thực lực này chúng ta làm sao chiến đấu với hắn?

Toàn bộ công kích bị một người phá vỡ, người bị thương giãy dụa đứng lên, nhìn thấy sở dương sừng sững trên không trung như chiến thần, toàn bộ đều sắc mặt trắng bệch.

- Thế nào, còn không ngoan ngoãn đem ngọc bài giao ra đây!

Bạch diện thanh niên nhìn thấy sở dương vừa ra tay liền đem toàn bộ đám đông kinh sợ, cười lạnh nói.

- Thiên kiều cảnh hậu kỳ, cho dù toàn bộ chúng ta liên thủ cũng không phải đối thủ, giao đi!

- Bỏ đi, vị sở dương công tử này chỉ sợ dù không phải quán quân thí luyện lần này nhưng cũng không xê xích bao nhiêu, để hắn cướp ngọc bài, ta cũng nhận biết!

- Trước kia thí luyện, tu vi cao nhất chỉ tới thiên kiều cảnh trung kỳ đỉnh, lần này xuất hiện hậu kỳ, hơn nữa còn không phải đệ tử hạch tâm kiếm thần tông, lần này có náo nhiệt để nhìn…

- Vậy thì còn được!

Thấy mọi người ngoan ngoãn đem ngọc bài giao ra, bạch diện thanh niên cười lạnh, vung tay lấy tới giao cho sở dương.

Số lượng ngọc bài của những người này cộng thêm số ngọc bài bọn hắn cướp đoạt, tổng cộng khoảng ba mươi ngọc bài, dưới ánh sáng chiếu xuống, quang mang kiếm thuật không ngừng lóe lên.

- Tốt lắm, đem bảo vật cũng giao lên đi!

Vơ vét xong ngọc bài, bạch diện thanh niên lại lục soát bảo vật trên thân mọi người.

Đã biết thực lực sở dương, tâm lý chống cự trong lòng mọi người cũng nhỏ đi nhiều, ngoan ngoãn giao ra bảo bối của mình.

- Cút đi!

Thu xong bảo bối, bạch diện thanh niên cũng không tiếp tục làm khó bọn họ.

- Đi thôi!

Mọi người chỉ tự nhận xui xẻo, cuối cùng giải tán.

- Ha ha, lần này chiếm được ba mươi hai khối, kể cả bảy chúng ta tổng cộng hơn một trăm bốn mươi khối, dù không tới được mười danh đầu, cũng không kém nhiều!

Bạch diện thanh niên nhìn ngọc bài trong tay sở dương cười nói.

- Dựa theo quy củ những năm qua, một người có hơn hai mươi ngọc bài đích xác có thể đi vào trước mười, nhưng lần này thì khác. Ta nghe nói tông nham ở khu vực điện, cũng nhận được ưu đãi thật lớn, thực lực chỉ sợ đã đột phá thiên kiều cảnh trung kỳ đạt tới hậu kỳ, nếu hắn tùy ý tìm kiếm ngọc bài chỉ sợ còn nhiều hơn chúng ta, không thể phớt lờ!

Sở dương nói.

- Tông nham cũng đạt tới thiên kiều cảnh hậu kỳ sao?

Nghe được tin tức này hô hấp của diệp kiếm tinh biến thành dồn dập, thân thể run rẩy.

- Ai ở nơi này? Đi ra cho ta!

Vốn nhiếp vân cùng diệp kiếm tinh ẩn thân kín đáo, cho dù đối phương tra xét cũng không thể phát hiện, nhưng vì diệp kiếm tinh hô hấp dồn dập thân hình run rẩy nên khiến sở dương chú ý.

Cùng với tiếng quát, sở dương đột nhiên ra tay, hướng địa phương hai người đang ẩn thân chộp tới.

Oanh long!

Pháp lực mênh mông ập xuống, hình thành một đạo khí lưu màu vàng nhạt, lập tức làm cho tảng đá nơi hai người nhiếp vân đang ẩn thân nổ thành bột phấn, tạc ra hố to đường kính vài trăm thước.

Sưu!

Nhiếp vân cùng diệp kiếm tinh né tránh công kích bay vọt lên cao, lần này không cần ẩn thân, trắng trợn xuất hiện trước mặt đám người sở dương.
Bình Luận (0)
Comment