- Thiên hạ rộn ràng, đều vì lợi đến; thiên hạ nhưỡng nhưỡng, đều vì lợi về! Chữ lợi tăng phúc lộc, chữ lợi tang nhân tâm, chữ lợi tăng số mệnh, chữ lợi hại nhân mệnh! Cát hung không lường được, vận mệnh không thể biết! Nếu muốn sớm biết, mời đến chỗ ta, hỏi quẻ thầy tướng số, suy diễn cát hung! Tính toán diễn Thiên Cơ, đẩy diễn trắc họa phúc...
Tấm ván gỗ đánh chấm dứt, một thanh âm lười biếng vang lên, nương theo thanh âm này, không gian vốn là bị hai người giam cầm, lập tức như tấm gương nghiền nát, Vân Huyên cùng Di Hoa giằng co hình thành áp lực khổng lồ, cũng bị định dạng ở trên không trung, mất đi hiệu dụng, trên đường phố ồn ào, thanh âm người bán hàng rong rao hàng, lần nữa xuyên thấu không gian gông cùm xiềng xích, truyền vào trong tai.
- Hô!
Áp lực diệt hết, lúc này Nhiếp Vân mới nhẹ nhàng thở ra, cảm thấy trái tim kịch liệt nhảy lên, quay đầu nhìn lại địa phương thanh âm vang lên, chỉ thấy một lão giả cùng một đồng tử lung la lung lay đi tới.
Hai người này bình thường, thoạt nhìn trên người không có chút năng lượng nào chấn động, quần áo tràn đầy bụi bặm, lôi thôi không chịu nổi, chỉ từ bề ngoài căn bản không thể tưởng, vừa rồi không gian phong tỏa lợi hại như thế, bị hắn một lời phá giải.
- Là thầy tướng số ở quán rượu gặp được kia?
Nhiếp Vân nhận ra được.
Đến hai cái, không phải cái khác, đúng là thầy tướng số ở Bách Diệp Thành Uyên Ương tửu quán gặp được kia!
Lão nhân này... vậy mà một câu, gõ vài thanh âm liền bài trừ không gian phong tỏa của hai đại cao thủ, chẳng lẽ hắn là tuyệt thế cao nhân?
- Ân? Vị bằng hữu kia, ta nhìn ngươi sắc mặt vàng vọt, lưỡi phát khô, khí sắc tối tăm phiền muộn, làn da hiện xanh. Đoán chừng gần đây thời vận không tốt, nhu cầu bất mãn, việc cần làm không cách nào hoàn thành, phiền toái vô cùng a!
Lão tửu quỷ đi ra ngõ nhỏ, con mắt mờ nhạt lập tức rơi vào trên người Di Hoa, một bộ ta muốn coi bói cho ngươi.
- Như vậy đi, ta đoán cho ngươi một quẻ, có thể để ngươi gặp dữ hóa lành, tâm tưởng sự thành, mã đáo thành công, như thế nào?
- Không cần!
Nghe đối phương nói loạn thất bát tao, sắc mặt Di Hoa không ngừng run rẩy, trên trán tóe ra gân xanh, nắm đấm xiết chặt, tựa hồ muốn ra tay, bất quá chẳng biết tại sao do dự một hồi, cuối cùng không có đánh ra công kích.
- Đừng khách khí, ta thu phí rất thấp, tính toán một lần chỉ cần 5000 vạn viên linh thạch tuyệt phẩm, đường đường Di Thần Tông tông chủ, khẳng định rất giàu! Có thể giúp ngươi duy nhất một lần giải quyết tai hoạ ngầm, để nguyện vọng của ngươi đạt được thỏa mãn!
Lão tửu quỷ lắc đầu, tiếp tục quảng cáo.
- 5000 vạn viên linh thạch tuyệt phẩm?
Khóe miệng Di Hoa co giật, thiếu chút nữa lảo đảo ngã xuống đất, hất lên tay.
- Ta xem tiền bối là nhận lầm rồi, tại hạ Thanh Vân tông Bạch Hâm, không phải Di Thần Tông tông chủ gì!
- Không phải Di Thần Tông tông chủ? Ai, mắt mờ, thực không được a, tiểu Đồng, ngươi nhãn lực tốt, nhìn xem ô uế trên mặt hắn, thuận tiện lau giúp a!
Lão tửu quỷ nhìn Di Hoa, dùng sức dụi dụi mắt, quay đầu phân phó.
- Vâng!
Đồng tử đáp ứng một tiếng, hai bước đi tới trước mặt Di Hoa.
- Cẩn thận...
Chứng kiến đồng tử liều lĩnh đi qua như thế, Nhiếp Vân cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng.
Vừa rồi thực lực của Di Hoa là mình tận mắt nhìn thấy, nói hắn có sức chiến đấu của Phá Không Cảnh đỉnh phong cũng không đủ, cho dù lão tửu quỷ là cao nhân, nhưng thực lực của đồng tử thoạt nhìn không được tốt lắm, đi qua khẳng định sẽ có hại chịu thiệt!
Đối với Nhiếp Vân cảnh cáo, đồng tử cũng không để ý tới, lười biếng đi tới trước mặt Di Hoa, tay phải duỗi ra, liền kéo lấy khuôn mặt của hắn.
Xì xì xì xì...! Ba ba ba…
Trên tay đồng tử tăng sức mạnh, xé đến mặt Di Hoa lúc xanh lúc đỏ, không chỉ như thế, còn thỉnh thoảng tát mấy cái, tựa hồ thí nghiệm khuôn mặt của đối phương có phải thực hay không.
- Ự...c?
Chứng kiến động tác của đồng tử, Nhiếp Vân cũng cảm giác được điên rồi.
Vừa rồi Di Hoa tựa như Chiến Thần bất bại, hắn đã dùng hết toàn lực cũng khó có khả năng làm gì đối phương, bây giờ lại ngu si đứng tại nguyên chỗ, tùy ý đối phương xé, tát, cái này... không phải thật a!
Thằng này đường đường là Di Thần Tông tông chủ, bị đánh mặt ở trước công chúng... Cái này nên vũ nhục bao nhiêu...
Ngẩng đầu nhìn Di Hoa, quả nhiên thấy ánh mắt của hắn đỏ bừng, toàn thân không ngừng run rẩy, mà cả người lại như bị lực lượng đặc thù nào đó giam cầm, động không thể động, gân xanh không ngừng nhảy lên có thể nhìn ra, trong nội tâm tràn đầy vũ nhục cùng phẫn nộ.
- Sư phụ, da mặt của hắn quá dầy, ta cũng nhìn không ra có phải ngụy trang hay không, ngươi sẽ không nhận lầm chứ, người này có khi không phải Di Thần Tông tông chủ, tông chủ lớn như vậy, làm sao có thể chạy đến tiểu thành thị đi dạo, giống như bán mình vậy chứ?
Đồng tử tát một hồi, tựa hồ không có phát hiện cái gì, nghi hoặc nhìn về phía lão tửu quỷ.
- Da mặt quá dầy?
Nghe được đồng tử kết luận, lông mi của Di Hoa không ngừng nhảy lên, trong hai mắt có một đoàn hỏa diễm bốc lên, gân xanh trên cổ nhảy dựng, hàm răng cắn chặt, nhưng thân thể lại như thạch điêu, không thể động đậy, cảm thấy phổi sắp nổ tung.
- Không phải? Xem ra người thực già rồi, ánh mắt không tốt lắm, không có ý tứ, nhận lầm người... Như vậy đi, vì đền bù tổn thất ta nhận lầm, miễn phí đoán cho ngươi một quẻ, bảo vệ ngươi về sau thời vận càng ngày càng tốt, tâm tưởng sự thành...
Như không thấy được biểu lộ của Di Hoa, vẻ mặt lão giả thất vọng, lắc đầu, đột nhiên lay chiêu bài thầy tướng số trong tay.
- Hô!
Lão tửu quỷ nhoáng chiêu bài một cái, Di Hoa cảm thấy cả người có thể động, cơ bắp toàn thân lần nữa kéo căng, pháp lực trong cơ thể kích động, tựa hồ tùy thời có thể ra tay, bất quá, loại tình huống này chỉ duy trì thoáng một phát, liền ngừng lại, sắc mặt biến hóa trở về.
- Đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình!
Hít sâu một hơi, Di Hoa tựa hồ cưỡng ép đè lại lửa giận trong lòng, hung hăng liếc nhìn Nhiếp Vân, cũng không nói chuyện, liền ôm quyền, đột nhiên xoay người rời đi.
- Ai? Chớ đi a, sư phụ ta bói rất chuẩn, đã đáp ứng miễn phí xem bói cho ngươi, ngươi nên quý trọng a...
Đồng tử sững sờ, hô lên.
- Hừ!
Nghe được đồng tử nói, da mặt của Di Hoa lần nữa run rẩy, dưới chân không ngừng, thẳng tắp bay đi.
- Ta nói miễn phí cũng không chịu, xem xét liền biết là quỷ hẹp hòi, đáng đời vị hôn thê chạy theo người khác...
Lão tửu quỷ hào phóng khoát tay áo.&