Trong lòng mọi người trăm ngàn tự vị, không ít người im lặng thầm nghĩ. Ngược lại, Diệp Khổ vẫn bảo trì sự bình tĩnh, không có gì là kinh ngạc, còn Diệp Khuyết lúc đầu thì hắn hơi biểu lộ một chút địch ý, nhưng sau khi Hồng Diệp trưởng lão chết đi thì địch ý này đã biến mất, hắn đối với bất kỳ chuyện gì cũng không thèm để ý, trong lòng chỉ có hai chữ báo thù. Mà Diệp Thiên Nhi, chính là người mà Diệp Bạch tiếp xúc sớm nhất, thậm chí đã có lần va chạm với Diệp Bạch, tuy nhiên lúc này nàng cũng không để ý đến Diệp Bạch. Mặc dù hiện tại Diệp Bạch đã đạt gần tới Huyền Sĩ trung giai, nàng chỉ mới đạt tới Huyền khí tầng thứ mười đỉnh phong, ở trong Diệp gia, gia chủ Diệp Thiên Vấn và hai vị trưởng lão của Thiên Huyễn Vạn Tâm động đều coi trọng hắn, Diệp Bạch không phải là người đơn giản có thể chọc vào cho nên nàng chỉ có thể nhịn mà thôi.
Dù sao lúc này cũng không phải là lúc quan tâm đến chuyện này, gia tộc gặp đại kiếp, đúng ra là lúc này phải là lúc nghỉ ngơi lấy sức, mà Diệp Bạch trước kia từng là đệ tử ngoại tông vậy mà bây giờ danh vọng rất cao, hắn chính là tấm gương cho các đệ tử ngoại tong khác, đại biểu cho tương lai của họ. Mà đệ tử ngoại tông mặc dù tư chất thấp, thực lực kém nhưng nhân số so với đệ tử nội tông thì gấp mấy chục lần, không người nào dám bỏ qua thế lực này. Mà cho dù là đệ tử nội tông, cũng không ai dám đắc tội đơn giản với Diệp Bạch.
Tất cả mọi người đều đứng nghiêm, ở trong trường có chừng hơn một trăm người, tất cả đều là cao thủ đạt tới Huyền khí tầng thứ chín là ít nhất, đạt tới tầng thứ mười cũng có mấy người. Chỉ là bọn họ đối với Diệp Khuyết, Diệp Khổ, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bạch vô cùng cung kính. Trong chốc lát sau đoàn người đã đi tới cửa ra vào, tứ đại thủ hộ trưởng lão, hai người Tâm Huyễn và Khô Mộc đi ra đón tiếp. Khô Mộc vẫn như trước không mở miệng nói chuyện, chỉ có điều trong thời gian này thần sắc của lão có tiều tụy hơn một chút, buồn bã bi thảm hơn một chút. Mà Tâm Huyễn trưởng lão cũng giống như vậy, có một cảm giác cô đơn đau thương, hiển nhiên đối với việc Hồng Diệp, Thập Tuệ trưởng lão mất đi là sự đả kích quá lớn đối với họ.
Hai người đi tới trước đài, nhìn về phía một trăm người phía trước, ánh mắt cuối cùng cũng đã chấn động, trong đó có một tia hi vọng. Những đệ tử trước mắt này chính là hi vọng của Diệp gia, là tương lai của Diệp gia, Diệp gia từ nay về sau có thể đi xa, đi cao bao nhiêu tất cả đều dựa vào hơn một trăm người này.
Mà trong đó, Diệp Khổ, Diệp Khuyết, Diệp Bạch, Diệp Thiên Nhi khiến cho mọi người thêm chú ý, hơn một trăm người đằng sau có thành tựu hơn nữa thì những trưởng lão này cũng không để ý, nhưng bốn người này lai có quan hệ mật thiết đến sự hưng suy của Diệp gia, ánh mắt của hai trưởng lão không kìm được mà ngừng lại trên người của bốn người này một chút.
Chứng kiến Diệp Khổ đã đột phá tới cảnh giới Huyền Sĩ trung giai, hai người đều chấn động, và lộ ra một vẻ kinh ngạc. Ngay lập tức, những đau thương trên khuôn mặt đã ít đi không ít, bọn họ khẽ nở ra một nụ cười.
Tâm Huyễn trưởng lão bảo mọi người yên tĩnh lại. Khô Mộc trưởng lão thì đứng đằng sau hắn, ngẩng đầu nhìn về phía một trăm người dưới đài. Giọng nói của Tâm Huyễn trưởng lão tầm xuống, lão cất tiếng:
- Lần này chúng ta gọi mọi người tới là vì hai sự kiện.
Lão nhìn về phía mọi người, tỏ ra hơi trầm thống nói:
- Diệp gia chúng ta, thậm chí là tứ đại thế gia đều là những gia tộc truyền thừa ở Hỏa Vân thành hơn ngàn năm nay, nhưng lúc này chúng ta đã bị tổn thất nghiêm trọng, cao thủ của Tứ đại gia tộc tổn thất tới hai phần ba, là chuyện mà trước đây chưa từng có.
- Cho nên!
Hai tiếng này chuyển động lão dùng một thanh âm vô cùng trầm thấp nói ra: nguồn truyenggg.com
- Diệp gia chúng ta, thậm chí là tứ đại thế gai nhất quyết dùng mọi lực lượng bồi dưỡng những đệ tử kiệt xuất làm trụ cột vững vàng cho gia tộc, hơn nữa…
Nói đến đây, lão hơi dừng lại, trên mặt nở ra một nụ cười hiêm thấy:
- Hơn nữa, tuy rằng chúng ta ở đây đều gặp đại nạn nhưng không phải là không có chỗ tốt. Ô Linh tông hiện nay đã bị diệt, nỗi lo lắng trên đầu của chúng ta đã không còn, có thể tự do phát triển, đồng thời có một chuyện vui mừng khác nữa.
Lão liếc nhìn mọi người rồi mới cất tiếng:
- Ta còn muốn nói cho mọi người một tin tức tốt.
Nói đến đây, lão nhìn vẻ mặt nghi hoặc khó hiểu của mọi người rồi tiếp tục mở miệng:
- Hôm nay, gia tộc bọn ta có một vị khách quý, người này đến từ Vô Sương quốc phía đông, vị khách nhân này ở trong một trong ba đại tông môn, là đặc sứ của Tử Cảnh cốc.
Lời này vừa nói ra, tất cả đều lập tức xôn xao. Đặc sứ của Tử Cảnh cốc, một trong ba tam tông ở Vô Sương quốc, bọn họ chính là bát phẩm tông môn đó, bọn họ tới đây làm chi?
Không ít người nghị luận, chỉ có Diệp Bạch, Diệp Khổ là sáng hai mắt ra, tựa hồ nghĩ ngợi điều gì đó, tuy nhiên bọn họ cũng không mở miệng.
- Được rồi.
Tâm Huyễn đưa tay ra đè nén sự im lặng của mọi người lại rồi mỉm cười nói:
- Ta biết các ngươi vô cùng kinh ngạc, nhưng kỳ thật đây là kết quả của sự cố gắng mười năm của chúng ta. Chúng ta đã cho bọn họ một đại ân cho nên lần này bọn họ đến để cảm tạ chúng ta.
Đại ân này là gì lão không nói mọi người cũng biết. Ô Linh tông đã bị diệt vong, có thể nói Ô Linh tông chính vì Diệp gia mà diệt vong, số còn sót lại nếu như biết là do bọn họ động tay động chân thì chỉ sợ âm nghiệt sẽ tìm đến bọn họ, đến lúc đó cho dù là một trung cấp Huyền sĩ núp trong bóng tối cũng có thể gây tổn thất nguy hại rất lớn cho gia tộc, cho nên đệ tử bình thường không được biết.
Chỉ có Diệp Khổ, Diệp Bạch hai người mới hiểu từ đại ân này là chỉ cái gì, dĩ nhiên bọn họ sẽ không nói ra mà giấu sâu vào trong lòng.
- Tuy nhiên, cái tin tức kia rốt cuộc là gì, chẳng lẽ…
Tâm niệm của mọi người thay đổi rất nhanh, đại khái đã đoán ra. Trong lòng bọn họ không kìm được mà hơi chờ mong, mà đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết cũng không kìm được mà hô hấp trở nên dồn dập, bởi vì bọn họ đang nghĩ tới điều sắp tới, tất cả đều vô cùng kích động.
Diệp Bạch cũng vậy, trong lòng cũng có một cảm giác hưng phấn nhàn nhạt, nhưng hắn không biểu lộ ra bên ngoài, hơn nữa hắn cũng bình tĩnh hơn so với người khác rất nhiều, dù sao chuyện này hắn cũng đã sớm có sở liệu, hơn nữa hắn tin tưởng vào thực lực của mình cũng đủ làm được cho nên cũng không quá kích động.
Ở trên đài, Tâm Huyễn trưởng lão nhìn biểu lộ của mọi người, lão phát hiện ra có một số người kích động nhưng cố gắng tỏ ra bình tĩnh, lão âm thầm gật nhẹ đầu, ánh mắt trở nên bình tĩnh vô cùng. Lão đảo qua đệ tử dưới đài, âm thầm ghi nhớ tên của bọn họ, sau đó phất phất tay cất tiếng nói:
- Chuyện đặc sứ Tử cảnh cốc tới chính là để cảm tạ tứ đại thế gai chúng ta, chọn ra danh ngạch đệ tử của Tử Cảnh cốc, lựa ra những đệ tử tinh anh, mười ngày sau theo đặc sứ tới Vô Sương quốc phía đông, vào tông môn Tử Cảnh cốc.
- Xôn xao.
Lần này, ở dưới đài mọi người vô cùng oanh động. Đây chính là tông môn bát phẩm, trước kia bọn họ không dám nghĩ tới, không nghĩ rằng thế lực của Ô Linh tông lại to lớn đến như vậy. Tuy nhiên khi nghe nói đến Tử Cảnh cốc, một bát phẩm tông môn, so với tông môn không nhập lưu như Ô Linh tông thì một trời một vực, thiên địa khác biệt. Ô Linh tông dù sao cũng chỉ là ác ma, không ai muốn tự nguyện gia nhập vào bọn họ mà Tử Cảnh cốc này thì khác, chính là tông môn mà những Huyền khí tu sĩ phấn đấu gia nhập cũng không dược. Danh ngạch đệ tử ở Tử Cảnh cốc trân quý vô cùng, bây giờ có cơ hội này quả là Cá chép hóa rồng, nhất phi trùng thiên, cơ hội vô cùng tốt. Suy nghĩ kỹ, nếu có thể trở thành đệ tử của Tử Cảnh cốc, thì thật có nhiều vinh quang, trước mặt người khác có thể ưỡn ngực ngẩng mặt cao đầu, mọi người nhìn thấy mình đều phải hành lễ.
Cái này cũng khó trách, Tử Cảnh cốc thực sự có danh vị quá lớn, trước đó bọn họ chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội gia nhập Tử Cảnh cốc, nhưng bây giờ kỳ ngộ đã tới, mọi chuyện đã bày ra trước mặt bọn họ. Tuy bọn họ không thể tin, thậm chí là không thể tin được nhưng Tâm Huyễn trưởng lão đã nói vậy thì ai dám nói là giả mạo.
Cho nên lúc này ở dưới đài bắt đầu náo động một hồi, tất cả mọi người đều hưng phấn không thôi. Có thể đi vào Tử Cảnh cốc thì ý nghĩa thân phận rất cao, địa vị vô cùng tốt. Có danh khí càng lớn, thậm chí gấp mười, gấp trăm, gấp nghìn lần đứng trong Diệp gia. Chỉ cần có thể tiến vào Tử Cảnh cốc thì cho dù là ngoại tông cũng được bồi dưỡng, xa hơn một tiểu gia tộc như Diệp gia. Trước kia bọn họ cùng lắm chỉ tiếp xúc được với những bí kíp Hoàng giai đê cấp, Hoàng giai trung cấp nhưng ở Tử Cảnh cốc, Hoàng giai cao cấp, hoàng giai đỉnh cấp mọi người đều có cơ hội học được, mà biểu hiện xuất sắc có khi còn học được đến cả bí kíp Lục giai đê cấp, có thể trở thành đệ tử hạch tâm của Tử Cảnh cốc.
Khi đó các loại công pháp cao giai, các đan dược, huyền binh quý hiếm cực phẩm sẽ đến tay bọn họ. Huyền binh cực phẩm khiến cho mọi người không kìm được mà oanh động, phải biết rằng ở Diệp gia, tu luyện tới cảnh giới Huyền Sĩ đê cấp, trung cấp đã là vô cùng giỏi, nếu có thể tiến vào Tử Cảnh cốc,mọi người có thể tiến lên làm Huyền Sĩ cao cấp, thậm chí vận khí tốt có thể một bước lên trời, tiến lên làm Huyền sư, trở thành một vị cường giả Huyền Sư.
Hai thứ này so sánh với nhau như trời với đất, cho nên mọi người đều kích động trong lòng. Mà đám người Diệp Khổ, Diệp Khuyết tuy rằng đã mơ hồ đoán được từ trước nhưng lúc này hai mắt vẫn không kìm được mà sáng lên.
Đối với đệ tử bình thường mà nói thì đây chỉ là một cơ hội nhưng đối với bọn họ hì đây là một điều quá tốt, bởi vì bọn họ minh bạch, tám danh ngạch đệ tử của Tử Cảnh cốc, thoạt nhìn có vẻ như rát nhiều nhưng nếu chia ra thì mỗi nhà chỉ có hai cái, không phải tất cả mọi người ở đây đều có cơ hội, mà bọn họ hi vọng, mình có thể đoạt được một danh ngạch trong đó.