Tứ Phương Kiếm trận không bị đánh trúng mà thanh Thiên Thượng Nhược Thủy Kiếm Diệp Bạch không biết rõ phầm giai rõ ràng cũng không hề bị sao, ngược lại Tử Sắc Hư Hình Kiếm ảnh lại bị lùi một bước, Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh rõ ràng đã trở nên ảm đạm hơn rất nhiều, tuy nhiên kiếm trận cuối cùng cũng bị tán loạn, lực lượng tiêu hao hết, rớt xuống mặt đất. Sau khi nó rớt xuống, Diệp Bạch triệu hồi, cầm lấy trong tay.
Chỉ là, điều khiến Diệp Bạch buồn bã chính là thanh kiếm nhất giai đỉnh cấp Liệt Hỏa Thiên Thượng Kiếm đã bị tan thành mảnh nhỏ. Điều này khiến Diệp Bạch đau lòng vô cùng, hắn cảm thấy sau này việc tìm kiếm Tiểu Ngũ Hành Kiếm trận của mình sẽ gặp rất nhiều trở ngại, chẳng nhưng phải tìm kiếm ba thanh kiếm Kim, Mộc, Thổ mà còn phải kiếm được một thanh thuộc hệ hỏa mới có thể bố trí kiếm trận. Chỉ có Túy Huyết Tam Hương Kiếm là không bị tổn hao gì, nhưng thanh kiếm Thiên Thượng Nhược Thủy Kiếm này xem ra còn lợi hại hơn cả so với Túy Huyết Tam Hương Kiêm, chẳng những nó có thể ngăn cản được Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh mà còn khiến cho kiếm ảnh đó trở nên ảm đạm hơn nhiều.
Lúc trước Diệp Bạch đầu tiên dò xét nó đã không nhìn ra nó làm phẩm giai gì, chỉ thấy thanh kiếm này vô cùng thần bí. Diệp Bạch cũng không nhìn ra lai lịch của nó, mãi đến trận chiến này Diệp Bạch mới biết nó là một vật bất phàm.
Có lẽ lần đó mình đã nhặt được bảo vật, sau này khi chiến đấu xong rồi nhất định mình phải tìm hiểu xem thanh kiếm này rốt cuộc là như thế nào.
Tuy nhiên trước mắt Diệp Bạch không dám phân tâm, ngay cả việc Liệt Hỏa Thiên Thượng Kiếm bị phá hủy hắn cũng không cho phép mình đau lòng. Bởi vì Đạm Thai Tử nguyệt sau khi nhìn thấy Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh của mình bị một thanh kiếm chạm phải mà đánh bại thì ngón tay lại động đậy, lại một đạo Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh lao về phía Diệp Bạch, đồng thời, nàng liên tiếp vận dụng thủ pháp, Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh một lần nữa lại run lên, trong nháy mắt khôi phục lại thần sắc như cũ, hướng về phía Diệp Bạch mà phóng tới.
Một đạo đã lợi hại như vậy, mà lần này lại là hai đạo, Diệp Bạch nhất thời không thể nào chịu được, đâu có thời gian bận tâm đến chuyện khác. Hắn cuối cùng cũng bất chấp do dợ, ngón tay động đậy, một thanh abor kiếm trắng thuần hiện ra, hóa thành một khối thanh mộc khổng lồ chắn trước mặt Diệp Bạch.
- Cự Mộc Tù Lung kiếm trận.
Tinh thần lực của Diệp Bạch hiện tại đã nằm ở trong kiếm trận này, kiếm trận Lục Sắc kiệt xuất duy nhất.
Kiếm trận này vốn dùng để phong ấn, vây hãm kẻ địch, hiện tại Diệp Bạch dùng để phòng ngự cũng là bất đắc dĩ. nguồn truyenggg.com
Bởi vì hắn thật sự không có huyền kỹ mà dùng, có thể nói uy lực mạnh nhất của hắn hiện tại cũng chỉ là kiếm trận.
Ở dưới đài, mọi người đều nhắm mắt lại, mọi người đều thấy võng kiếm của Diệp Bạch ngăn cản đạo Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh kia sẽ không chịu nổi một kích, rất dễ dàng sụp đổ. Mà lúc này, Đạm Thai Tử Nguyệt cũng không dừng tay, một lần nữa phóng ra một luồng Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh, hai luồng Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh giáp công, Diệp Bạch nếu như không ngăn cản được thì sẽ phải chết oan uổng.
Mà ngay cả Diệp Khổ, Diệp Khuyết cũng lộ ra một vẻ giật mình lo lắng. Tuy nhiên bọn họ lo lắng cũng vô dụng, bởi vì bọn họ cho dù có phá hỏng quy củ, bay lên lôi đài thì cũng không còn kịp, hai đạo kiếm ảnh bay đến quá nhanh, thoáng chốc đã tới trước mặt Diệp Bạch.
Ma ngay cả những người ở trên đài quan chiến, Diệp Thiên Vấn, Tâm Huyễn trưởng lão thấy cảnh tượng như vậy thì sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, bọn họ đều không kìm được mà đứng lên:
- Cái gì?
Hiện tại, Diệp Bạch đã xứng đáng là thiên tài đệ tử trong Diệp gia, bất kể hắn có thân phận huyền sĩ trung cấp hay hắn có được một môn huyền kỹ thân pháp thần kỳ. Hơn nữa với những gì hắn biểu hiện trên lôi đài, hôm nay mà bị hao tổn thì đối với Diệp gia nhất định sẽ là một sự đả kích trầm trọng.
Mà ngay cả Đạm Thai Phó cũng kinh ngạc đứng dậy, trên da mặt hiện lên vẻ run run. Đây chính là trận đấu, ngàn vạn lần không được giết người, người khác còn được mà Diệp Bạch này đã là người mà Diệp gia trọng điểm bồi dưỡng, nếu hắn ở trên lôi đài gặp chuyện không may, hay chết ở trong tay của Đạm Thai gia thì Diệp gia nhất định sẽ tức giận, đến lúc đó sẽ xảy ra chuyện lưỡng bại câu thương.
- Tử Nguyệt, hài tử này, tại sao lại xúc động như vậy.
Thời khắc này, Đạm Thai Phó cảm thấy tràn ngập hối hận, tuy nhiên bọn họ đứng ở cách lôi đài tới hơn chục trượng, cho dù bọn họ có ra tay ngăn cản mà Đạm Thai Tử Nguyệt đã động sát tâm thì Diệp Bạch trong nháy mắt cũng chỉ còn lại một cỗ thi thể mà thôi.
Tuy nhiên, thật sự thế sao?
Trong ánh mắt của Mẫn Nhu Nhiên hiện ra một vẻ suy tư. Hai người không có thâm cừu đại hận, Đạm Thai Tử Nguyệt cũng không muốn đắc tội với Diệp gia, chẳng lẽ Diệp Bạch kia chín là điểm mấu chốt?
Tuy nhiên, trong lúc hắn vẫn chưa hết suy tư thì ở dưới đài, mọi người đều trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ nhìn thấy vô số kiếm quang bay ra, trong nháy mắt hình thành nên bốn khối Thanh mộc vô cùng lớn, từ trên trời rơi xuống, hiện ra trước mặt Diệp Bạch.
Sau đó những thanh âm leng keng vui mừng giòn tan, hai đạo Tử Sắc Hư Hình kiếm ảnh không ngừng công kích bốn khối Thanh Mộc. Bốn khối này thoạt nhìn có vẻ cồng kềnh thô kệch, tuy nhiên lại cứng rắn như là kim thiết, hoàn toàn không thể phá. Hai đạo Tử Sắc Hư Hình Kiếm ảnh liên tục đánh sâu vào bốn khối này, nhưng bốn khối này vẫn không hề có dấu hiệu rạn nứt.
- Đây là tình huống gì?
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, tất cả đều im lặng không cất tiếng. Diệp Khổ, Diệp Khuyết hai người cũng nhìn nhau mà thở ra một hơi. Diệp Bồng Lai cũng dở khóc dở cười nói:
- Tên Diệp Bạch này, thật đúng là, một chiêu như vậy còn không sớm sử dụng, mà phải để đến hiện tại khiến cho mọi người đều sợ hãi.
Mà Diệp Tông, Diệp Hiển lại lộ ra một biểu lộ kỳ quái, không thể tin được nhìn bốn khối thanh mộc trên đài, con mắt trở nên đăm đăm.
- Đây chính là huyền kỹ gì?
Ở trên đài quan chiến.
Gia chủ của Diệp gia Diệp Thiên Vấn, còn có Tâm Huyễn trưởng lão đều thở ra một hơi, từ từ lùi về ngồi lại chỗ cũ. Vừa rồi trong nháy mắt đó, bọn họ đã đập bàn mà đứng dậy.
- Tên Diệp Bạch này…
Tâm Huyễn trưởng lão cũng dở khóc dở cười mà nói.
Hiển nhiên lão cũng bị làm cho hoảng sợ.
Mà gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn lúc này vẫn còn sợ hãi, vừa rồi trong nháy mắt đó, trong lòng của hắn đột nhiên lóe lên, mắt thấy Diệp Bạch sắp phải chết dưới hai đạo Tử Sắc kiếm ảnh của Đạm Thai Tử Nguyệt, biến cố như vậy quả là không sở liệu được.
Đạm Thai Phó lau mồ hôi trên trán.
- Nguy hiểm, nguy hiểm thật.
Sau đó lão quay lại nhìn Diệp Thiên Vấn và Tâm Huyễn trưởng lão, trên khuôn mặt nở ra một nụ cười:
- Diệp Bạch của Diệp gia các huynh thật sự là quá giỏi đó, đầu tiên là sử dụng hôi giai đê cấp huyền kỹ Thập Phương Huyền quyết đánh bại các cao thủ của tứ đại gai tộc, khiến cho người ta không để ý, sau đó lại dùng một môn huyền kỹ thân pháp tinh diệu, khiến cho phần đông cao thủ phải nghị luận Hiện tại, Diệp gia chủ, Diệp trưởng lão, nói cho ta biết, bốn khối cự đại thanh mộc kia là thứ gì vậy?
Ngay cả gia chủ La gia La Vô Thượng cũng quay đầu lại mà hiếu kỳ nói:
- Đúng thế, ngay cả ta cũng chưa gặp qua huyền kỹ này, quý gia có huyền kỹ phòng ngự huyền bí như vậy tại sao chưa từng nghe ha vị nói.
Gia chủ Diệp gia, Diệp Thiên Vấn xấu hổ ho khan một tiếng:
- Bí mật, bí mật, nếu như nói ra bí mất thì làm sao có thể có hiệu quả thần kỳ. Đạm Thai gia chủ, La gia chủ, hai người nói có đúng hay không?
Nói xong lời cuối cùng, trên khuôn mặt của hắn tràn ngập nụ cười, nhìn về phía Đạm Thai gia chủ và La gia chủ đắc ý nói.
Tuy nhiên, nội tâm hắn nghĩ gì thì cũng chỉ mình hắn biết.
Mẫn Nhu Nhiên cũng hơi kinh dị, nhìn về phía bốn khối thanh mộc vô cùng lớn ở trên đài mà có một biểu lộ:
- Đạm Thai Phó nói không sai, Diệp Bạch này đúng là khó nhìn ra. Đầu tiên là Thập Phương Huyền quyết sau đó là thân pháp huyền kỹ bí ẩn, hiện tại lại là Thanh mộc huyền kỹ kỳ quái sao? Một chiêu này ngay cả mình cũng không nhận ra đó là công pháp gì.
Hắn nhíu mày nhưng bất kể tự hỏi thế nào hắn cũng không nghĩ ra đó là kiếm trận. Kiếm trận từ hồi thượng cổ đã sớm thất truyền hơn ba trăm năm, ở trên đại lục rất ít người biết đến kiếm môn huống chi là một cái tiểu địa phương Lam Nguyệt Công quốc. Có lẽ những tông môn lâu đời ở Thương Mang đại lục sẽ biết một chút nhưng chắc chắn, Đạm Thai Phó, Diệp Thiên Vấn, La Vô Thượng và Mẫn Nhu Nhiên không thể biết đến.
Cùng lắm là bọn họ kinh dị một chút thôi. Dù sao ở trên đại lục các huyền kỹ tinh diệu, thiên kỳ bách quái cũng không ít.
Tuy nhiên rốt cuộc Diệp Bạch lấy được huyền kỹ kỳ lạ tinh diệu này ở đâu thì mọi người đều nghi kỵ. Tuy nhiên hiện tại cũng không có ai muốn hỏi hắn, bọn họ đều nhìn về phía lôi đài, muốn xem xem Đạm Thai Tử Nguyệt ứng phó với chuyện này thế nào.
Bốn Thanh Mộc cự đại đột nhiên hiện ra, từ trên trời rơi xuống, một khắc này khiến cho Đạm Thai Tử Nguyệt phải sửng sốt. Nàng không kịp phản ứng, vừa rồi thật sự nàng cũng chỉ muốn thăm dò tâm tư của Diệp Bạch, không muốn ra tay đả thương người, nếu như Diệp Bạch không ngăn cản nổi thì nàng sẽ lập tức thu hồi. Tuy nhiên điều nàng không ngờ tới chính là Diệp Bạch không ngờ lại có một môn huyền kỹ phòng ngự kỳ lạ như vậy.
Hiển nhiên trong tất cả suy nghĩ của mọi người, bốn khối cự một thanh sắc này đều là một huyền kỹ phòng ngự kỳ lạ, ai cũng không ngờ nổi đây là một thứ dùng để vây hãm địch, trận pháp phong tỏa.
- Không quan tâm hắn dùng huyền kỹ phòng ngự gì, ta dùng một kiếm phá nát.
Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm không ngờ đã xuất hiện, ở dưới đài mọi người nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái này thì cũng thật không ngờ. Xem ra qua ba chiêu, Diệp Bạch sẽ phải chịu thua dưới Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm. s
Nàng muốn dùng thanh huyền binh Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm cùng với huyền kỹ công kích hoàng giai đỉnh cấp Kiếm Chi Tàn Tượng phá vỡ huyền kỹ phòng ngự này của Diệp Bạch.
Ở dưới đài mọi người đều ồn ào.
Ba chiêu chưa đến, Đạm Thai Tử Nguyệt đã muốn vận dụng Cửu Thiên Tử Hoàng Kiếm. Biến cố này trước khi tỉ thí ai cũng không ngờ tới.
Mà ngay cả Diệp Bạch vừa may mắn tránh khỏi một kích này cũng không kìm được mà trắng bệch sắc mặt.
Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm, chính là tuyệt thế thần kiếm, nếu như phối hợp với Kiếm Chi Tàn Tượng kia thì sẽ tạo ra một uy lực kinh thiên động địa.
Cự Mộc Tù Lung kiếm trận của Diệp Bạch chẳng qua chỉ là một kiếm trận nhất giai đê cấp, tuy cứng chắc và dày đặc vô cùng nhưng nếu như lực công kích quá lớn thì bốn khối cự đại thanh mộc này dĩ nhiên không tồn tại.
Mà những thanh phàm kiếm bình thường có thể chống nổi Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm của Đạm Thai Tử Nguyệt sao? Diệp Bạch khẽ run lên trong lòng, hắn biết cái này nguy hiểm.
Hắn thế nào cũng không ngờ, Đạm Thai Tử Nguyệt lại nhanh chóng rút Cửu Thiên Tử Hoàng kiếm ra như vậy, với ý nghĩ lúc trước của hắn, với sự kiêu ngạo của Đạm Thai Tử Nguyệt thì ít nhất phải sau ba chiêu, tấn công lâu khong được thì mới vận dụng thanh kiếm này. Bằng không với thực lực huyền sĩ cao cấp của nàng đối chiến với một huyền sĩ sơ cấp như hắn mà không thắng được thì rất khó nhìn.
- Không có cách nào, chỉ có thể sớm sử dụng Tiên Thiên Kiếm khí, đánh cuộc một phen.
Diệp Bạch bỗng nhiên ngoan tâm, hắn biết rằng không thể đợi thêm nữa, phải liều mạng nếu không thì chắc chắn sẽ thua. Bởi vì bất kể là huyền khí, công pháp, binh khí hay huyền kỹ hắn đều thua kém Đạm Thai Tử Nguyệt rất nhiều, hiện tại chỉ có thể mạo hiểm mà thôi.
Nghĩ tới đây, trong mắt Diệp Bạch hiện ra một vẻ kiên định. Bất kể hiện tại Đạm Thai Tử Nguyệt đang rút kiếm hắn vẫn ngưng thần, trong nháy mắt tâm thần co rút lại, tập trung vào đan điền.
Chỉ thấy ở trong đan điền của Diệp Bạch đột nhiên có một luồng khí khởi động, mang theo một luồng kim sắc vụ khí, một trắng một xanh, ở giữa có một tiểu kiếm, lẳng lặng hình thành ở đó, phát ra một luồng thanh sắc quang mang nhàn nhạt, rét lạnh vô cùng, thỉnh thoảng lại co rúm lại, tuôn ra một luồng kiếm khí hào quang, khuếch tán ra khiến cho đan điền của Diệp Bạch cảm thấy hơi đau nhói.
Tiên Thiên Kiếm khí!
Đây chính là thứ mà Diệp Bạch đã tu luyện lâu ngày, Tiên Thiên Kiếm kí. Luồng khí này vô cùng sắc bén, khi phát ra sẽ mang theo lực phá hủy lớn vô cùng.
Không hổ danh là thứ mà cường giả huyền vương mới có thẻ ngưng tụ, mặc dù mình chưa luyện thành hoàn hảo nhưng uy lực của nó cũng không thể khinh thường.
Từ sau khi luyện thành Diệp Bạch chưa từng sử dụng qua, hôm nay vì đối chiến với Đạm Thai Tử Nguyệt, hắn không thể không sử dụng.