Diệp Bạch tìm được một bộ lục giai thân pháp, nhưng cũng chỉ là một bộ mà thôi, cho dù thân pháp mạnh thì hắn làm được gì? Nếu như huyền kỹ công pháp, huyền kỹ phòng ngự, huyền kỹ tâm pháp và các huyền kỹ khác hắn kém người khác thì cũng vô dụng mà thôi.
Mà Diệp Khổ thì không cần phải nói, lần này thí luyện hắn vốn định tiến vào ba vị trí đầu, kiếm một bộ lục giai đê cấp bí kíp nhưng kết quả đối thủ quá mạnh mẽ, Trương Huyền Hạo, Sài Hành Phong đều vượt xa hắn, cho nên quyển bí kíp lục giai trước mắt hắn không lấy được.
Hiện tại cơ hội duy nhất của hắn chính là tiến tới công pháp để lựa chọn, cùng với Diệp Bạch, Trương Huyền Hạo thu ngắn sự chênh lệch. Mà Diệp Bạch cho dù chỉ tìm được một bộ nhưng các công pháp hắn cũng khan hiếm. Sau khi đại lễ nhập tông chấm dứt hắn sẽ lập tức đi kiếm công pháp.
Hai người không thể chờ đợi được, mà Diệp Khuyết, Diệp Thiên Nhi, Diệp Bồng Lai cũng hâm mộ họ, hai ngươi này vừa mới nhập tông đã có được một bộ lục gaii
Đồng thời tao ngộ mà hai người Diệp Bạch và Diệp Khổ gặp được cho bọn họ hiểu rõ ở trong Tử Cảnh Cốc không có thực lực thì thứ gì cũng không có, chỉ có cố gắng tu luyện, chỉ cần đạt tới cảnh giới huyền sĩ trung cấp thì họ cũng được đãi ngộ này. Cho nên bọn họ cũng không phàn nàn, muốn trách thì trách mình trước kia cố gắng không đủ.
Trước kia ở Hỏa Vân thành bọn họ không có áp lực gì nhiều nhưng ở Tư Cảnh Cốc này thì khác, nếu như không cố gắng thì sẽ bị đuổi ra ngoài, có áp lực này nhất định bọn họ sẽ chăm chỉ và hăng hái hơn nhiều, đây cũng là một chuyện tốt.
- Cuối cùng.
Thiên Tu trưởng lão nhìn hai mươi người bọn họ mà nói:
- Ở tông môn học tập, các ngươi cùng với các thế gia cũng không có gì khác nhau, chỉ là một năm phải trải qua một lần lịch lãm, đều phải tham gia không được phép thiếu, đó chính là phương thức phát triển chân chính của các ngươi. Đến lúc đó ta sẽ báo cho các ngươi biết, những thứ khác thì các ngươi cứ tự do.
Tuy nhiên mọi người yên tâm, việc tu luyện này sẽ khiến kinh nghiệm, phương thức chiên đấu của các ngươi tăng lên. Sau này ở kỳ thí luyện nội tông thì không hà khắc như vậy, hoàn toàn không xuất hiện tử vong, cho nên mọi người cứ yên tâm mà tham gia, về phần các công pháp tu tập, còn có một con đường chính là được các trưởng lão nhìn trúng,thu nhận làm đệ tử, chỉ là các ngươi phải xuất sắc mới được như vậy.
- Được rồi, nhập tông đại điển cũng đã kết thúc, ta còn có một số chuyện cần phải xử lý cho nên phải đi trước, sẽ có người mang các ngươi đến chỗ ở. Chỉ là những điểm cống hiến kia lựa chọn thế nào thì phải xem các ngươi.
- Được rồi hi vọng các ngươi sớm ngày học thành công, thông qua được kỳ thí luyện, tiến vào nội tông trở thành đệ tử nội tông Tử Cảnh cốc, thậm chí là đệ tử hạch tâm.
Nói xong câu đó, Thiên Tu trưởng lão liền vung tay lên, lễ nhập tông đại điển này đã xong, một đệ tử áo xám hướng về phía bọn họ mà đi tới nói:
- Các vị ta đưa mọi người đến chỗ ở, xin mời.
Vị đệ tử áo xám này mi mục thanh tú, cũng là một huyền sĩ đê cấp, mọi người liếc nhìn nhau một cái, một hồi sau cũng không nói gì, sau đó Diệp Bạch nói:
- Làm phiền rồi.
- Không khách khí.
Vị đệ tử áo xám kia quả nhiên hơi kinh hãi, hắn quả là chưa bao giờ được người ta khách sáo như vậy. Dù sao lễ đại điển cũng đã chấm dứt, bọn người Diệp Bạch cũng đã trở thành đệ tử ngoại tông chứ không phải là khách nữa, cho nên có thể tự do tìm nơi ở.
Đệ tử áo xám kia rời khỏi Tông Môn Điện, sau đó hắn đi một hồi đã tới một hàng tiểu phòng, những tiểu phòng này hoàn toàn không có người ở, vô cùng đơn sơ, sừng sững ở vách núi, vô cùng vắng vẻ, rất ít có người đến. Những nơi này chỉ có những đệ tử ngoại tông, không có nhiều điểm cống hiến mới cư ngụ ở đây.
Đệ tử áo xám chỉ vào những phòng nhỏ rồi nói với bọn họ:
- Đây chính là loại nơi ở thấp nhất, kém nhất, một tháng chỉ cần trả năm điểm cống hiến, ba tháng giao một lần, nếu sau ba tháng liên tục không trả đủ thì sẽ bị tịch thu điểm cống hiến.
Bọn người Diệp Bạch nhìn nhau, vậy mới biết ở trong Tử Cảnh Cốc, ăn ở đi lại đều cần phải có điểm cống hiến. Năm điểm cống hiến tuy không nhiều, nhưng nếu nhân lên thì một năm cũng phải tốn tới 60 điểm cống hiến, ba năm cũng phải mất 300 điểm cống hiến, đối với những đệ tử vừa gia nhập Tử Cảnh Cốc thì đây cũng không phải là một con số nhỏ.
Huống chi đây vẫn là những gian phòng kém nhất, nếu như là gian phòng cao cấp hơn, khẳng định không dừng lại ở số điểm cống hiến này. Hơn nữa còn có quần áo, lương thực để sử dụng, một năm phải tốn tới hơn hai trăm điểm cống hiến.
Cái này vẫn còn chưa tính 600 điểm cống hiến hàng năm phải nộp lên tông môn, mỗi tháng năm mươi điểm… Hiện tại bọn người Diệp Bạch đã hiểu rõ, tại sao Mẫn Nhu Nhiên nói ngoại tông có rất nhiều đệ tử vừa mới tiến vào thì cuộc sống đã quẫn bách, điểm cống hiến thường xuyên không đủ… Cứ tính như vậy thì điểm cống hiến mỗi năm đúng là không nhỏ, huống chi đây vẫn chỉ là cuộc sống bần tiện nhất, chưa kể đến công pháp, huyền binh.
Những thứ đó mới chính thức là những thứ đắt tiền xa hoa, một thứ cũng phải tới cả nghìn, cả vạn điểm cống hiến.
Khó trách dưới tình huống như vậy, mọi người nhất định phải tiến vào trong Băng Vụ Đại Hạp Cốc, bằng không không thể duy trì được mấy tháng, một chiêu này của Tử Cảnh Cốc thật sự là ngoan độc và hữu hiệu.
Thử hỏi đã tiến vào trong tông môn, ai có thể nguyện ý mà rời đi? Mà nhìn thấy người khác có huyền binh, đan dược tu luyện, công pháp mà mình không có thì ai cam lòng được?
Chỉ cần có chí tiến thủ thì ở tình huống này bọn họ sẽ hăng hái cố gắng, đồng thời những người không đủ cố gắng sẽ bị đào thải, sau đó sẽ chiêu mộ một đám đệ tử mới, bổ sung cho đám người còn thiếu.
Bọn người Diệp Bạch Diệp Khổ lúc này cảm thấy bất ngờ. Đám người Diệp Bạch, Diệp Khổ, Diệp Bồng Lai liền đưa minh tạp của mình ra nói:
- Thuê trước ba tháng.
Diệp Bạch, Diệp Khổ thì không quan tâm nhiều còn Diệp Bồng Lai, Diệp Thiên Nhi thì cho dù quan tâm thì bọn họ cũng không đủ điểm cống hiến để cho bọn họ tiêu xài, tạm thời chỉ có thể ủy khuất ở nơi này mà thôi. Mà Ma Y thanh niên kia cũng không do dự, lập tức giao ra điểm cống hiến rồi nhận lấy chìa khóa.
Tuy nhiên trong hai mươi lăm người chỉ có mười mấy người là chọn nơi ở này, còn lại đều nhăn mày, đứng đầu là Trương Huyền Hạo, những người khác cũng đứng sau hắn, không hề có cử động. Tử Y thanh niên Sài Hành Phong lộ ra một vẻ chán ghét, tuy nhiên hắn cũng không có ý định ở nơi này, với thân thế của hắn dĩ nhiên không thể ủy khuất chỗ này.
Trương Huyền Hạo liền hỏi đệ tử áo xám nói:
- Không phải còn có chỗ tốt hơn sao, mau dẫn bọn ta đi.
Đệ tử áo ám kia mỉm cười liền nói:
- Những người khác xin mời đi theo tại hạ, tại hạ trước tiên đưa mọi người tới chỗ ở trung cấp, nếu như mọi người không hài lòng thì còn có chỗ ở cao cấp, cao hơn nữa là chỗ ở đỉnh cấp, phòng thất xa hoa vô cùng, chỉ là chỉ có những đệ tử cấp bậc cao mới có thể ở.
Trương Huyền Hạo chán ghét nhìn chỗ này, cất tiếng nói:
- Mang bọn ta tới chỗ đó!
Những người khác cũng nói:
- Đúng thế, những nơi như vậy bọn ta liếc mắt đã không thấy thoải mái, mau mang bọn ta đi.
La Tiễn khẽ vẫy vẫy tay gọi Diệp Bạch. Diệp Bạch liền nói:
- Ngươi có chọn ở đây không?
La Tiễn liền cười nói:
- Ta chọn ở đây thì có ai buôn bán cùng ta.
Diệp Bạch cũng nhíu mày, hắn biết ro tình hình thực tế, nếu như mình và nhóm người này ở một chỗ thì không thể cùng hắn hợp tác.
Một đệ tử ở nơi xa hoa và một đệ tử ở nơi này, mọi người nịnh bợ ai, không cần nói cũng biết.
- Vậy ngươi nói ta phải làm sao?
Diệp Bạch hướng về phía La Tiền mà nói.
La Tiền nói:
- La gia của ta tuy không phải là một đại thế gia nhưng cũng có một chút thân gia, không cần phải vậy. Diệp huynh, huynh là bằng hữu của ta, ta làm sao có thể để huynh ở nơi này, không bằng đi theo ta, nếu như ban đầu không đủ điểm cống hiến thì ta có thể cho huynh muợn tiền.
Diệp Bạch nhìn Diệp Khổ Diệp Khuyết mà nhíu mày nói:
- Đa tạ hảo ý của ngươi, chỉ là ta không cần, mục tiêu của ta chính là tu luyện, hiện tại tu luyện thì ở nơi nào cũng giống nhau, ngược lại nơi này hợp với tâm tính của ta, ngươi đi đi, ta không trách ngươi, sau khi yên ổn thì nói cho ta biết một tiếng.
La Tiền nhìn qua đám người Diệp Khổ, đăm chiêu một lúc rồi hiểu rõ, nếu như Diệp Bạch cùng với La Tiền đi khỏi thì mấy người Diệp Khổ, Diệp Khuyết ở nơi này thì hai bên sẽ có một khoảng cách vô cùng lớn. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: truyenggg.com chấm c.o.m
Diệp Bạch cũng là đệ tử đến từ Hỏa Vân Thành, hắn lo lắng đến chuyện này cho thấy hắn là một bằng hữu đáng để kết giao.