Phần thưởng lần này, Diệp Bạch mong muốn nhất là một bộ huyền kỹ phòng ngự. Điều này là bởi vì hiện tại hắn đã có đầy đủ huyền kỹ công kích, thân pháp, phụ trợ các loại, trên cơ bản đều là lục giai đê cấp trở lên, chỉ có huyền kỹ phòng ngự ở mức hôi giai đỉnh cấp là thứ Diệp Bạch yếu nhất, hoàn toàn không đủ dùng trong chiến đấu.
Vì thế việc cấp bách nhất của Diệp Bạch bây giờ là có được một bộ huyền kỹ phòng ngự, chỉ có như vậy thì công pháp của hắn mới đầy đủ, có thể thực sự phối hợp với bản thân. Trong lúc chiến đấu cũng không lo lắng người khác đánh lén, nếu không có lúc bất cẩn bị địch nhân xuyên qua lớp phòng ngự thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Hắn đã sớm quyết định, lần này hồi tông bằng mọi giá phải có được ít nhất một mộ huyền kỹ phòng ngự hôi giai đê cấp phòng thân, lục giai trung cấp thì càng tốt.
Vừa khéo phần thưởng thăng lên huyền sĩ cao cấp là một bộ công pháp lục giai trung cấp nên hắn mới có ý nghĩ này.
- Điều...này?
Trưởng lão áo tím nhất thời có chút do dự nhìn Diệp Bạch, nói lấp lửng.
Diệp Bạch nhìn chằm chằm vào lão:
- Ta biết nhất định có biện pháp xử lý. Trưởng lão, nơi này chỉ có hai người, mong ngài nói rõ.
Trưởng lão kia cắn răng:
- Việc này mặc dù vi phạm quy định, nhưng cũng không phải không có khả năng. Chỉ là vốn miễn phí nhưng giờ sẽ bán theo một nửa giá, nếu ngươi thực sự muốn một bộ huyền kỹ phòng ngự lục giai trung cấp thì nhất đinh phải tuân thủ điều này, ngươi có chịu không?
Diệp Bạch không chút do dự gật đầu:
- Được, ta sẽ lựa chọn phương thức mua nửa giá một bộ huyền kỹ phòng ngự lục giai trung cấp.
Trưởng lão kia gật đầu, ánh mắt nhìn Diệp Bạch có vẻ tán thưởng. Quyết định này của hắn mặc dù có vẻ như bồng bột kỳ thực đã chiếm tiện nghi rất lớn, người bên ngoài nhìn không ra nhưng người trải đời như lão làm sao không hiểu.
Công pháp ở đây đều là lục giai trung cấp, tuy nhiên giá trị lại không đồng đều. Nếu người nào may mắn có thể một bộ huyền kỹ công pháp cực phẩm nhưng cũng có thể là một thứ rác rưởi, hơn nữa xác suất đó lại lớn hơn rất nhiều so với việc có được thứ quý giá.
Chuyển động chọn lựa của Thái Cực Ngọc Bàn thì không thể khống chế, lại càng không thể khống chế chọn được thứ mình cần. Lỡ như có được một thứ mà mình không cần dùng đến thì quy định phần thưởng của Tử Cảnh Cốc không được truyền ra cũng như mua bán, đành bỏ phí trong tay, mất đi một lần cơ hội.
Tệ hại nhất là lại vớ phải một thứ rác rưởi, vậy coi như không miễn phí, bỏ ra nửa tiền mua được thứ mình cần chẳng những rẻ được một nửa mà còn tránh được nguy cơ này.
Đương nhiên, nếu ai đó muốn thử may mắn thì cứ việc thử, biết không chừng lại có được thứ cực phẩm.
Nếu là trước kia, Diệp Bạch sẽ không dám quyết định như vậy bởi vì một bộ bí kíp lục giai trung cấp cũng phải mấy ngàn điểm cống hiến, dù là một nửa hắn cũng không có để mua. Nhưng giờ thì dù là một bộ bí kíp lục giai trung cấp cực phẩm, hắn cũng đủ tiền để trả.
Đệ tử phổ thông dù là biết có phương pháp này cũng không thể thực hiện đành dựa vào may mắn, đại bộ phận cuối cùng ôm thất vọng mà về.
Có thể được như Diệp Bạch và Diệp Khổ lần trước lấy được một bộ bí kíp mặc dù không phải là cực phẩm nhưng cũng có khả năng sử dụng cũng đã là hiếm có, tuy nhiên may mắn kiểu này không phải lúc nào cũng có.
Hơn nữa nếu mua bí kíp càng trân quý thì Diệp Bạch chiếm tiện nghi càng lớn, bởi vì điều đó có nghĩa là hắn sẽ tiết kiệm được càng nhiều điểm cống hiến.
Tuy nhiêu phương pháp này cũng không phải một mình người chọn có thể quyết định. Quy định của Tử Cảnh Cốc dù sao cũng là quy định, mặc dù có chút biến báo nhưng cũng phải xem may mắn của người đó. Đó là khi gặp phải trường hợp bí kíp cực phẩm có giá quá cao mà người lựa chọn không thể trả được
Sau khi cho phép Diệp Bạch, trưởng lão áo tím còn nhắc nhở hắn một lần cuối:
- Phương pháp này cơ hội có được bí kíp tinh phẩm là rất lớn, nhưng nếu gặp phải bí kíp cực phẩm mà ngươi không trả nổi tiền thì lúc đó cũng hủy bỏ cơ hội, ngươi nghĩ thấu đáo chưa?
Diệp Bạch biết lão lo lắng điều gì, bản thân hắn vừa mới gia nhập ngoại tông chỉ hơn một tháng, theo lý thì dù thực lực cao tới đâu cũng chỉ có được vài trăm hay một ngàn điểm cống hiến là cùng. Dĩ nhiên là hắn cũng đủ thông minh để không kể với lão chuyện giết nhóm tu sĩ đoạt bảo, việc như vậy càng ít người biết càng tốt.
Huống hồ ai biết được Cao Lăng Huyết và Lam Vũ Phong có hậu trường hay không? Có thể được mấy thứ kia rõ ràng không phải đơn giản, vì thế hắn chỉ gật đầu:
- Ta đã xác định rồi, mời trưởng lão bắt đầu đi.
Thấy Diệp Bạch vẫn không thay đổi chủ ý, trưởng lão kia thở dài rồi nói:
- Được rồi, mong là ngươi sẽ không phải hối hận.
Nói xong, đi tới trước Ngọc Bàn đưa tay xoa một cái, nhất thời số lượng từ trên mặt nhanh chóng giảm bớt, cuối cùng chỉ còn lại vài chục chữ số, sau đó vẫy tay bảo Diệp Bạch tới gần giải thích:
- Lúc này trên mặt còn lại đều là huyền kỹ phòng ngự lục giai trung cấp, trong đó trung phẩm sáu mươi sáu bộ, thượng phẩm mười tám bộ, tinh phẩm bảy bộ, cực phẩm hai bộ bộ. Ngươi đã quyết định thì liền ấn vào đây đi.
Nói xong, liền đi đến một bên chỉ vào một cái nút màu tím trên Thái Cực Tinh Bàn , hiển nhiên người chọn sẽ sử dụng cái nút để kim chỉ rơi bộ bí kíp nào thì chính là thứ có được. Text được lấy tại TruyenGG
Nhìn vẻ mặt lão cũng không xem trọng Diệp Bạch, một đệ tử ngoại tông mới gia nhập Tử Cảnh Cốc một tháng thì có được bao nhiêu điểm cống hiến. Trong đó một bí kíp trung phẩm thấp nhất cho dù một nửa giá cũng cần tới hai, ba ngàn điểm cống hiến.
Còn loại thượng phẩm thì giá trị từ ba đến bốn nghìn, tinh phẩm từ năm đến sáu ngàn, cao nhất là cực phẩm phải từ sáu nghìn đến một vạn
Con số này dù là mười đại đệ tử của ngoại tông cũng phải suy nghĩ, ngay cả một số đệ tử nội tông cũng không dám quyết định thế.
Tuy nhiên vẻ mặt Diệp Bạch vẫn trấn định, không chút do dự tiến đến ấn vào cái nút màu tím, trước đó hắn đã nhìn thoáng qua phát hiện những bí kíp nếu như cực phẩm thì là màu tím, tinh phẩm thì màu lam, thượng phẩm là màu lục, trung phẩm là màu vàng.
Trong đó, màu vàng cơ hồ chiếm tám mươi phần trăm vị trí, màu lục chiếm mười phần trăm, màu lam bảy phần trăm, còn lại là màu tím.
Ấn xong hắn lập tức tránh sang một bên, nhìn chằm chằm vào kim chỉ không ngừng biến ảo, từ màu vàng, đến màu lục, đến màu lam, lại đến màu tím rồi lại vòng lại...
Được một lúc thì kim chỉ càng ngày càng chậm, trong lòng Diệp Bạch bắt đầu rung động, trưởng lão kia cũng nhìn vào kim chỉ, hiển nhiên thành bại quyết định trong một khắc này.
Đến, đến, kia là bí kíp trung phẩm Liệt Diễm Thiên Ti, huyền kỹ phòng ngự lục giai trung cấpcó khả năng hình thành vô số ngọn lửa nhỏ tạo ra một cái lồng bảo vệ bằng lửa xung quanh, ngăn cản được phần lớn huyền kỹ công kích lục giai trung cấp.
Oái? Kia là bí kíp thượng phẩm Lôi Điện Hỏa Tật, một khi sử xuất có khả năng tại ra quanh người một lồng phòng ngự Lôi Điện, chẳng những có thể phòng ngự mà còn có thể hủy hoại một số huyền binh bậc thấp, cực kỳ kinh khủng.
A, bí kíp tinh phẩm Âm Hàn Kính, có khả năng hình thành quanh người một tầng hàn băng, làm nhiệt độ bốn phía giảm xuống, thậm chí có thể ngăn cản một số huyền kĩ công kích lục giai thượng cấp thông thường.
Tất cả đều loang loáng vụt qua mắt của Diệp Bạch làm mồ hôi toát ra trong lòng bàn tay hắn, ngay cả trưởng lão áo tím không liên quan gì cũng không khỏi thở gấp, tuy nhiên vào đúng lúc đó kim chỉ vừa ở vào chỗ Âm Hàn Kính lại trượt qua một chỗ có màu tím.
Bí kíp cực phẩm, Tứ Phương Long Tương Quyết.