Âm Xà Hạp cốc đặt ở phía đông Vô Sương cốc, có thể nói đây là nơi không ai biết, không ai hiểu, cho nên vị thế vô cùng hiểm ác, đôi khi xung quanh truyền tới từng thanh âm quỷ khóc khiến cho người ta phải kinh sợ.
Tuy nhiên ngược lại chính là ở phía cách đó không xa chừng ba mươi dặm có một tòa Bạch Mi Cao Phong chính là một kỳ cảnh trong nhân gian, bốn phía hoa tươi bay múa.
Thiên nhiên tạo hóa thật là thần ký, khiến cho người ta khó dùng lời lẽ diễn tả. Bọn người Diệp Bạch khi tới nơi này thì chỉ nghỉ ngơi một chút, bọn họ hi vọng buổi sáng ngày mai có thể tới Bạch Mi Cao Phong, tụ hợp cùng chúng đệ tử Bái Kiếm Cốc.
Bởi vì lần này tham gia sáu mươi năm đại thọ của Thẩm lão gia vô cùng long trọng cho nên đệ tử của Bái Kiếm Cốc cũng đã phái người chờ đợi ở đó.
Trên cơ bản, bốn phía Đông Tây Nam Bắc đều có một tòa đình nghênh đón những tiểu đội tông môn chúng thọ
Trong đó, trên đỉnh cao ngất của Bái Kiếm Cốc chính là một vị trưởng lão ngoại tông, là một huyền sư đỉnh cấp đỉnh phong vô cùng lợi hại, tiếng tăm lừng lẫy ở trong Vô Sương Cốc.
Bọn người Diệp Bạch tiến tới Âm Xà Hạp Cốc, những người khác khi đi tới đây thì đều thở ra một hơi. Chỉ cần xuyên qua Âm Xà Hạp Cốc cổ quái này là bọn họ có thể tụ hội cùng với đệ tử của Bái Kiếm Cốc, lúc đó nhiệm vuột dã hoàn thành một nửa, cho nên tâm tình của bọn họ liền buông lỏng xuống.
Tuy nhiên Diệp Bạch lại ngưng trọng lại, hắn cảm thấy Âm Xà Hạp Cốc trước mặt có gì đó. Âm Xà Hạp Cốc này, bốn phía đều là cổ thụ, cành lá điêu linh, khô tàn tịch mịch, tràn đầy cảm giác thê lương.
Nơi đây không có bao nhiêu người dám tiên vào, ở nơi này tràn đầy nguy hiểm. Một số người sau khi đi vào đây đã không trở ra, không biết chuyện gì đã xảy ra.
Đây cũng là hiểm địa duy nhất mà bọn người Diệp Bạch gặp phải trên đường đi. Tuy nhiên đối với thế giới huyền sĩ thì Âm Xà Hạp Cốc này chẳng qua là một vùng đất âm khí cực thịnh, cũng không có bao nhiêu nguy hiểm.
Với thực lực của bọn người Diệp Bạch, muốn đi qua cũng phải tổn hao một hai canh giờ mà thôi, không thể xảy ra chuyện gì. Thậm chí ở bên trong có một số linh thảo cao giai, là một trong những tài liệu luyện chế đan dược Cửu Âm Đan.
Không ít đệ tử Bái Kiếm cốc chọn nơi này để thu thập thảo dược, luyện chế Cửu Âm Đan. Một viên Cửu Âm Đan có giá trị trên một trăm huyền tinh, có thể nói giá tiền này cũng không nhỏ.
Tuy nhiên muốn phát hiện ra Âm Chúc Thảo cần phải có cơ duyên.
Mọi người dừng ở trước hạp cốc, tùy ý nghỉ ngơi, tuy rằng cảnh sắc ở nơi này quái dị khó gặp nhưng ai cũng không để nó vào mắt. Text được lấy tại TruyenGG
Mà Diệp Bạch bởi vì chuyện tối hôm qua mà trong lòng đã có đề phòng. Ở ven đường hắn quan sát cẩn thận vẫn không thấy dị đột xuất hiện. Lúc này một ngày sắp trôi qua, buổi tối sắp tiến đến, trong lòng hắn liền cảm thấy nơi này thật là quỷ dị.
Xem ra cái hạp cốc này chỉ có một con đường đi, nếu như có người mai phục trên đường, xuất kỳ bất ý thì đúng là một nơi địa điểm phục kích vô cùng tốt.
Hơn nữa trong lòng Diệp Bạch cảm thấy có một nguy cơ không hiểu nổi, vô cùng lặng yên, cảm giác này vô cùng kỳ quái, tựa hồ như là cảnh báo của Thiên Thị Địa Thính.
Bởi vậy Diệp Bạch cũng biết đại pháp này vô cùng thần kỳ. Quả nhiên khó có thể tưởng tượng, Cao Lăng Huyết chính là nhờ đại pháp này mà hoành hành trong Băng Vụ Đại Hạp Cốc, mấy năm cũng không có người phát hiện, khiến cho người khác phải giật mình.
Tuy nhiên lúc này hắn không thể lui bước, hơn nữa cũng không có ý định nói ra, bởi vì nói ra cũng không có ai tin. Cốc Tâm Hoa cũng không cho phép chuyện này xảy ra, trước khi mọi chuyện xuất hiện, mọi suy đoán của Diệp Bạch cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.
Hiện tại chỉ mới là suy đoán, nếu như mọi người bây giờ mà quay đầu ngựa, quay trở về Tử Cảnh Cốc, nói chuyện này ra người khác biết được chỉ sợ sẽ cười rụng cả răng.
May mà ở trên đường đi, Diệp Bạch ở trên lưng ngựa đã nhắm mắt dượng thần, thỉnh thoảng lại sử dụng Thiên Thị Địa thính mà cảm ứng nguy cơ, một mặt không ngừng chữa thương, một mặt lại để ý xung quanh.
Tuy rằng nguy hiểm nhưng hiện tại hắn vẫn cố sức đánh thêm được một trận nữa.
Nghĩ tới người mặc hắc bào thần bí tối hôm qua, Diệp Bạch không tự chủ được đặt tay vào eo lưng, ở đó trong cái túi da có hơn mười hạt Hỏa Lôi Tử đã sắp sẵn.
Đây là thứ mà Diệp Bạch trông cậy lớn nhất. Trong khi thương thế của hắn chưa khỏi hẳn, không thể vọng động huyền khí, thì thời khắc nguy cấp cũng chỉ sử dụng Hỏa Lôi Tử để bảo toàn tính mạng của mọi người. Bằng không với thực lực của người hôm qua thì hắn sẽ không chống đỡ được. Cho dù bị tông môn trách phạt Diệp Bạch cũng phải mạo hiểm.
Có nhiều điểm cống hiến hơn nữa mà phải bỏ mạng nơi này thì cũng bằng không. Thực lực của người hôm qua nhóm mình tuyệt đối không thể đối phó được.
Mọi người ở trong hạp cốc chợp mắt một hồi, sau đó tiếp tục thúc ngựa đi tới, mà Diệp Bạch ở đằng sau cùng, Cốc Tâm Lan, Hoàng Linh hai người đi song song bên cạnh hắn. Cánh tay của Diệp Bạch vẫn lẳng lặng đặt trên túi da của mình.
Thoạt nhìn biểu hiện của hắn chính là nhắm mắt dưỡng thần không có phòng bị nhưng đôi tai của hắn thì thúc đẩy toàn bộ thiên thị địa thính đại pháp. Tuy hắn không dùng mắt nhưng những thứ này so với đôi mắt còn lợi hại hơn.
Cảnh sắc chung quanh, kể cả một số cây hoa xung quanh đó đều rất đặc biệt.
Trong không khí mơ hồ truyền đến thanh âm ô ô.
Thanh âm khác lạ này khiến cho một số người cảm thấy hơi váng đầu, bọn họ tưởng chừng như đây là thanh âm của ma quỷ truyền tới.
Tuy nhiên đối với những người có thực lực huyền sĩ như Diệp Bạch mà nói thì không hề bị ảnh hưởng. Cả người Diệp Bạch bây giờ giống như là mũi tên đã căng hết sức, cả người căng thẳng, toàn thân đạt tới trạng thái đỉnh phong.