Vô Tận Kiếm Trang

Chương 488

Rõ ràng tam mãng tuyết giới này tuy chỉ là nhất giai trung cấp nhưng Diệp Bạch từ nay về sau làm gì cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

Hiện tại các đồ vật lẫn lộn trên người của hắn đều để vào trong Tam Mãng tuyết giới này, tuy nó chỉ có hai lập phương hơi nhỏ một chút nhưng vẫn chứa được rất nhiều thứ.

Chỉ cần không phải là đồ vật gì lớn là có thể để vào trong đó.

Có thể nói hành trình tới Tà Vương mộ này có được một linh bảo giới chỉ này thật là vượt quá dự liệu của Diệp Bạch khiến cho hắn vô cùng vui mừng.

Ngoài linh bảo những thứ mà Diệp Bạch có được cũng không tệ.

Sau khi nhận thức được tam mãng tuyết giới xong Diệp Bạch cuối cùng cũng đã yên tâm.

Giới chỉ này được hắn trích huyết luyện qua, trước khi hắn chết người khác làm cách nào cũng không mở ra được, chỉ cần Diệp Bạch không hiển lộ trước mặt người khác thì không ai có thể biết được hắn có một linh bảo giới chỉ. Tuy nhiên Diệp Bạch cũng hơi buồn bực là ngoại trừ có thể ngăn cản được một đòn tấn công của nhân vật huyền tông thì hắn hoàn toàn không đủ năng lực để phát huy để phát huy toàn bộ thực lực của Tam Mãng giới chỉ.

Hiện tại hắn chỉ có thể phát huy ba thành công hiệu ở trong đó, ngăn cản được một kích của một vị huyền sư trung cấp, tuy nhiên hiện tại cũng không tệ. Text được lấy tại TruyenGG

Sau này trừ khi hắn có thể đạt tới cảnh giới huyền su thậm chí là huyền sư trung cấp mới có thể phát huy toàn bộ công dụng của Lục xà chi thuẫn.

Tuy nhiên may mắn là Diệp Bạch cũng cho rằng mình không có cách nào có cơ hội đối đầu với một vì huyền tông cho nên hắn cảm thấy rằng ngăn cản được một đòn tấn công của một vị huyền sư trung cấp đã là có một chút tác dụng rồi.

Bởi vì nó là tự động hộ thể không cần thúc dục, hoàn toàn không dùng huyền khí dẫn động.

Sau khi nghĩ lại mình ở trong Tà Vương mộ kiếm được những gì xong Diệp Bạch đánh giá những thứ mà hắn mất.

Lần này thu hoạch tuy không tệ nhưng hắn cũng phát hiện ra một chuyện là thực lực của hắn vẫn chưa đủ mạnh.

Tuy hiện tại hắn thoát khỏi sự truy kích của Thiết Địch lão tẩu và Hắc y vô thường thậm chí còn đánh chết một người trong đó nhưng cũng cho thấy thực lực của Diệp Bạch không đủ để đối phó với những cao thủ đỉnh giai.

Không sai, trong giới huyền sĩ, Diệp Bạch gần như là vô địch nhưng trên thế giới này đâu thể yêu cầu người đối chiến với mình là người cùng giai.

Đại bọ phận phần lớn đều phải đấu với những người cao giai hơn mình, thậm chí là những người cao hơn rất nhiều.

Gặp đối thủ cao hơn mà nói với hắn rằng hãy để cho ta về nhà tu luyện vài năm sau đó mới tiến hành một trận chiến là điều không có khả năng.

Cho nên…chỉ có thực lực mới có thể sinh tồn được trong thế giới này, nếu như không phải Diệp Bạch hôm nay đột phá tới tinh thần lực cấp ba có được Tiểu Phi hành kiếm trận thì lúc này hắn chắc chắn không có được may mắn này.

Hơn nữa chuyện hôm nay Diệp Bạch cũng dựa vào rất nhiều ngoại vật, nhờ ngoại vật cường đại ngăn cản, tuy nhiên đến một ngày khi nó tiêu hao hết thì hắn còn có thể là đối thủ của những cường giả đỉnh cao đó không?

Cho nên chỉ có thực lực của mình mới là căn bản, cho dù mình có thể vận dụng ngoại vật một lần nhưng những lần sau cũng không thể dùng được.

Vô luận bảo vật gì đều chỉ là vật ngoại thân chỉ có cố gắng mới có thể. Tà vương mộ này linh khí nồng đậm như thế thật là hiếm thấy, hiện tại Diệp Bạch cũng đã tiến tới huyền sĩ đỉnh cấp trung đoạn, cánh giai đoạn huyền sĩ đỉnh cấp cao đoạn cũng không xa.

Theo tu luyện bên ngoài nếu như là tình huống bình thường chỉ cần một năm sẽ đạt tới huyền sĩ đỉnh cấp đỉnh phong nhưng nếu tu luyện ở đây cùng với trung cấp nhiếp linh kiếm trận thì chỉ cần mười ngày nửa tháng là có thể đạt tới.

Dù sao Tà Vương mộ này so với bên ngoài linh khí nồng đậm hơn rất nhiều, cộng thêm với việc có trung cấp nhiếp linh kiếm trận, một trăm ngày tu luyện bên ngoài mới bằng một ngày tu luyện ở đây.

Cho nên bế quan ở đây một thời gian ngắn Diệp Bạch tin rằng mình có thể đánh sâu vào giai đoạn huyền sư.

Sau khi buông tất cả, Diệp Bạch tập trung tâm thần, lúc này bầu trời bên ngoài đã trở nên đen tối, một đêm đã tới.

Tới bây giờ Diệp Bạch cuối cùng mới triệt để vứt bỏ được hắc y vô thường của kim nhạn cung, cho dù người này hiện tại không chết thì cũng không tìm tới hắn nữa.

Bởi vì trong Tà vương mộ mỗi đêm đến đều có nguy cơ trùng trùng, không thích hợp để đi lại.

Kể từ đó Diệp Bạch liền định tâm, lúc này hắn dĩ nhiên sẽ không đi ra bên ngoài, Diệp Bạch bày ra tiểu hư di kiếm trận để phòng hộ rồi chuyên tâm tu luyện, thừa dịp linh khí nồng đậm sớm đem thực lực của mình đạt tới huyền sĩ đỉnh cấp đỉnh phong, tiến tới giai đoạn huyền sư.

Ở trong Tà Vương mộ tràn ngập linh khí cùng với Trung Cấp Nhiếp Linh kiếm trận tốc độ của Diệp Bạch tăng lên nhanh chóng.

Một đêm nhanh chóng trôi đi.

Đến sáng ngày thứ hai, Diệp Bạch mởi to mắt ra, trong mắt tử quang ngày càng nặng, dù không tận lực tu luyện nhưng trải qua một thời gian ngắn Vọng Khí quyết của hắn đã dần tiến tới tầng thứ ba.

- Bằng Sinh Tử Diện.

Đợi cho đến lúc chính thức đột phá Diệp Bạch lại tiến tới một phạm vi lớn, bây giờ Vọng Khí quyết của hắn cũng không chỉ dùng để giám bảo nữa mà có thể dùng nó để chiến đấu.

Diệp Bạch đứng người lên thu hồi Trung cấp nhiếp linh kiếm trận và Tiểu Hư Di kiếm trận, ở bốn phía bỗng nhiên một tiếng nổ vang truyền tới, một thanh âm giống như ống trúc truyền tới, qua một đêm, tu vi của Diệp Bạch đã có tăng tiến không ít.

Tuy hiện tại Diệp Bạch cách khoảng cách huyền sĩ đỉnh cấp cao đoạn nhưng chỉ cần vài đêm nữa hắn sẽ nhanh chóng đạt tới.

Sau đó hắn hít một hơi dài:

- Một ngày mới đến rồi, mình tiến vào trong huyệt mộ này đã là ngày thứ sáu, về sau mình cần phải cẩn thận hơn. Tuy mình ở đây không cần lo lắng về thức ăn và nước uống nhưng Tà vương mộ này một thời gian nữa chắc chắn không thể tĩnh lặng, với thực lực của mình hiện tại không đủ để tự bảo vệ, hay là sớm rời đi thì tốt hơn.

Không khó tưởng tượng tin tức của Tà Vương mộ một khi truyền ra ngoài sẽ có biết bao nhiêu tông môn tới đây, mấy ngày trước chỉ là những tông môn có thực lực hơi yếu cho nên Diệp Bạch có thể du đãng được vài ngày.

Nhưng lâu dần những tông môn lớn nhất định sẽ tới, vô cùng đáng sợ, thậm chí là cường giả siêu việt cấp huyên tông, huyền vương.

Người xuất hiện càng nhiều bảo vật vừa có nhất định sẽ đại loại, nơi đây quả là một nơi giết người, thực lực không đủ thì sẽ không thể chịu nổi.

Diệp Bạch cũng không muốn tiếp tục ở đây nữa lần này hắn đã lấy được một thanh cổ kiếm tứ giai đê cấp, một linh bảo còn có một bộ biến thanh quyết xem như đã thu hoạch vô cùng lớn dĩ nhiên không muốn mạo hiểm nữa.

Cho nên hắn tính rằng ban đêm tận dụng thời gian nguy hiểm đi ra ngoài dò đường nếu như phát hiện vật gì đó nếu có thể thì dĩ nhiên sẽ không bỏ qua, còn ban ngày sẽ tìm một gian thạch thất lập nên Tiểu Hư Di kiếm trận mà tiếp tục tu luyện.

Dù sao không ai ngại tốc độ tu luyện của mình quá nhanh, nhất là trong không gian cực hạn này không tu luyện thật là uổng phí.

Diệp Bạch quay đầu lại nhìn thạch thất sau khi thấy không bỏ sót tình huống nào thì lập tức cất bước ra khỏi gian thạch thất, chuẩn bị tiến tới một phương hướng khác.

Trong chớp mắt đã là ba ngày trôi qua.

Ba ngày trôi qua Diệp Bạch vô cùng cẩn thận, tuy hắn cảm thấy Hắc vô thường không có khả năng tìm tới mình nhưng hắn cũng không muốn phạm sai lầm, hắn đi đường đều tránh những âm mị cao giai, chỉ cần cảm giác thấy mình không thể chiến thắng liền vượt qua bên cạnh, không thực hiện một trận chiến.

Tuy nhiên nếu đánh được vẫn cứ đánh, trên đường đi Diệp Bạch đã đánh chết bốn năm con hồng mị cao giai lấy được năm miếng lăng tinh nữa.

Chỉ là trong ba ngày qua Diệp Bạch không gặp may như trước kia không phát hiện được những gì có giá trị, lâu lâu phát hiện được thi thể của các đệ tử tông môn lấy được vài chuôi huyền binh đê giai, đều không lớn hơn tam giai, được Diệp Bạch ném thẳng vào trong Tam Mãng tuyết giới sau này khi về tông môn sẽ bán đổi lấy điểm cống hiến.

Những thanh huyền binh đê giai này đối với hắn không có tác dụng gì hơn nữa cũng không đáng tiền nhưng Diệp Bạch cũng không để trong lòng.

Mãi đến một hôm đi tới một đầm lầy Diệp Bạch phát hiện ở trong một góc có một cây kim sắc thảo nho nhỏ, lóe lên kim quang trong cảnh âm u, vô cùng dễ thấy.

Bình Luận (0)
Comment