Lam Bách Giám định sư lại một lần nữa ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt chấn kinh nhìn về phía Diệp Bạch.
Vốn là, khi thấy Diệp Bạch lần đầu tiên lấy ra Bình Thiết Bảo Ấn, Thất Xích Dạ San Hô v..v... thì lão còn có chút khinh thường, chỉ là vì Diệp Bạch là trung vị Huyền Tông cấp cường giả, lúc này mới không dám chậm trễ, nhưng cũng cũng không quá quan tâm.
Nhưng càng về sau, Diệp Bạch một lần rồi một lần móc ra đồ vật càng lúc càng giá trị thì lão mới cảm thấy có chút kinh ngạc, bất quá cũng không hơn lúc trước là bao.
Một tên Huyền Tông cấp cường giả, nếu như ngay cả chút đồ như vậy đều không thể lấy ra, đó mới là không bình thường.
Hơn nữa, mấy thứ này đều là những đồ vật cấp thấp, cũng không khiến lão thật sự để ý. Thậm chí, trong tâm trí lão, đối với một vị Huyền Tông như Diệp Bạch còn có một chút khinh thường. Lão cảm thấy Diệp Bạch hơn phân nửa là bởi vì vừa mới tấn chức, cho nên mới lấy ra toàn những đồ vật ít quý giá như vậy.
Cho đến khi thấy được năm món đồ này, lão mới cảm thấy kinh ngạc. Năm món, thấp nhất cũng là Tam giai trung cấp Huyền binh, một kiện Tam giai cao cấp Huyền binh, ba kiện Tam giai đỉnh cấp Huyền binh mà kiện nào trong đó cũng đều là Cực phẩm danh khí giá trị mấy trăm vạn.
Trong lòng lão, đối với Diệp Bạch, cũng không dám xem thường nữa.
Rất nhanh, sau khi đem 1445 vạn Huyền Tinh nhập vào thẻ Tinh tạp của Diệp Bạch, đợi đến khi những con số phía trên biến thành 1859 vạn Huyền Tinh, lão lúc này mới tiếp tục giám định mấy thứ đồ còn lại trên bàn.
Diệp Bạch đứng ở một bên, lẳng lặng nhìn, không nói gì.
Bất quá, chính hắn đã tính toán, chính mình lần này đại khái có thể kiếm được bao nhiêu Huyền Tinh, có thể cạnh tranh ở Đấu Giá Đại hay không.
Hắn lần đầu tiên lấy ra đồ vật, toàn bộ đều là bảo vật lấy được từ bảo khố của Ma Y giáo và Nhật Nguyệt Tông đã bị diệt. Mà bảo vật mà hai tông môn này thu thập được cũng chỉ giới hạn ở Cửu phẩm tông môn, cho nên cũng không có thứ gì thực sự đáng giá.
Nhưng là, trăm, ngàn năm tích lũy, nhặt nhạnh chi tiêu cùng cướp đoạt, tổng cộng lại cũng là số lượng khả quan, tất cả bảo vật của hai tông môn toàn bộ đã bán được hơn 400 vạn.
Đây chỉ là phần thu vào đầu tiên của hắn.
Sau đó, chính là bảy kiện Huyền binh bên trong bảo khố Hỏa Mị Cung. Trong đó, có hai kiện bởi vì có việc cần nên hắn lưu lại, là Tam giai đỉnh cấp Huyền binh Thông Thiên Bảo Kiếm cùng Tứ giai trung cấp Hỏa Ngọc Huyền Lung Đỉnh, còn thừa lại năm kiện toàn bộ bán đi.
Năm kiện Huyền binh, mỗi một kiện đều là Tam giai cao cấp hoặc Cực phẩm danh khí Tam giai đỉnh cấp Huyền binh. Vẻn vẹn năm kiện, tổng cộng liền trị giá tới 1445 vạn Huyền Tinh.
Như vậy, đến bây giờ, Diệp Bạch tổng cộng đã thu vào 1859 vạn Huyền Tinh.
Bất quá, đây mới chỉ là bắt đầu.
Hắn ở một bên ôm cánh tay mà đứng, khẽ cười cười, bảo vật chân chính, còn ở phía sau.
Lam Bách đưa tay, từ sáu kiện vật phẩm còn lại cầm lấy một cái Viên Hoàn bằng khoảng một bàn tay hình vòng tròn, toàn thân ngăm đen, phía trên điêu khắc hai chữ nhỏ "Cực tinh".
Xung quanh, tựa hồ có vô số tinh quang từ cái Viên Hoàn này toát ra.
Trên mặt của hắn, hơi có chút kinh ngạc.
"Đây là, Tam giai cao cấp Huyền binh, Cực Tinh Bảo Hoàn, trị giá 52 vạn Huyền Tinh!
Giơ đầu lên, nhìn thấy vẻ mặt từ chối cho ý kiến của Diệp Bạch, lão biết đối phương đối với giá tiền này tuyệt không dị nghị, trong lòng thầm nhẹ nhõm, lập tức lại một lần nữa đưa tay, cầm lấy kiện vật phẩm thứ hai.
Đây là một đôi chuông cổ mang chút vẻ lạnh lẽo khiến người ta không khỏi rùng mình: "Lưu Tinh Linh, Tam giai cao cấp Huyền binh, trị giá 98 vạn Huyền Tinh!
Kiện thứ ba là mấy kiện Huyền binh hình dáng giống thuyền, chính giữa có một cái hình thoi rất nổi bật. Kiện Huyền binh này tổng cộng có năm miếng, là Tam giai trung cấp Ám hệ Huyền binh "Hư Tinh Vô Cực Toa", trị giá 74 vạn Huyền Tinh.
Kiện thứ tư là một đôi bao tay toàn thân hỏa hồng, nhìn qua rất mềm mại: "Phần Hỏa Thủ Sáo, Tam giai cao cấp Huyền binh, trị giá 66 vạn Huyền Tinh!"
Kiện thứ năm là một cái Đan lô cổ xưa lớn bằng bàn tay, toàn thân đỏ hồng như lửa, trong suốt như ngọc: "Mãng Huyết Lô, Tam giai cao cấp Đan lô, trị giá 150 vạn Huyền Tinh!"
Từng kiện từng kiện đều được giám định rất cẩn thận. Đợi khi sáu kiện vật phẩm toàn bộ giám định xong, Diệp Bạch trong thẻ Tinh tạp lại có thêm tổng cộng 550 vạn Huyền Tinh.
Đến tận lúc này, số lượng Huyền Tinh bên trong tấm Tinh tạp trên người hắn đã biến thành 2409 vạn.
Không thể không nói, đối với một vị Huyền Tông bình thường thì đây cũng là một con số khá lớn. Cho tới khi Diệp Bạch lại một lần móc ra một nhóm vật phẩm, ném ở trên bàn giám định, thì Lam Bách Giám định đại sư đều đã chết lặng.
Diệp Bạch mang cho lão quá nhiều vui mừng, thế cho nên, cuối cùng những vui mừng này, toàn bộ biến thành bình thản. Có vẻ như, khi các bảo vật vô cùng quý hiếm, cổ quái từng cái từng cái từ trong tay Diệp Bạch hiện ra thì lão đã dần quen.
Nếu như Diệp Bạch đột nhiên nói không có, lão ngược lại sẽ rất bất ngờ.
Lại cúi thấp đầu, lão liền tiếp tục công việc giám đinh bảo vật của mình. Khi đống bảo vật vừa được giám định xong, ngay lập tức liền có đống mới được bỏ tiếp vào trên bàn.
Nửa canh giờ sau...
Các loại lễ vật nhận được khi Diệp Bạch tấn chức Huyền Tông, rốt cục toàn bộ bán xong. Đống lễ vật của hơn ba mươi tông môn lớn nhỏ đưa tặng, sau khi được Lam Bách Giám định sư khổ cực giám định gần một canh giờ, rốt cục đã được kiểm kê xong.
Gần ba mươi kiện Huyền binh, Bảo vật các loại, mỗi một kiện không phải Tam giai trung cấp thì là Tam giai cao cấp Huyền binh giá trị không nhỏ. Toàn bộ gộp lại, tổng cộng khoảng chừng 2500 vạn Huyền Tinh.
Tính một cách chuẩn xác, chính là 2560 vạn Huyền Tinh.
Đến tận đây, con số trên tay tấm Tinh tạp của Diệp Bạch liền nhảy từ 2409 vạn, biến thành 4969 vạn Huyền Tinh.
Trên người hắn, số lượng vật phẩm cũng gần như đã hết, ngoại trừ một chút vật phẩm cực kỳ trân quý phải để lại, tỷ như Tam giai đỉnh cấp Linh Lung Kiếm do Linh Lung Tiểu Trúc Các chủ Băng Vô Tình đưa tặng, miếng Tam giai trung cấp tinh thần giới chỉ Ngân Hồn Phương Giới do Thực Hồn Tông Tông chủ Kim Thực Hồn tặng, một kiện Ngụy Linh bảo Xạ Ảnh Thiên Xà Vương Trụy do Ma Thần Cốc Cốc chủ Bàng Nguyên Vũ tặng, Bích Ngọc Trường Sinh Thụ do Hỏa Phong Hồ Hồ chủ tặng v..v..."
Còn lại, những thứ không cần dùng tới Diệp Bạch một kiện cũng không lưu. Trong Tam Mãng Tuyết Giới của hắn, cũng rốt cục từ hỗn độn không chịu nổi trở nên có chút trống rỗng.
Bất quá, lưu lại đều là bảo vật chân chính. Đừng nhìn Diệp Bạch hiện tại ở trên người chừng bốn đến năm nghìn vạn Huyền Tinh mà đã nghĩ là hắn không còn thứ gì đắt hơn, bởi vì trong số những vật phẩm còn lại thì có những kiện còn giá trị bằng hoặc thậm chí là hơn so với tổng số Huyền Tinh mà hắn kiếm được vừa rồi.
Thí dụ như Tứ giai đê cấp Huyền binh, Di Ảnh Vô Thân Kiếm do Lôi Tông Tông chủ Yến Trùng Thiên tặng cho liền ước chừng giá trị năm nghìn vạn Huyền Tinh, so với toàn bộ tài sản hiện tại của Diệp Bạch thì còn cao hơn.
Mà kiện Ngụy Linh bảo Xạ Ảnh Thiên Xà Vương trụy do Ma Thần Cốc Cốc chủ Bàng Nguyên Vũ tặng cho, cũng giá trị chứng 4500 vạn; gốc Bích Ngọc Trường Sinh Thụ do Hỏa Phong Hồ Hồ chủ tặng cho càng là vô giá, căn bản không thể dùng Huyền Tinh để tính toán.
Cuối cùng, trên mặt bàn giám định chỉ còn lại bốn kiện vật phẩm.
Bốn kiện vật phẩm này được bày rất bừa bãi trên bàn giám định, Lam Bách lúc trước không để ý đến, hiện tại mới bắt đầu kiểm kê xem xét.
Trong đó, kiện thứ nhất chính là một cây cỏ nhỏ màu băng lam, khí lạnh thấm người, cho dù cách xa mấy trượng xa cũng có thể rõ ràng cảm thấy được; mà kiện thứ hai thì hoàn toàn trái ngược, là một cây huyền thảo(cỏ) toàn thân hỏa hồng, nhàn nhạt tỏa ra ánh lửa kỳ dị, phẩm cấp không cao cũng không thấp, chừng Tam giai trung cấp.
Lam Bách Giám định sư chỉ nhìn thoáng qua liền nhận ra. Sau khi đã được nhìn thấy quá nhiều bảo vật, đối với hai cái đồ vật nhìn qua rất bình thường này, lão căn bản là chẳng muốn nhìn kỹ.
"Tam giai trung cấp Hàn Băng Thảo, tám vạn Huyền Tinh; Tam giai trung cấp Niệm Hỏa Thảo, mười hai vạn."
"Tổng cộng là hai mươi vạn..."
Diệp Bạch gật gật đầu.
Sau đó, Lam Bách Giám định sư ánh mắt lại rơi xuống hai kiện vật phẩm cuối cùng.
Hai kiện vật phẩm này, kiện nhứ nhất là một nhóm tài liệu luyện khí linh tinh hình mai rùa, rất rõ ràng là cùng thu được từ trên người một con hung thú.
Cầm lấy một khối mai rùa, ngửi ngửi một chút, gõ gõ hai cái, Lam Bách gật đầu nói:
"Nguyệt Hỏa Huyền Quy, Tam giai trung cấp hung thú. Ở đây có mai rùa, thịt rùa, máu rùa v.v... Ân, mấy thứ này cũng khá hiếm thấy, giá trị tổng cộng cũng coi như là hai mươi vạn Huyền Tinh đi."
Đưa tay lật một cái, ba kiện vật phẩm cũng tùy thời rời khỏi mặt bàn, rơi vào ngăn tủ.
"Hư..." Lão nhịn không được thở ra một hơi. Cho dù thân là Giám định sư, một lần giám định đại lượng bảo vật như vậy, cho dù là Tam tinh giám định sư, có được Tinh thần lực khổng lồ như lão cũng có chút ăn không tiêu. Mắt thấy rốt cục liền muốn giải thoát, trong lòng lão rốt cục không khỏi hơi chút buông lỏng.
Sau đóm anh mắt lão liền chuyển tới kiện vật phẩm cuối cùng.
"Một kiện cuối cùng... Đây là..."
. . ."
Khi ánh mắt nhìn vào, lão lại không khỏi đột nhiên sửng sốt, hơi chút giật mình, liền đưa tay cầm lấy một quả Huyền Tinh hình thoi trong suốt, to chỉ bằng nửa ngón tay út, bên trong bao phủ tầng tầng lưu quang.
Một quả rồi một quả như thủy tinh được bày đặt trên mặt bàn, hồng quang lộng lẫy tỏa ra bốn phía, phát ra khí tức nhàn nhạt tươi mát.
Tổng cộng có mười ba miếng.
"Âm tinh? Đây là, Âm Khôi Thạch?" Lam Bách ánh mắt có chút kích động: "Âm tinh linh khí sung túc như thế rất hiếm thấy, ít nhất chỉ ở vạn niên cổ mộ* mới có thể gặp được, đối với tu luyện giả âm hệ mà nói thì cực kỳ trọng yếu..." Bạn đang đọc chuyện tại truyenggg.com
*vạn niên cổ mộ: ngôi mộ vạn năm.
"Những Âm tinh này, cư nhiên đều là Hồng tinh, mỗi một quả giá trị sáu đến bảy vạn Huyền Tinh, là thứ tốt a!"
"Nơi này tổng cộng mười ba miếng, tổng cộng 96 vạn Huyền Tinh. Xét thấy thứ này rất khó tìm, ta liền lớn mật làm chủ, thay công tử thêm dầu thêm lửa, một trăm vạn Huyền Tinh, công tử thấy thế nào?"
Nói xong, lão nhìn về phía Diệp Bạch, trong ánh mắt mang theo một tia nóng bỏng.
Đối với một Giám định sư mà nói, độ mạnh yếu của Tinh Thần lực là chuyện cực kỳ quan trọng. Một vị Giám định sư, nếu tinh thần lực nếu yếu thì căn bản vô phương duy trì cường độ cao cùng sự tinh chuẩn khi giám định. Tinh Thần lực càng mạnh, Giám định sư cấp bậc càng cao, tỷ lệ phạm sai lầm sẽ càng ít.
Âm tinh, mặc dù không thể trực tiếp tăng lên Tinh Thần lực, nhưng tác dụng của nó đối với với một tên Giám định sư cũng không hề nhỏ, không kém hơn chút nào so với người tu luyện âm hệ.
Khó trách tại sao khi nhìn thấy đồ vật này, ánh mắt lão liền trở nên vô cùng nóng bỏng. Lúc trước, nhiều bảo vật như vậy, cũng chưa từng thấy lão vội vàng, kích động đến thế.
Diệp Bạch nhìn lão một cái, trong lòng chợt hiểu.