Vô Tận Kiếm Trang

Chương 792

"Năm nghìn tám trăm vạn!"

Ngay khi thanh âm lạnh nhạt của Yến Tông Tề Lân vang lên, báo ra một cái giá làm cho người ta nghẹn họng thì không có ai biết, giờ phút này, bàn tay của hắn đã im ắng nắm chặt, móng tay đều đâm vào trong thịt, mà hắn thoáng như chưa phát giác ra.

Hắn gắt gao nhìn chòng chọc ám các số ba.

Hắn biết rõ, nếu muốn ra giá, khẳng định là người trong ám các số ba —— Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết.

...

"Năm nghìn tám trăm vạn".

Cái giá tiền này vừa ra, "Tê." Dưới đài, lại lần nữa vang lên một mảnh hít một hơi lãnh khí, sau đó liền lâm vào một hồi yên tĩnh khó tả, thậm chí là tĩnh mịch.

Lúc này, dù là tiếng hít thở, tiếng tim đập dường như cũng đều có thể nghe thấy. Không ít người hai mắt đỏ bừng, lồng ngực kịch liệt phập phồng. Cho dù không phải bọn họ hô giá, bọn họ cũng đều bị chấn động.

Rất nhiều người cả đời, mười thế hệ, trăm thế hệ, thậm chí ngàn thế hệ cũng chưa chắc có thể có được con số tài phú khổng lồ mà mấy người vừa hô.

Cái này như thế nào không làm người ta tuyệt vọng.

Không chỉ là những người dưới đài, cho dù là trong ám các số ba, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết tựa hồ cũng bị cái giá tiền này làm chấn kinh, thật lâu không có thanh âm truyền ra.

Yến Tông Tề Lân lặng lẽ thở dài một hơi, ngón tay vốn đang nắm chặt không khỏi hơi chút buông lỏng.

Có lẽ, đến tình trạng như thế, tất cả mọi người đều nghĩ đã đạt tới cực hạn rồi, còn muốn đấu giá, đã là không dễ.

Mỗi một lần đều đè ép đến cực hạn của lòng người, hiện giờ liền xem ai có thể kiên trì đến cuối cùng.

Ai dây cung càng chặt một ít, ai dây cung càng bền chắc một ít, người đó là người thắng.

Trái lại, người đứt đoạn trước, nhất định sẽ thất bại.

Cho nên, Yến Tông Tề Lân nghĩ thầm, có lẽ, cũng rất khó có người ra giá cao hơn.

Hắn biết rõ, vô luận là thần bí nhân trong ám các số hai, hay vẫn là Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết ở ám các số ba, đều chưa hẳn có tài lực như thế. Dù sao hắn là đệ nhất Huyền Tông, tiến vào Trung vị Huyền Tông đã rất lâu, rất lâu.

Những năm này, kể từ khi trở thành Huyền Tông hắn liền dồn mọi thời gian vào việc tu luyện, mỗi ngày đều cùng vô số hung thú cường đại điên cuồng chiến đấu, bởi vậy cũng đạt được vô số tài liệu, cùng hung thú nội đan. Mỗi thứ, bán đi đều là giá trên trời.

Ngẫu nhiên còn có thể phát hiện một lượng gốc linh thảo cao cấp, giá trị cũng không thấp.

Mặc dù vừa mới bắt đầu, cơ hội để hắn có thể đánh chết Tứ giai hung thú là không nhiều lắm. Nhưng dần dần, khi kỹ xảo chiến đấu càng ngày càng thành thục, cho tới bây giờ, cơ bản mỗi tháng hắn đều có thể có một lần thu hoạch.

Loại thu hoạch này nhìn như không nhiều lắm, mỗi năm thu hoạch cũng chỉ mười một mười hai lần. Nhưng phải biết rằng, Tứ giai hung thú cũng không phải dễ đối phó như vậy a. Bời vậy, tài liệu trên người mỗi con Tứ giai hung thú đều là giá trên trời!

Huống chi, một khi đã đến Tứ giai, hung thú trong cơ thể sẽ có thể có nội đan.

Mỗi một quả nội đan hung thú đạt tới Tứ giai, dù cho chỉ là cấp thấp nhất, cũng xa không phải thường nhân có thể tưởng tượng.

Giá cả càng là kinh người.

Cho nên, vài chục năm nay, nhìn như hắn chỉ lo tu luyện, nhưng hắn vẫn thông qua việc tu luyện này tích lũy một số tài phú cực lớn.

Những tài phú do săn thú có được, đại bộ phận trong đó được hắn dùng để mua sắm các loại đan dược, bí kíp tu luyện, tăng lên thực lực bản thân.

Mà bộ phận còn lại, chính là con số phía trên tấm Minh tạp trong ngực hắn.

Mặc dù đối với hắn, con số này có lẽ còn xa xa không đạt được thỏa mãn bản thân. Nhưng đối với người bình thường mà nói, đây đã là một con số bất khả thi!

Mà hoàn toàn trái ngược lại, mặc dù không biết thần bí nhân trong ám các số hai là ai, nhưng nghe thanh âm liền có thể biết được người này tuổi khá trẻ, tối đa là khoảng hơn hai mươi. Một người như vậy, hiển nhiên không có khả năng như hắn, dựa vào đánh chết hung thú mà sống, dù cho cảnh giới cao đến mấy cũng không có khả năng bằng mình.

Cho nên, người như vậy có lẽ có một ít thực lực, còn có một chút bối cảnh, nhưng nếu luận tài lực, chưa hẳn sánh được với mình.

Về phần Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, mặc dù thực lực không kém, nhưng cũng bất quá chỉ là vừa mới tấn chức Hạ vị Huyền Tông khoảng mấy năm mà thôi.

Một người như vậy, nếu đi săn giết hung thú thì tối đa cũng chỉ săn giết được Tam giai đỉnh cấp, hoặc là bán Tứ giai hung thú, còn Tứ giai đê thấp hung thú thì chưa chắc có thể đối phó được.

Nếu như vậy, tài phú của hắn khẳng định cũng xa xa không bằng mình, chứ đừng nói là hơn.

Cho nên, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, có lẽ cũng đã đến cực hạn.

Ngoại trừ hai người này, toàn bộ hội trường đấu giá, cũng chỉ có Linh Âm công chúa là có chút lực áp bách với hắn.

Dù sao, xuất thân của thiếu nữ thần bí này chính là thế lực mà ngay cả hắn cũng phải ngưỡng mộ, Lục phẩm tông môn —— Thiện Kiến Thành.

Thiện Kiến Thành, dù là năm sáu ngàn vạn Huyền tinh không quá đáng thì chỉ sợ như chín trâu mất mội sợi lông, thậm chí còn không bằng.

Nhưng hắn cũng có ưu thế, đó chính là Huyền Tinh là của hắn, hắn có thể tự mình làm chủ. Mà Linh Âm công chúa, mặc dù thân là Thiện Kiến Thành trưởng công chúa, nhưng đây chẳng qua là một cái danh hiệu.

Rất nhiều chuyện nàng vẫn không thể tự mình làm chủ được vì ở phía trên, có rất nhiều nhân vật cường đại hơn nàng. Trước khi đột phá Huyền Tông, dù cho thân phận nàng tôn quý đến mấy, ở Thiện Kiến Thành, có thể đạt được quyền lợi cũng chưa chắc là quá nhiều.

Đây là một điểm, còn một điều nữa, chính là vì trong Thiện Kiến Thành, đừng nói Thanh giai Cao cấp, dù là Thanh giai đỉnh cấp, thậm chí Lam giai đê cấp, Lam giai trung cấp bí kíp cũng tùy ý có thể thấy được.

Người đi ra từ địa phương như vậy, như thế nào lại như hắn, chỉ vì một bản Thanh giai cao cấp bí kíp mà cam lòng trả bất cứ giá nào.

Một khi chạm đến đến điểm mấu chốt tâm lý của bọn họ, thường thường bọn họ sẽ buông tha cho.

Dù sao, bọn họ chỉ cần thoáng nghĩ một chút liền sẽ cảm thấy như vậy không đáng.

Mà cái này, chính là điểm ưu thế của hắn.

Về phần Hàn Nha Thành Thiên Nha Lão Tổ, Yến Tông Tề Lân liền trực tiếp bỏ qua, căn bản khinh thường để ở trong lòng.

Đối với loại người tham luyến quyền thế, mê hoặc tiền tài thế tục như vậy, không xứng trở thành đối thủ của hắn.

Cho nên, hắn đang đợi... Chờ đợi ba người phản ứng, cũng là chờ đợi kết quả cuối cùng của buổi đại hội đấu giá hôm nay.

...

Trong ám các số ba lầu ba, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết không biết đang suy nghĩ gì, thật lâu không có thanh âm truyền ra.

Lầu hai, trong ám các số một, Thiện Kiến Thành Linh Âm công chúa cũng không khỏi nhíu mày, trên mặt hiện ra vẻ do dự.

Thật lâu không có mở miệng.

Dưới đài, tên hồng phát đấu giá sư tự nhiên là hi vọng càng nhiều người đấu giá càng tốt. Nhưng khi đấu giá hội tới giai đoạn giằng co, lâm vào cục diện bế tắc, lại không ai mở miệng, chỉ sợ sẽ phải im lặng một lúc lâu.

Cho nên, mặc dù trong lòng có chút lo lắng, nhưng hắn vẫn không thể không giơ lên cái búa, thầm nghĩ: "Ta đây liền đốt một mồi lửa, để xem trong các ngươi ai gấp hơn!"

Vì vậy, hắn cũng mặc kệ phản ứng của mọi người dưới đài, nói thẳng: "Tốt rồi, hiện tại chủ nhân trong ám các số một ở lầu ba đã ra giá đến năm nghìn tám trăm vạn Huyền Tinh, còn có người nào ra giá cao hơn không? Ta đếm từ một đến ba, ba chùy rơi xuống, mặc kệ sau đó như thế nào, kết quả cuối cùng cũng sẽ không thay đổi. Cho nên nếu còn có muốn cạnh tranh, mời mau chóng ra giá!"

"Một, hai..."

Theo thanh âm vang vọng của hắn, hai tiếng chùy liền vang lên trong đại sảnh đấu giá, dù là ai cũng rõ ràng có thể nghe thấy được. Tất cả mọi người đều là trong lòng căng thẳng, đồng thời cũng biết, thời khắc cuối cùng rốt cục đã đến.

Tất cả mọi người ngửa đầu nhìn về phía ám các số ba ở lầu ba. Tất cả mọi người muốn biết, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết giờ phút này đang nghĩ gì.

Đến cùng còn có thể ra giá hay không?

...

Không ai biết, giờ phút này, khi bên ngoài đang ồn ào nghị luận thì ở lầu ba, trong ám các số ba, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết lại đang nhẹ nhàng vuốt vuốt một khối thiết bài nơi lòng bàn tay.

Thiết bài dài bốn thốn*, rộng ba thốn, hình dạng như một con quái điểu đang sải cánh, ở giữa có một vòng tròn, trong vòng tròn hiện ra một chữ "Thất(bảy)".

*thốn: 1 thốn=3,33cm. Vậy tính ra thiết bài này dài khoảng hơn 13cm, rộng khoảng 10cm.

Ở bên cạnh điêu khắc năm đóa hỏa diễm.

Lật qua, mặt sau là một cái hình người, không tai không lưỡi không miệng không mũi, chỉ có một hình dáng, có lẽ càng giống một cái bóng.

Một chiếc đoản cung được mở ra, một mũi tên dài sắp sửa rời dây cung, đuôi mũi tên nằm trong ba ngón tay, đối diện với bóng người kia.

Một cỗ sát khí nhất thời đập vào mặt, lộ ra đặc biệt quỷ dị, kỳ lạ.

Không ai có thể nhìn hiểu khối thiết bài này có ý gì, có lẽ, trừ một ít người cực kỳ đặc biệt.

Giờ phút này, hai hàng lông mày hẹp dài của hắn có chút nhăn lại, ánh mắt lập loè, tựa hồ đang tự hỏi cái gì, một tay vô ý thức đánh ở trên mặt bàn bên cạnh.

Nhưng khi ánh mắt của hắn rơi vào thiết bài trong tay liền trở nên lạnh như băng.

Giờ khắc này, ở trên người hắn tựa hồ tản mát một cỗ khí tức dã tính, khát máu như sói làm cho người ta không rét mà run.

Trước mặt người khác, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết chẳng qua là một hoa hoa công tử* dạo chơi nhân gian, lười biếng, tùy ý, căn bản không có lực sát thương gì. Nhưng ở thời khắc này, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết lại không hề như trước kia, ngược lại cực kỳ giống một thanh bảo kiếm sắp ra khỏi vỏ, một thanh bảo kiếm giết người.

*hoa hoa công tử: nôm na hiểu là loại người chỉ biết ăn chơi, thỏa mãn thú vui cá nhân chứ không để ý gì khác.

Chưa từng có người nào nhìn thấy một mặt này của Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết. Chẳng lẽ, sự thay đổi đó chỉ là vì khối thiết bài vô danh này sao?

Nghe được ở bên ngoài các, hồng phát đấu giá sư sắp hô lên ba, trên mặt của hắn bỗng nhiên toát ra một nụ cười quỷ dị.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu, mặt hướng ngoài cửa sổ, mở miệng nói: "Năm nghìn chín trăm vạn!"

Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết thanh âm vừa mới truyền ra, Yến Tông Tề Lân trong nội tâm liền mãnh liệt trầm xuống.

Sắc mặt thoáng cái liền trở nên cực kỳ khó coi.

Lầu hai, trong ám các số một truyền ra một tiếng cười khẽ.

"Tiêu công tử thật sự là hảo khí phách, Linh Âm mặc cảm, rời khỏi trận cạnh tranh này. Quyển bí kíp này, liền tặng cho Tiêu công tử rồi."

Hiển nhiên, đến trình độ này, cho dù là xuất thân từ một trong bốn đại tông môn - Thiện Kiến Thành, Linh Âm công chúa cũng không muốn lại tiếp tục đấu giá nữa.

Dưới đài, tên hồng phát đấu giá sư trên mặt đã rất vui vẻ. Kỳ thật đến lúc này, hắn cũng đã cực kỳ thỏa mãn, đêm nay chia hoa hồng, phần hắn là không hề ít.

Hắn hô: "Lầu ba Tiêu Vô Huyết Tiêu công tử ra giá năm nghìn chín trăm vạn, còn ai muốn đấu giá không? Nếu như không, vậy ta liền tuyên bố, bản Thanh giai Cao cấp bí kíp Thiên Huyền Hỏa Quyển này cùng ba miếng "Xích Lân Quả" có thể phụ trợ tu luyện, gia tăng Hỏa hệ Huyền lực liền cùng nhau thuộc về một trong hai đại Huyền Tông đến từ Lạc Nhật Thành chúng ta, Lãnh Tông Tiêu Vô Huyết, Tiêu đại nhân!"

Nói xong, định đem chùy nhỏ đấu giá trong tay trùng trùng điệp điệp đánh xuống, chấm dứt đấu giá đại hội lần này.

Ngay khi tất cả mọi người cảm thấy hết thảy đã kết thúc, Yến Tông Tề Lân đều đã bỏ cuộc thì ở lầu ba, trong ám các số hai, Diệp Bạch thanh âm nhàn nhạt vang lên. Thanh âm của hắn vừa vang lên, liền chấn động toàn bộ Thanh Điểu Hồng Trần Các. Nguồn tại http://TruyenGG

"Sáu nghìn vạn!"

Bình Luận (0)
Comment