Rất may từ lúc trở lại đại thuyền, mọi chuyện như yên ắng xuống, viện trưởng cũng không đề cập gì thêm.
Cứ thế một ngày kia Vân Phàm đang nằm trong phòng thì một thanh âm gọi to đánh thức hắn:
-“Thông báo các học viên, chúng ta đã đến nơi, mọi người nhanh chóng thu dọn trang bị.”
Vân Phàm lòm còm bước ra cửa, xung quanh cũng rất nhiều người, đi lên boong thuyền.
Chát.
Vỗ mạnh từ phía sau vai Vân Phàm, tiểu lo li hào hứng nói:
-“ hế hê, Vân Phàm ngốc, thấy học viện thế nào.”
Tiếng cười chuông bạc làm hắn không biết nói gì thêm, kể từ lần trước xông vào di tích, hình như hình tượng mình trong mắt lo li đã được thay đổi rồi, nhưng cũng không khác mấy ak, nghĩ sau có thể từ “tên kì dị” hay “ tên ngốc” thành “ Vân Phàm ngốc”. Gọi tên thôi không được sao ak.
Và rồi hắn lại bị trấn trụ, trước mắt hắn lại là một to lâu đài cực lớn, đây là kiến trúc lớn nhất hắn từng thấy, cao và rộng đầy hùng vĩ. Đưa tay chỉ như không dám tin Vân Phàm bậc thốt:
-“ Nó là học viện sao.”
Như càng thêm vui vẻ, Trần Duy tự hào đáp:
-“ đúng vậy, đây là nơi ở của ông ngoại ta đó”.
Chiếc thuyền nhanh chóng đáp xuống một góc sân thượng, lúc này Trần viện trưởng cũng xuất hiện phía trên không rồi tuyên bố tất cả giải tán rồi quay đầu về phía Vân Phàm:
-“ Tạm thời cháu cứ ở đây mà làm quen với thế giới này, tháng sau nếu được thì tham gia thi vào học viện.”
Gậc đầu Vân Phàm đi theo Viên trưởng tới phòng ở của chính mình, trước khi rời khỏi còn tặng cho hắn mấy quyển sách.
Nhẹ nhàng mở quyển đầu tiên.
Ánh sáng đại lục lịch sử:
[ Thượng Cổ Thời đại ].
Muôn vạn sinh linh trên đại lục được thiên ban cho mạng sống, từ đây những sinh linh ấy bắc đầu trưởng thành.
Được thiên đạo ưu ái sức mạnh tất cả bất đầu vượt trội, mạnh mẽ tới nổi có thể lấn áp thiên nhiên, cuộc sống vô cầu với mọi thứ đầy đủ làm bọn chúng bắt đầu thay đổi suy nghĩ.
Một ngày kia hai chữ trường sinh bỗng chóc làm cho cả thế giới phải điên cuồng truy cầu, và nó dần trở thành quy luật của xã hội này, thực lực vi tôn.
Những đại năng tu luyện cực lâu bắt đầu tìm cách siêu thoát thế giới, rồi tình cờ họ phát hiên ra một vùng đấy mới, nó hầu như cạnh bên vùng đất này.
Nơi đó thực sự là thiên đường của huyết tộc, bóng tối là phần chính của đại lục ấy, không gian hoàn toàn phù hợp đặc tính sinh sống.
Khi đang thỏa sức khám phá tân đại lục họ bắc gặp sự chống trả mãnh liệt từ cư dân nơi đây.
Những sinh linh của tân đại lục có một sức mạnh phi thường, thậm chí khi biến hình về dạng quái vật chúng có thể đọ sức ngang tay đế cảnh cấp bậc.
Và rồi thông qua tìm hiểu, các vị đại năng của đại lục củ biết được thì ra nơi mình đang ở cũng là niềm ao ước của Đấu lực tộc.
Cả hai bước đến những thảo thuận của trao đổi, họ quyết định chuyển dời cư dân.
Tuy nhiên không ai biết lý do liên kết bỗng nhiên tan vỡ, đồng thời mở ra thời đại mới của hắc ám. Chiến tranh nổ ra, sức hủy diệt đến nổi đế cảnh hay thần lực cảnh đều phải bỏ mình.
Thời đại thượng cổ từ đây kết thúc.
Đọc đến đây Vân Phàm cảm khái một tiếng, mới nhẹ nhàng lật sang trang tiếp theo.
[ Tân thời đại ].
Kết thúc đại chiến không lâu sau đó, cả hai đại lục rơi vào mạt thế thời đại, mọi sinh vật đều lâm vào khủng hoảng khi linh khí trong thiên địa đang dần biến mất.
Với tầm ảnh hưởng của sức mạnh hiện nay, không thể tu luyện hầu như là tận thế.
Thiên đạo một lần nữa lên tiếng, mở ra một đại lộ hoàn toàn mới.
Từ đây tu sĩ biến mất thay vào đó chỉ còn lại người tu luyện.
Bằng vào cội nguồn của sức mạnh, huyết tộc bắc đầu tìm với cái vốn có của chính mình đánh vỡ giới hạn.
Tuy nhiên số lượng làm được chỉ chiếm một phần nhỏ.
Cả phần sau của đoạn này lại kể về nhưng vị cường giả đỉnh cao mang sức mạnh hủy diệt nhưng càng đọc Vân Phàm càng thêm mơ hồ. Lướt nhanh và hắn đã tìm thấy được điều thắc mắc bấy lâu nay.
[ Hệ thống tu luyện ].
Bỏ ngoài ngoại vật, luyện khí sĩ dần rơi vào quên lãng, thay vào đó là nhưng người tu luyện, họ mượn nhờ sức mạnh vượt trội từ huyết thống của chính mình để đạp một lần nữa vào con đường trường sinh.
[ Thông mạch cảnh ]: mọi người dân trên đại lục đều bước qua nó. Từ lúc 5 tuổi hay thâm chí nhỏ hơn họ đã bắc đầu tu tập những bộ quyền thôi thể nhằm đánh vỡ tự thân cực hạn giúp khai thông kinh mạch toàn thân.
[ Tạo hình cảnh]: Bước đầu tiên để trở thành người tu luyện.
Phía sau càng là ngắn gọn hơn làm cho Vân Phàm tức giận muốn mắng người, cái thông mạch cảnh hắn nghe tên thôi cũng đoán được 9 phần nó nói cái gì nhưng còn [ Vân cảnh ], [ Hải cảnh ], [ Tâm cảnh ] là cái gì, thậm chí còn có trong truyền thuyết [ Lưu ly tâm cảnh].
Xem ra phải tham gia vào học viện mới có thể nắm giữ kiến thức cấp cao hơn mà.
Lật xem tiếp nơi đây quả thực vô cần thần kỳ, rất nhiều loại hình nghề nghiệp hắn hoa cả mắt, trong đó thấy nổi bậc vinh danh hai thứ trận sư cùng tửu sư, trập pháp vốn dĩ đã nổi tiếng không cần bàn, còn nấu rượu là cái gì. Bó tay, bỗng có một dòng giới thiệu làm hắn toát cả mồ hôi:
-Thiên đạo vì muốn tạo điều kiện cho tu luyện giả dễ dàng hơn đạp trường sinh lộ nên tạo ra di tích, nơi đó có bảo vật nhưng cũng đầy rẫy chết chóc, ngoài bình thường chiến trường di tích, còn có cực hiếm gặp được thượng cổ di tích, do đại năng nơi chôn vùi để lại, kỳ ngộ to lớn cùng nguy hiểm đánh giá là cấm địa.