Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Chương 45

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Sắc mặt của Vi lão trầm xuống, cũng không nói nhiều lời, sườn quyền mổ về phía Quân Thanh Vũ, nắm đấm của ông ta bao lấy một lớp gió màu xanh lục, tốc độ nhanh chóng kia như một bảo kiếm ra khỏi vỏ.

Ầm!

Một ngọn lửa ngập trời từ trên thân kiếm của Quân Thanh Vũ phát ra, mãnh liệt xông về phía Vi lão, ở trong nháy mắt, Vi lão ở trong ngọn lửa như thấy được một phượng hoàng giương cánh bay lượn.

Ầm!

Hai lực lượng va chạm ở trên lôi đài, toàn bộ đất đai đều chấn động vài cái, Quân Thanh Vũ lui về phía sau vài bước, khóe miệng trào ra một vệt máu tươi.

“Kiếm tốt, thật sự đây là một thanh kiếm tốt hiếm có, đáng tiếc dù bảo kiếm tốt hơn nữa mà gặp phải một chủ nhân phế vật cũng không có gì hơn.” Vi lão lạnh nhạt cười, không thể không nói nếu cho nàng cơ hội, nhất định sẽ bò lên trên đầu Quân gia.

Nhưng người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo quá mức, nếu nàng vẫn luôn không bày ra thiên phú, có lẽ qua mấy năm Quân gia cũng không làm gì được nàng.

Cho nên mặc kệ nha đầu này xuất sắc thế nào, cũng không bằng Mộng Liên tiểu thư của Quân gia.

Lau vết máu ở khóe miệng, Quân Thanh Vũ trào phúng nhìn khuôn mặt già nua của Vi lão: “Nếu ta là phế vật, ngươi trên năm mươi tuổi mới trở thành Hậu Thiên bát cấp thì tính là cái gì?”

Vi lão biến sắc, tiếp tục cười lạnh nói: “Đáng tiếc ngay cả cơ hội đến Hậu Thiên bát cấp ngươi cũng đều không có.”

“Phong Ảnh Quyền!”

Lão giả tung người nhảy lên, nắm đấm như gió, nhanh đến khiến cho người ra hoa cả mắt, nắm đấm uy mãnh đánh về phía Quân Thanh Vũ, với khóe miệng cười lạnh của ông ta làm cho người ta không rét mà run.

“Phong Ảnh Quyền võ kỹ thượng phẩm? Đây không phải là Phong Ảnh Quyền chỉ lão gia chủ mới có sao?”

“Lão gia chủ lại giao võ kỹ thượng phẩm cho Vi lão?”

Sau khi nhìn thấy Vi lão sử dụng võ kỹ, mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, xem ra lần này Quân Thanh Vũ của Quân gia nguy hiểm ở sớm tối rồi.

Không nói là Phong ảnh Quyền, chỉ sợ thực lực của bản thân Vi lão thì không phải nàng có thể đối kháng.

Dù sao giữa lục cấp và bát cấp, kém cũng không chỉ là một chút……

“Một đám ngu ngốc, ngu xuẩn, lại dám phản bội gia tộc, lần này hối hận rồi chứ? Ha ha.”

Các dòng chính Quân gia tùy ý cười nhạo những đệ tử chi thứ sắc mặt đỏ lên kia, mà trong đó một số chi thứ chưa tuyên bố rời khỏi gia tộc còn lại lặng lẽ khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ Quân Tử Duy hành sự thật sự quá phận, nhưng ít ra ở trong Quân gia bọn họ tạm thời bình an.

“Mẹ nó, gia hỏa Quân Thanh Vũ này đang làm cái quỷ gì vậy?” Quân béo mặt đầy vẻ nôn nóng, ánh mắt nhìn về phía Quân Thanh Vũ tràn đầy lo lắng.

Gia hỏa này luôn mạng lớn, đã từng bị Quân Nhất Phàm đánh thành trọng thương như vậy đều không chết, lúc này, hẳn là cũng sẽ không có chuyện gì……

Sớm biết sẽ xảy ra loại biến cố này, lúc trước hắn nên rời khỏi Quân gia, nếu không phải mình ở đây, gia hỏa Quân Thanh Vũ này cũng sẽ không trở về.

Kết quả, vì muốn nói mấy lời ác độc mà xảy ra loại chuyện này, trong lòng Quân béo rất là khó chịu, lão bất tử này đều đã lớn tuổi như vậy rồi, sao còn không chết đi?

“Ầm!” Lực lượng mạnh mẽ đập vào ngực Quân Thanh Vũ, bước chân nàng đột nhiên lui về phía sau một khoảng cách, tóc đen hỗn loạn tung bay ở trong gió, cơ thể đơn bạc kia như là một thuyền con ở dưới mưa rền gió dữ, tùy thời đều sẽ bị gió thổi đi.

Nhưng đây cũng chỉ là một loại cảm giác, cho dù Phong Ảnh Quyền kế tiếp có mạnh mẽ bao nhiêu, chân nàng đều như đóng ở trên mặt đất, không lui về phía sau một bước.

“Ta ngược lại muốn nhìn ngươi có thể ngăn cản đến khi nào!”

Vi lão cười lạnh một tiếng, nha đầu này thật sự quá cuồng vọng tự đại, nếu nàng có thể triệu hồi ra Hồng Hồ, có lẽmình còn không nhất định có thể thắng tuyệt đối, nhưng mà, dù ở dưới chèn ép của mình nàng cũng không gọi Hồng Hồ ra, có thể thấy được nàng tâm cao khí ngạo.

Ầm ầm ầm!

Mấy chiêu Phong Ảnh Quyền cắt ngnag trường không, hung hăng đập ở trên thân Hồng Liên kiếm, như bạo phá nổ tung ra, vô số chân khí vờn quanh ở trên lôi đài, trong nháy mắt, mọi người bất giác nhìn đến ngây người.

Bọn họ vốn tưởng rằng Quân Thanh Vũ tuyệt đối không phải là đối thủ của Vi lão, chỉ cần một chiêu là có thể nháy mắt hạ gục nàng, ai có thể nghĩ đến, ở dưới công kích của Vi lão nàng lại còn có thể tránh qua.

Sắc mặt của Vi lão càng thêm âm trầm, sinh mệnh lực của nha đầu này thật đúng là đầy, bị thương thành như vậy còn có thể đứng ở chỗ này, nếu tiếp tục, chỉ sợ mặt mũi của mình sẽ bị tổn thương.

“Nha đầu, ta đã cho ngươi cơ hội, ngươi không quý trọng, vậy bây giờ đi tìm chết đi cho!” Vi lão cười lạnh một tiếng, cả người tỏa ra sát ý.

Ngay vào lúc này, Liễu Thiếu Thần cảm giác được hơi thở như có như không trên người Quân Thanh Vũ, sắc mặt hơi đổi: “Không đúng, nàng lại đang giác ngộ.”

Loại thời khắc nguy cơ này, nàng lại còn đang giác ngộ? Rốt cuộc biến thái gì mới có thể làm ra loại chuyện điên cuồng này?

Nhưng Liễu Thiếu Thần không biết chính là, đi vào thế giới kỳ diệu kia cũng không phải Quân Thanh Vũ tự nguyện, mà là mạnh mẽ bị kéo vào, nửa tháng này, nàng luôn là có một loại cảm giác hòa hợp thành một thể với trời đất, nhưng không để ý nhiều, ai biết sẽ ở tình hình chiến đấu lúc ấy mà xuất hiện loại tình huống này.
Gió, một trận gió nhẹ thổi qua từ trước mặt nàng.

Quân Thanh Vũ nâng mặt hưởng thụ làn gió ấm áp này, lại có một cảm giác muốn bắt nó vào trong tay, đương nhiên, nàng cũng thật sự làm như vậy.

Nhưng tốc độ gió này nhanh biết bao? Dù thế nào nàng cũng đều không đuổi kịp, nhưng mà, kia làn phong lại như hấp dẫn nàng thật sâu, khiến nàng không đuổi không được.

Mắt thấy sắp đuổi theo, Quân Thanh Vũ vui mừng vươn tay, ai ngờ làn gió giảo hoạt lướt qua tay của nàng, điều này hoàn toàn khiến cho trong lòng nàng có dục vọng khiêu chiến, tốc độ nhanh hơn đuổi theo……

“Phong Ảnh Quyền!”

Bên ngoại, quanh người Vi lão phát ra sát khí, uy lực của nắm đấm lần này bất kì kẻ nào cũng đều có thể cảm nhận được, hiển nhiên ông ta đã dùng hết toàn bộ lực lượng.

Có thành công hay không, cũng chỉ nhìn một quyền này.

Đột nhiên, thiếu nữ mở hai mắt ra, trong mắt hiện ra tia lạnh lẽo, sau đó nàng từ từ giơ lên kiếm, đột nhiên nhằm về phía Vi lão, nháy mắt, ngoài Hồng Liên Kiếm của nàng bao lấy một ngọn gió màu xanh lục.

“Hồng Liên Bạo Phong Kiếm!”

Ầm!

Kiếm khí hung hăng cuốn về phí Phong Ảnh Quyền, chỉ là trong khoảnh khắc, cuồng phong chợt nhấc lên, ngọn lửa đột nhiên xuất hiện, mọi người còn không biết chuyện gì đã xảy ra, toàn bộ đất đai lại khôi phục bình tĩnh lần nữa.

Nhìn lên trên đài, Vi lão kinh ngạc nhìn Quân Thanh Vũ, mồ hôi tẩm ướt lưng.

Một kích toàn lực của ông, lại không có như vậy?

“Xoạt!”

Liễu Thiếu Thần đột nhiên đứng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm Quân Thanh Vũ.

“Thiên Linh Thể, đây nhất định là Thiên Linh Thể, sư phụ đã từng nói qua, chỉ có Thiên Linh Thể mới có thể câu thông chân khí với thiên địa, tiến đến giác ngộ thuộc tính từ người khác, cũng thu thuộc tính của đối phương để dùng, hơn nữa, loại linh thể giả này, chắc chắn có thiên phú tuyệt thế.”

Hít sâu một hơi, ánh mắt của Liễu Thiếu Thần lóe lên.

Hắn đương nhiên không biết Quân Thanh Vũ không phải là Thiên Linh Thể gì kia, nàng chỉ là Tiên Hồn Thân Thể, linh hồn lực cường hãn hơn người thường không biết bao nhiêu lần, cho nên có thể làm được điểm này cũng là ở trong dự kiến.

Mà nếu Liễu Thiếu Thần biết nàng là Tiên Hồn Thân Thể, chỉ sợ kinh ngạc sẽ còn mạnh hơn bây giờ. Thiên Linh Thể đúng là trân quý, trăm năm cũng sẽ ra một vài người, nhưng Tiên Hồn Thân Thể, đó là ngàn năm đều khó có được một người.

Lão gia chủ trên gác mái nhìn một màn này của cuộc chiến, hận đến hai mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Võ kỹ kia cường đại như vậy, tất là ở trên thượng phẩm, nếu không nàng cũng không có khả năng đánh vượt cấp công kích Vi lão, nhưng đây cũng là nhân tố đúng dịp, nếu không phải Vi lão sử dụng lực lượng quá nhiều, bây giờ thể lực chống đỡ hết nổi, nàng cũng sẽ không dễ dàng thắng lợi, nhưng mặc kệ như thế nào, nữ nhân này không giữ được!”

Ầm!

Cường đại sát ý khuếch tán ra, hung hăng ép xuống Quân Thanh Vũ……
Bình Luận (0)
Comment