Diệp Hi Hòa nghe thấy tiếng gọi bèn quay đầu lại, chợt thấy sở trưởng cảnh sát Địch Quảng Đào dẫn theo một nhóm thuộc hạ xông vào.
La Diêm Thiên đang bị bóng người Diệp Hi Hòa nhìn thấy anh ta thì lớn tiếng hét lên: "Sở trưởng Địch, cứu tôi!"
Vốn dĩ anh ta ỷ lại bản thân là đại vương Diêm Vương Điện, còn là đại Tông sư 2 sao nên luôn coi thường Địch Quảng Đào.
Nhưng bây giờ, anh ta biết Địch là phao cứu sinh duy nhất. "Diệp thiếu, Không thể giết La Diêm Thiên..."
Địch Quảng Đào nhanh chóng tới trước mặt Diệp Hi Hòa, ánh mắt liếc nhìn cảnh tượng trong đại sảnh, thật sự kinh hồn bạt vía
Dù đã có chuẩn bị tâm lý, cũng từng chứng kiến cảnh nhà họ Trần bị Diệp Hi Hòa tiêu diệt, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, anh ta vẫn cảm thấy tóc gáy dựng đứng, hơi thở trở nên gấp gáp!
Đây là Diêm Vương Điện đấy!
Đây là thế lực ngầm đứng thứ 2 ở Tân Hải, bên trong có 4 Tông sư 8 sao, còn có 2 đại Tông sư!
Cuối cùng toàn bộ đều chết không có đất dung thân, ngay cả La Diêm Thiên cũng sợ run cầm cập như con chó mất nhà!
"Diệp thiếu, tôi biết anh muốn báo thù, nhưng anh không thể giết La Diêm Thiên!"
Địch Quảng Đào nghiêm túc đi đến trước Diệp Hi Hòa, khẽ nói: "Toàn bộ Tân Hải, anh muốn giết ai cũng được, chỉ có anh ta là không thể, bởi vì phía sau anh ta còn có thế lực kinh hoàng hơn mà anh không thể tưởng tượng..."
“Anh dám dạy tôi làm việc à?" "Không! Không dám!" Địch Quảng Đào mồ hôi nhễ nhại: "Tôi chỉ nhắc anh, nếu giết anh ta sẽ gặp họa diệt môn, thậm chí cả thành phố này cũng sẽ bị tiêu diệt... "
Lúc này, La Diêm Thiên năm bẹp dưới đất, nghe vậy thì cười lớn: "Diệp Hi Hòa, mày nghe chưa? Tao bảo đảm nếu đụng vào tao, thì mày sẽ phải chịu sự trả thù hết sức tàn nhãn, tốt nhất nghĩ cho kỹ đi..."
"Vút" một tiếng, Diệp Hi Hòa túm lấy anh ta như cầm một con chó hoang.
"Diệp Hi Hòa, mày quyết định hủy diệt cả hai chúng ta à?!"
La Diêm Thiên lập tức không cười nổi nữa, cả người lại run cầm cập, dáng vẻ vô cùng hoảng loạn.
"La Diêm Thiên, đừng bắt tao lặp lại lời nói, mày biết rõ tao muốn gì!"
Diệp Hi Hòa hờ hững nói.
"Diệp Hi Hòa, mơ đi! Tao sẽ không bao giờ tiết lộ chuyện ba năm trước, mày nên từ bỏ ngay ý định đó đi!"
Anh ta còn chưa dứt lời, Diệp Hi Hòa đã thọc tay vào hông anh ta, nhổ mất một quả thận đẫm máu và ném đi.
"Ái" La Diêm Thiên đau đớn thét lên, cơ thể gần như nổ tung!
Bên cạnh, Địch Quảng Đào cũng kinh ngạc mở to mắt, không ngờ thiếu gia nhà họ Diệp lại tàn nhãn đến mức nhổ luôn thận của La Diêm Thiên!
Hơn nữa, điều này xảy ra sau khi anh ta tiết lộ thế lực hùng mạnh phía sau La Diêm Thiên, không lẽ Diệp thiếu thật sự không sợ sự trả thù tàn khốc của phe kia sao?
"Diệp Hi Hòa, tao liều mạng với mày!”
Trong cơn đau đớn khủng khiếp, La Diêm Thiên cũng bùng nổ, dù sao anh ta cũng là đại Tông sư 2 sao, không thể chịu cảnh bị làm nhục, anh ta lập tức đấm một cú hủy diệt vào Diệp Hi Hòa!
Hắn không hề né tránh, để mặc anh ta dùng hết sức lực còn lại đấm mình, chỉ giống như muỗi đốt khiến nằm đấm của anh ta nổ tung thành bãi máu!
Sau đó, Diệp Hi Hòa lại nhổ quả thận còn lại của La Diêm Thiên và ném đi.
Rồi lại bóc một lá phổi của anh ta ra ném.
"Á á á áI"
La Diêm Thiên đau đến mức không ra hình ra dạng nữa, chỉ mong bản thân chết nhanh một chút: "Diệp Hi Hòa, cho tôi chết đi...!"
Diệp Hi Hòa vẫn im lặng, tiếp tục nhổ lá lách của La Diêm Thiên ném đi.
Thật đáng thương, với cảnh giới đại Tông sư, nếu là người bình thường đã chết từ lâu dưới sự tra tấn dã man này, nhưng La Diêm Thiên vẫn bám trụ bằng chút sức lực cuối cùng...