Vô Thượng Cửu Tiên

Chương 111


"Mục Yên Nhiên rất tức giận nhưng chỉ biết dừng lại,nếu cố phản kháng lại thêm nữa chỉ khiến cho Mục Gia bị nhiều người để mắt tới hơn.

-Chỉ là 3 tên cỏn cỏn mà cũng dám xưng thân phận cao quý.

Tạ Vân dõng dạc nói lớn làm cho toàn bộ mọi ngươig đều ngạc nhiên,ngay cả Mục Yên Nhiên sau khi chứng kiến tài năng của cậu cũng không thể tin Tạ Vân có thể nói ra những lời như vậy.

-Tiểu hữu cậu nói gì vậy ?
Lăng Phù Sinh nổi giận hét lớn.

-Người đâu,mau bắt tên ngông cuồng này lại cho ta.

Dám vô lễ với 2 vị đại nhân,phế tu vi đày tới rừng ma thú cho tự sinh tự diệt.

-Ai dám bắt ta ?
Tạ Vân nói lớn.

Cậu lấy 1 tấm thẻ bài nhận được từ Hiệp hội luyện đan giương ra khiến cho vị Liễu đại sư này rất sợ hãi.

-Liễu Hồng bái kiến đại nhân.

Không biết đại nhân là vị nào trên bảng Đế Thiên.

Bảng Đế Thiên là bảng hiệu chỉ ghi những người nhận được lệnh bài cao cấp nhất của Hiệp hội luyện đan.


Mỗi người đều có 1 thân phận cực kì cao quý.

-Ta tên là Tạ Vân.

Lăng Phù Sinh,Mục Yên Nhiên hay Đổng Tam nghe thấy tên của cậu thì rất ngạc nhiên.

Tạ Vân thấy tất cả đều ngạc nhiên thì liền đứng lên bục nói.

-Bản thiếu gia lần này tới đây là vì muốn kết duyên với Lăng Gia nhưng có vẻ như Lăng Gia không muốn kết bằng hữu với ta.

Gia chủ Lăng Gia thấy vậy liền đứng ra nói.

-Tạ công tử lần này tới Lăng Gia ta không nói trước làm cho chúng ta không tiếp đón chu đáo lại còn đắc tội với công tử rồi.

Ta sẽ nhường lại mấy thành trì lại cho Mục Gia.

Mục Yên Nhiên rất bất ngờ không ngờ Tạ Vân là người của Tạ Gia,thế lực mà Mục Gia không bao giờ dám nghĩ đến.

Không những thế mà chỉ cần có 1 câu nói của Tạ Vân cũng thể khiến cho Lăng Gia phải nhún nhường lại vài phần.

-Theo ta thấy thì đan dược của ta luyện ra mà lại không bằng đan dược này sao ?
-Công tử chê cười rồi sao có thể bằng được chứ.

Toái Thể Đan của ngài coa dược tính ngũ phẩm sao lại so với 1 viên tứ phẩm chứ.

Lăng Gia vội vàng tuyên bố Mục Gia giành được vị trí thứ nhất và có toàn quyền sử dụng các thành trì để buôn bán các loại dược liệu và đan dược.

-Mục Gia ta đã nhận rất nhiều ân huệ của tiểu hữu không biết làm sao có thể trả hết.

-Không cần trả đâu,chúng ta đều giúp đỡ nhau thôi.

-Không được.

Ta thay mặt Mục Gia ta thề sẽ luôn giúp đỡ cậu không bao giờ phản bội.

Tạ Vân lần đầu được 1 thế lực thề trung thành có phần ngỡ ngàng.

Tuy vậy cậu vẫn chấp nhận lời thề này,vì cậu đã bại lộ thân phận nên Tạ Vân cần nhanh chóng vào nơi cấm địa của Lăng Gia.

-Lăng gia chủ,ta có chuyện muốn nói với ông.

-Mời công tử tới thư phòng của ta.


Tạ Vân nói về vấn đề của mình cho ông ta.

Ông ta ngoài mặt thì nhận lời cho Tạ Vân vào cấm địa nhưng bên trong lòng lại đầy âm mưu.

-Công tử muốn vào thì dễ thôi nhưng cấm địa của Lăng Gia ta cũng có vài thứ liên quan tới sự tồn vong của gia tộc.

Tạ Vân nhíu mày nói.

-Vậy ngài muốn như thế nào ?
-Đơn giản thôi,công tử chỉ cần cho 2 người con gái ta đi cùng là được rồi.

-Cấm địa trong đó nguy hiểm thế nào,đến ta cũng chưa nắm chắc phần an toàn,nếu đưa theo 2 vị tiểu thư sợ rằng khó lòng bảo đảm an toàn.

-Công tử yên tâm,tiểu nữ nhà ta tuy tu vi không bằng cậu nhưng năng lực đủ để bảo vệ bản thân trong cấm địa.

Tạ Vân chỉ đành đồng ý,ngày hôm sau sẽ lên đường riến vào cấm địa.

Tạ Vân trong tối đó,tiếp tục nghiên cứu công pháp say mê tới nỗi không biết trời đã sáng.

Nếu không có người của Lăng Gia tới gọi thì e rằng cậu cũng không biết đến giờ lên đường.

-Công tử,đây là 2 người con gái của ta.

Tạ Vân nhìn thấy dáng vẻ của bọn họ liền nhận ra là người lần trước mà mình gặp.

-Ta là Lăng Duyệt.

-Còn ta là Lăng Đồng.

-Hân hạnh được gặp,tại hạ là Tạ Vân.


Tự nhiên 2 người này đổi 1 thái độ khác với Tạ Vân.

-Ngươi là Tạ Vân sao ? Nghe nói kiếm pháp của ngươi rất lợi hại.

-Ngươi có muốn so tài với bổn tiểu thư không ?
Tạ Vân rất bối rối khi bị hỏi nhiều câu hỏi liên tục như vậy.

-Làm bừa,công tử là cao thủ Địa Tiên đâu phải là người mà 2 con có thể đối đầu được.

Nếu muốn rèn luyện thì tìm người cùng cảnh giới.

Gia chủ Lăng Gia nói xong thì 2 người liền im lặng.

Sau 1 hồi nói chuyện thì 3 người liền tiến vào cấm địa.

Cấm địa Lăng Gia,sét đánh quanh năm,lôi lực cực mạnh có thể khiến 1 người bán tiên cảnh bị đánh chết chỉ với 1 đòn.

Tạ Vân trước khi vận dụng công pháp phải dụng 1 rào cản bằng linh khí của chính mình để bảo vệ bản thân.

Khi cậu nhìn sáng 2 người kia thì rất bất ngờ,2 người này không những không bị sao mà còn hấp thụ lôi lực.

"

Bình Luận (0)
Comment