Chương 17 : Tuổi mới mở ra cùng những bất ngờ !
Tạ Vân cùng các hộ vệ tiến về Tạ Gia, vì để tạo bất ngờ nên Tạ Vân lén cùng hộ vệ đi cửa sau vào .Sở Đào bồn chồn lo lắng vì Tạ Vân vẫn chưa về mà sắp tới giờ.
– Tạ Sơn cùng Sở Hành ở phía trước tiếp đãi khách khứa, vì uy danh của Sở Hành nên rất ít người dám nói lớn tiếng, Sở Hành ở Thánh Vực khi đạt tới bán tiên cảnh thì lấy biệt hiệu Vân Lam Chí Tôn uy danh thiên hạ.
-”Không biết Tạ Vân đi đâu rồi mà chưa về nữa ?”-Sở Đào nói.
-”Con bình tĩnh đi chắc cháu nó đang về rồi”-Mộ Dung Nguyệt nói.
-”Mẹ chưa gặp nó mà đã bênh nó như vậy rồi”.
-”Cháu ta sao ta lại không bênh nữa”.
-”Mẹ nói vậy chứ thật ra mẹ đang mong gặp nó rồi chứ gì”.
-”Dám châm chọc mẹ, con đủ lồng đủ cánh rồi đúng không”.
-Hai người ngồi nói chuyện 1 lúc thì nha hoàn vào báo tin.
-”Thưa phu nhân đại thiếu gia về rồi ạ”.
– Mộ Dung Nguyệt liền tức tốc đi gặp cháu trai của mình bỏ lại Sở Đào ở phòng.Tạ Vân lần đâu tiên thấy bà ngoại của mình thì còn chút bỡ ngỡ lo lắng.
-”Tạ Vân cháu trai của ta lớn quá rồi”.
-”Bà là ai vậy ạ sao lại vào Tạ Phủ ta hay bà là khách trong buổi tiệc ?”.
-”Tạ Vân còn không mau hành lễ với bà ngoại của mình”-Sở Đào vừa chạy tới nói.
-”Bà ngoại ?”.
-”Đúng ta chính là bà ngoại của con”.
-”Tạ Vân tham kiến bà ngoại”.
-”Ngoan lắm nghe nói con được Tinh Thần Các nhận làm đệ tử, khi nào vào đó gặp phải chuyện gì cứ nói tên bà: Mộ Dung Nguyệt ra xem ai dám ức hiếp con”.
-”Vâng bà”.
-”Mẹ à mẹ làm vậy là chiều hư nó đấy”.
-”Cái gì mà chiều hư ta làm vậy là để bảo vệ cháu ta thôi chứ chiều hư gì chứ”.
-”Vâng mẹ nói gì cũng đúng hết”.
-”Tạ Vân theo bà ngoại ra thăm ông ngoại con, ông ta cũng mong ngóng con lắm”.
-”Vâng ạ”.
-Ở ngoài sảnh lớn khách quý đã tới rất đông ất cả đều là quý tộ hoặc thế lực cường giả, Tự Vân cùng cha vợ của mình tiếp đãi khách. Sở Chính thì ngồi 1 bên ăn uống no say.
-Sở Hành vì quá lâu rồi chưa gặp lại cháu của mình nên luôn ngóng về phía cửa làm cho Tạ Sơn cảm thấy khá buồn cười nhưng không dám.
-Tạ Vân cùng Mộ Dung Nguyệt tiến ra thì cả sảnh người đứng dậy chào 1 tiếng:”Bái kiến Mộ Dung trưởng lão ”.
-Mặc dù chưa đạt tới bán tiên cảnh nhưng với cảnh giới đại thừa kì đình phong và 1 cuốn công pháp thiên cấp của mình bà ta cũng có thể tung hoành đại lục , mọi người đều tôn 1 tiếng:”Trưởng lão”.
-Tạ Vân vừa ra Sở Hành đã dõi theo không ngớt.
-”Cháu trai đây là gia gia của cháu Sở Hành”.
-”Tạ Vân bái kiến gia gia”.
-”Cháu ngoan lại đây với ông , ông tặng cho cháu mấy món đồ tốt”.
-”Đồ của ông thì có gì tốt chứ sao có thể bằng 1 góc với quà của tôi”-Mộ Dung Nguyệt nói.
-”Bà nói vậy là có ý gì quà của tôi đều là thiên tài bảo địa với mấy món quà tép riu của bà sao bằng được”.
-Cả hai người cãi nhau 1 hồi vì chuyện quà cáp, vợ chồng Tạ Sơn đành phải ra ngăn lại , Sở Chính thì cười không ngớt vì tính tình của 2 người họ.
-Tạ Vân không làm được gì chỉ đành đứng 1 bên xem.Vì không phân cao thấp về trình độ cãi nhau với Mộ Dung Nguyệt nên Sở Hành liền lấy cái cớ để chút giận lên Sở Chính.
-”Thằng nghịch tử này ngươi dám cười ta và mẹ ngươi muốn chết à”.
-”Con có làm gì đâu cha”-Sở Chính đáp.
-”Ngươi vừa cười đểu ta đúng không”.
-”Có đâu cha”.
-”Tu luyện không lo tu luyện vợ cũng không lấy được ngươi đúng là phế vật”.
-”Con mạnh hơn rất nhiều người đó ạ”.
-”Ngươi thì mạnh hơn ai”.
-Cả hội trường im bặt vì ngoài Sở Hành và Mộ Dung Nguyệt thì Sở Chính mạnh nhất chỗ đó làm cho Sở Hành đỏ mặt ngại ngùng.
-”Ngươi dám cãi lại ta mau ra ngoài quỳ tới sớm mai nhanh lên”.
-”Ơ con”.
-Sở Chính chưa nói hết câu liền bị Sở Hành dùng 1 cước đá thẳng ra ngoài.Ông ta hả dạ không bực tức nữa.
-”Cháu ngoan giờ cháu muốn món quà gì nào ở chỗ ông có 3 công pháp thiên cấp đủ về thể tu , kiếm tu , tinh thần pháp thuật ”.
-Vì lần trước thăm dò Cửu U Tạ Vân đã lấy được 2 món công pháp thiên cấp về thể và kiếm nên cậu ta quyết định lấy công pháp về tinh thần.
– Công pháo tinh thần giúp cho người sử dụng có thể tôi luyện tinh thần của mình không bị rơi vào huyền ảo còn có thể dùng để tấn công mãnh liệt vào nhưng người có tinh thần yếu.
-Có rất nhiều cường giả mạnh mẽ về thể tu hoặc kiếm tu nhưng tinh thần quá yếu nên dễ dàng bị thiên đạo đánh gục.
-Tuy tinh thần rất mạnh những để tu luyện thành công món công pháp này thì phải có 1 quá trình nhất định , làm nên tinh thần kiên định.
-”Thưa gia gia cháu chọn tinh thần công pháp ạ”.
-”Vậy ta cho con Toái Ngọc Thần Pháp con có thể phóng ra 1 tia tinh thần của mình hạ đối thủ trong vài giây cho dù cho hơn cấp đi nữa”.
-”Vâng gia gia”.
-”Cháu ngoan tuy cái này mạnh nhưng rất khó tu luyện ta mong cháu không vội vàng mà từ từ tu luyện”.
-Tất cả người trong đại sảnh từng người tơi chúc mình Tạ Vân tặng rất nhiều bảo vật.”-”