Vô Thượng Niết Bàn

Chương 37

Cảm nhận lực lượng cường đại ập đến lưng mình, sắc mặt Bạch Hàn Phong âm trầm. hắn định quay lại thì cùng lúc này Chu Nho lai đánh đến trước mặt. Hắn quát lên một tiếng, quyết định mặc kệ sau lưng, ỷ vào thân thể cường hãn của hắn chống đỡ Thường Phong, hắn quyết định sẽ hạ tay Chu Nho này trước.

Bạch Hàn Phong quát to:

“Hỏa Thần Chỉ”

Năng lượng màu đỏ nhanh như tia chớp bay ra, hư không chấn động. Sắc đỏ chói lòa tràn ngập,. Dòng không khí bị đè ép kêu ù ù, khí thế cường đại đè xuống trước mặt Chu Nho.

Thường Phong giật mình kêu lên:

“Ngươi muốn chết”

Hắn kinh ngạc không phải vì chưởng phong của họ Bạch mà vì hắn dám coi thường công kích của mình.

………

Ở phía đối diện, hai đoàn người ba màu áo đang lao vào quần nhau, vì có bạch hàn phong đỡ cho hai tên linh sư nên lúc này lực lương của ba bên đang cân bằng,

Phía bên này Đám đệ tử của Lưu giang nhìn chằm chằm bạch Hàn Phong rất là kinh hãi, dãm lưng trần đối diện với công kích của Linh Sư, quả thực liều mạng.

Thường Phong quát to:

– Phá!

Trảo ấn xuyên qua không gian đâm vào lưng của Bạch Hàn Phong

Bùm bùm bùm!

Năng lượng khuếch tán, giữa không trung vang tiếng nổ điếc tai, chấn động không gian nổi lên gợn sóng vặn vẹo. Năng lượng màu lục như pháo hoa tán loạn.

Vù vù vù!

Lúc này kình lực của chu nho cũng va chạm với hỏa Thần Chỉ của Bạch Hàn Phong,

“– Ầm Ầm”

Xung Quanh chỗ ba người. Một luồng sáng vàng nhạt nổ tung toa, Lửa và đất đá hùng hồn dấy lên bao phủ không gian vài trăm thước, dòng không khí bị đốt bốc khói trắng.

“Ầm Ầm Ầm”

Chu Nho kinh ngạc há hốc mồm, hắn đã hoàn toàn không chống đỡ được nữa, Lửa chưa đến gần hắn đã cảm giác như ở trong biển lửa, ngọn lửa làm tim gã đập nhanh.

Ầm Ầm Ầm

Chu Nho hự lên một tiếng bay về phía sau, người gã đập vào một tảng đá.. Mặt đất mấy trăm thước bị khét đen, đất đai nứt rạn.

Lúc này trảo ấn của Thường Phong cũng đến lưng của Hàn Phong, lão cười gằn giọng,:

“Xem ngươi sống thế nào”

Phía xa đám người kia vội hô lên:

“:Tiểu tử cẩn thận”

Du Du ngồi trên cây thì khẽ nở nụ cười:

“Thường Phong cũng sắp chết rồi”

“Bịch, Bịch”

Hai tay của Thường Phong, đâm thẳng vào lưng của bạch hàn phong. Phát ra một tiếng kêu trầm đục, Thường Phong cất tiêng cười ghê rợn, lão đang chờ bạch hàn phong ngã xuống, thế nhưng vẻ mặt lão nhanh chóng biến thành hoảng sợ, chỉ thấy Bạch Hàn Phong nôn ra một ngụm máu rồi lại đứng thẳng người trở lại.

Hắn quay lại nhìn lão cười, máu chảy từ miệng xuống trông vô cùng ghê rợn. Bạch Hàn Phong liên tục kết ấn. Trong không khí tụ tập năng lượng cường đại hóa thành ánh sáng bảy sắc chói mắt.

Mọi người chỉ thấy đoàn sáng bảy sắc rực rỡ tràn ngập hơi thở siêu kinh khủng, hư không vặn vẹo.

Thường Phong giật mình kêu lên:

“Không thể nào”

Sắc mặt Thường Phong sa sầm, chả nhẽ tên này mặc nội giáp phong ngự. thân hình lão lao nhanh hướng Bạch Hàn Phong.

“Chết đi”

Sắc mặt Thường Phong âm trầm, quanh người gã đã dựng lên hộ thân cương khí. Bảo kiếm trên tay hắn lóe sáng chém thẳng vào đầu bạch hàn phong

Trên tay hắn cũng xuất hiện một thanh kiếm trực tiếp chống đỡ

“ Keng”

Lực lượng cường đại đụng chạm, không khí bị đè ép biến hình, vang lên tiếng nổ điếc tai, năng lượng khổng lồ tàn phá xung quanh. Vai Bạch Hàn Phong bị trúng một kiếm, tóe máu, ngực hắn bị một đạp bay ra phía sau

Cộp cộp!

Thường Phong cũng không tốt hơn gì, thân hình bị sức mạnh Bạch Hàn Phong hất bay lảo đảo lùi hơn chục thước mới ổn định thân hình, sắc mặt lại tái xanh.

Thường Phong thầm cảm thán rằng:

– Lực phòng ngự thật mạnh.

Uy lực này của hắn hoàn toàn có thể chém một con yếu thú ngũ giai làm đôi, vậy mà tên này chỉ chảy một chút máu.

Vù vù vù!

Thường Phong đáp xuống đất rồi lại nhảy lên, chân khí cuồng bạo tàn phá. Tàn ảnh Thường Phong lại nhào hướng Bạch Hàn Phong, chân khí Linh Sư hậu kỳ phát ra toàn bộ, lão không dùng kiếm nữa, trên tay lão lúc này là một cái đấu hình vuông màu vàng kì dị, từ trong đó phát ra một cơn bão màu vàng, nó đi đến đâu, nơi đó bị đốt cháy đến đấy.

Bạch Hàn Phong nhận thấy đòn này không hề tầm thường, thủ ấn liên tục biến đổi, trước hết hắn xuất ra Kim cương trạc, pháp bảo này phát ra ánh sáng thần dị quanh người Bạch Hàn Phong, kế đó sau lưng hắn năng lượng ngưng tụ thành một chiến thần đỏ thẫm.

Lửa cháy hừng hực quanh cơ thể to lớn, toàn bộ giáp trên hư ảnh đó sáng lấp lánh, không gian dao động.

Bạch Hàn Phong hét to một tiếng:

“Hỏa Thần Nộ”

Hai tay Bạch Hàn Phong kết ấn cuối cùng, một luồng lực lương khổng lồ phát tiết ra. Cảm giác khí thế khủng bố ập đến, Thường Phong biến sắc mặt. Sao thực lực của đối phương... Vì sao lực công kích mạnh như vậy? Lực công kích làm Thường Phong thấy nguy hiểm, chẳng lẽ tiểu tử này luôn giấu nghề?

Thường Phong quát to:

“Phong Thiên Xích Địa”

Thường Phong nhanh chóng đánh ra thủ ấn, Kim đấu tren tay hắn phát sáng Năng lượng sôi trào trong không gian thiên địa thoáng chốc tụ lại thành hơi nước cuồng bạo chỉ trong vòng hai giây. Mọi thứ đều bốc cháy ánh sáng lam chói mắt sâu thẳm, khiến người nhìn một cái sẽ bị hút luôn linh hồn. Trong sương nước tràn ngập vô số đao nhẫn gào thét xé nát không gian. Năng lượng khủng bố khuếch tán trong không gian.

Phía bên kia Lưu Giang đẩy lùi một địch nhân, Vẻ mặt Trịnh Anh căng thẳng bật thốt:

“hắn dốc hết túi rồi”

Bạch Hàn Phong có thể đối kháng lại được không?

“Ầm, Ầm, Ầm!”

Hai luồng lực lương gào thét trong không gian rồi nhanh chóng chạm vào nhau, Mấy người nhìn chằm chằm hai lực công kích đụng vào nhau như bom nổ.

“– Két két!!!, Roẹt roẹt”

“Bùm”

Thanh âm xuyên thấu không gian. Hai năng lượng khủng bố va chạm, một hỏa một thủy điên cuồng va chạm vào nhau.

Bùm bùm bùm!

Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc như sấm sét. Bạch Hàn Phong đã đánh ra Hỏa Thần Nộ, mặt không còn chút máu. Hắn vội móc ra một cây thảo dược ném vào miệng nhai ngấu nghiến rồi nhanh chóng lui lại,

Lửa bắn tứ tung bao phủ không gian, hơi nước tàn phá. Phạm vi gần ngàn thước năng lượng hóa thành cơn gió tàn phá thổi quét.

Ầm ầm ầm!

Không gian không ngừng nổ vang, từng vằn sóng năng lượng khủng bố khổng lồ từ vị trí không gian vỡ ra. Năng lượng đáng sợ gợn sóng lan tràn. Đám đệ tử và đám người còn lại kinh hoàng vội vàng thụt lùi. Bọn họ biết rõ nếu bị năng lượng cuồng bạo này đụng vào sẽ xui xẻo, Khí thể cuồng bạo kinh khủng dần tan biến, mọi thứ trở về bình tĩnh. Không gian to lớn hỗn độn, hố to to gồ ghề xuất hiện trước mắt mọi người. Quảng trường hoang tàn, mặt đất bị xới tung mảng lớn.

Phía bên phải Kình phong cắt da ập đến, Bạch Hàn Phong bị đánh bay ra xa mười mấy thước. Bạch Hàn Phong bò dậy, há mồm phun ra một ngụm máu, Kim cương trạc hoàn toàn vỡ nát,.

Còn bên kia Thường Phong lảo đảo thụt lùi, mặt trắng bệch, máu sôi trào nhưng gã cố nén không phun ra. Tay phải hắn không biết đã rơi đi đâu mất, trên bả vai máu không ngừng tuôn ra. Bạch Hàn Phong lau máu bên môi, mắt lóe tia sáng lạnh. Hỏa Thần Nộ tuy mạnh, nhưng ta vẫn chưa vận dụng được hết nó. Mới chỉ gặp Linh sư hậu kỳ mà đã chật vật như vậy, Nhưng may mà hắn thắng rồi.

Thường Phong sắc mặt khó xem nhìn vai phải của mình rồi nói:

“– Chết tiệt!”

Thường Phong biết hôm nay đại thế đã mất rồi, hắn định quay đầu bỏ chạy, thế nhưng Cùng lúc đó, Bạch Hàn Phong khống chế lực lượng vừa thôn phệ rót vào năng lượng khủng bố này. Lực lượng kinh khủng dung hợp, chân khí trong người Bạch Hàn Phong như nước lũ bị năng lượng khủng bố thôn phệ sạch. Khí thế đáng sợ tim đập nhanh phát ra từ người Bạch Hàn Phong, biến thành cuồng bạo. Lần này hắn rút trong người ra không phải một mà là ba cây cỏ rồi cho vào mồm, làm xong đây đấy, một lần nữa hắn hét lớn:

“Hỏa Thần Nộ”./.
Bình Luận (0)
Comment