Vô Thượng Thần Trúc

Chương 1

Trái Đất, Trước đó hơn khoảng hai trăm năm.

Lời đồn đoán về một Ngày Tận thế của người Maya năm 2012 đã không xảy ra. Thế nhưng giống như mọi thế hệ, loài người vẫn đang săn lùng lời giải đáp cho bí ẩn về Ngày Tận diệt của nhân loại Và Motimer – cựu giám đốc phụ trách nghệ thuật bảo tàng Hàng không và Vũ trụ quốc gia M không phải là ngoại lệ

Để hiện thực hóa ý tưởng của mình, năm 1977, ông tìm đến với nghề họa sĩ tự do và sau đó bắt đầu sử dụng công nghệ kỹ thuật số. Trong vài thập kỷ qua, Motimer đã viết và vẽ minh họa cho hơn 50 cuốn sách. Ông dành rất nhiều tâm huyết để nghiên cứu về cái mà chúng ta gọi là Ngày Tận thế và thể hiện chúng qua các tác phẩm nghệ thuật của mình để chứng minh với thế là trái đất đã nóng lên.

Tiếp sau đó 20 năm, các nhà khoa học và một tổ chức bí mật phi quốc gia tên “W I V”. Đã đầu tư nghiên cứu với mục đích vì sao trái đất nóng lên...

Trong quá trình công nghiệp hóa sinh ra hàng loạt các loại nhà máy phun khí thải, chất thải trực tiếp ra môi trường, khói bụi của hàng tỷ xe cộ dùng nguyên liêu hóa thạch như xăng dầu, những chất thải này phần lớn là khi CO2. Khí CO2 có nhiều trong bầu khí quyển khi ánh nắng mặt trời chiếu vào làm tăng nhiệt độ của bề mặt trái đất.

Các hiệu ứng nhà kínhCác hiệu ứng nhà kính làm thủng tầng ozon, tầng này có tác dụng ngăn chặn tia cực tím chiếu xuống trái đất, những vùng bị mất tầng ozon đất đai bị sa mạc hóa, không còn tác dụng giảm nhiệt độ ban ngày để tăng nhiệt độ ban đêm thành ra ban ngày rất nóng, ban đêm rất lạnh Rừng bị tàn pháTheo tự nhiên khí CO2 sẽ được cây xanh quang hợp để tái tạo ra Oxy nhưng do rừng bị tàn phá càng ngày càng nhiều nên không đủ cây xanh để phân giải CO2 làm cho trái đất cũng càng ngày càng nóng.

Rừng bị tàn phá hết khiến ánh nắng mặt trời chiếu xuống trái đất không có tầng lá xanh của cây chặn lại nên chiếu trực tiếp xuống mặt đất, hình thành những vùng đất khô cằn, nóng như hoang mạc. Mùa mưa không có rừng giữ nước nên xảy ra lũ lụt tới mùa khô thì hết nc nên hạn hán. Tất cả các nguyên nhân trên làm tăng nhiệt độ bề mặt trái đất nên làm băng ở 2 cực trái đất tan ra, làm lộ ra lớp băng CO2 vĩnh cửu, và nó sẽ tham gia vào quá trình tuần hoàn của CO2 trên trái đất cứ như thế và nhiệt độ trái đất ngày càng ngày càng tăng lên.

Cho tới bây giờ thì con người không còn khả năng khắc phục nữa. Nếu cắt toàn bộ lượng Co2 đang có trên trái đất đi thì cũng không thể khắc phục đc hậu quả của nó. Và tới bây giờ cứ khoảng 100 năm thì nhiệt độ trái đất tăng lên 2độ

...

Sau hơn trăm năm trái đất đã gần chết,Lúc bấy giờ toàn thế giới hoang tàn. Con người Để được sống trước đó đã thăm dò lên mặt trăng một trăm năm trước.

Ngày 16 tháng 3 năm 2140 có một tin tức đã chấn động mọi người đó là chính phủ công bố:” theo như tổ chức bí mật W I V của thế giới đã tìm thấy thấy tinh cầu mới Có thể sống được tên là” mặt trăng “..

Hơn mười lăm năm đưa phi thuyền lên mặt trăng, W I V đã thử nghiệm vật thể sống ở môi trường mới cũng như vậy trồng trọt nhiều thực vật ăn được mà con người hay chế biến và kết quả thành công ngoài mong đợi. Những sinh vật, thực vật ấy sinh trưởng tốt hơn khi nuôi trồng ở trái đất. Nhưng...Nhưng W I V phát hiện kinh phí và vật liệu để đưa dân cư lên mặt trăng rất khó khăn, vì vậy tổ chức W I V và chính phủ các quốc gia làm một cuộc họp báo đối với toàn dân...

Chính vào ngày quan trọng ấy các nơi đồng nhất ra quyết định “ai có tiền sẽ được đi” ) đó là chuyện trước đây còn bây giờ..

........

Tháng mười, Năm 2225 gần cuối thời kỳ thế giới diệt vong.

Trái đất đã nóng đến cực điểm, Thế giới đã quá điêu tàn, con người sống phải dựa theo tự nhiên an bài.

Đông nam á,phía đông miền trung Việt Nam.Tại thời điểm đó, biến đổi khí hậu diễn ra một cách từ từ đã làm kiệt quệ đời sống vật chất cũng như tinh thần của người dân Việt Nam.

Sau khi nhân loại phần lớn lên mặt trăng, trái đất nóng lên, đất đai khô cằn.dịch bệnh hoành hành.

Hạn hán kéo dài đã khiến cư dân vùng Q. Nam và Q. Ngãi phải sống trong tình trạng thiếu nước liên miên. Toàn bộ nước Việt Nam chia tách thành các tiểu bang tự trị, có biên giới và quân đội riêng.

Thế giới phân chia. Chiến tranh bùng nổ, cướp giật đầy đường, người thì cướp của đứa thì giết người.

LÚC bấy giờ, một chính phủ liên bang yếu thế hơn ở hà nội đã phát hiện nguồn nước cuối cùng đó là biển hải vực, đó cũng là nguồn cơn của bao nhiêu vụ giết hại, phản bội lẫn nhau. Thời Mạc thế vì sinh tồn con người đã dùng đủ mọi cách để được sống.

Khi đó, người ta phải cố thủ trong những căn hộ đóng kín để tránh khỏi cái chết đang rình rập ngoài kia.

Ở thời điểm đó, một số nơi khác có còn sống sót chỉ bằng với thời kỳ nguyên thủy, họ phải lang thang trên những mảnh đất bị tàn phá, ẩn mình trong những xó xỉnh tối tăm và đấu tranh để sinh tồn trước nguy hiểm rình rập bốn phương...

Nơi đây có một quốc gia nhỏ nằm sát bờ biền được gọi là” hải vực”. Chung quanh những đồi núi nhấp nhô chạy theo sát hai bên bờ, bên cạnh đó có nhiều hòn đảo nhỏ với những hình thù kì quái.ở đây có nhiều ngu dân sinh sống hoà đồng...

“Này quân chiều nay cháu có ra phụ bác không?” Ông hai hỏi.

“Dạ! Cháu chiều nay.... Không biết nữa” ) Trần Quân nói

“à! Vậy thì chiều rảnh ra giúp bác nha”bác hai cười nói

.”Dạ. Cháu chạy về nhà đã”.Trần Quân nói!....

Cậu nhóc chính là TRẦN QUÂN, cậu là một đứa bé siêng năng hoạt bát ở một làng chài nhỏ ven biển. Cậu lớn lên cao hơn với lứa tuổi,khuôn mặt hình trái xoang, cặp mắt to tròn có vẽ hơi lãnh tĩnh, mũi thẳng môi cong nhưng vết sẹo từ trán chạy xuống sóng mũi làm khuôn mặt cậu mất mấy phần đẹp trai.

Cậu ở với ông ngoại khi được 11 tuổi, cha mẹ cậu mất khi ra khơi đánh cá. Vì miêu sinh nên cậu thường hay chạy ra bãi biển giúp làm cá, vá lưới. Nhiều người thấy cậu còn nhỏ nên cũng giúp đỡ cậu ít nhiều, mỗi lần làm xong là người ta chia cho cậu ít cá tôm, mực về nhà..

=>

Đang trên đường chạy về nhà ngang qua xóm đèn đỏ. Vì sao gọi là xóm đèn đỏ? ở đây có những người con gái vì kiếm tiền nên phải Miêu sinh ở đây.

Mại dâm chỉ là sự “trao đổi cá nhân” mang tính tự nguyện, bán dâm cũng là “lao động”, nghiêm cấm mại dâm là “vi phạm tự do cá nhân”. Sự thật: có đầy đủ bằng chứng về tác hại của tệ nạn mại dâm từ các nhà nghiên cứu, cơ quan y tế và thực thi pháp luật. Hành vi gây phương hại tới xã hội thì không thể xem là “lao động”, cũng không thể lấy “tự do cá nhân” hoặc “trao đổi tự nguyện” để biện minh cho hành vi này. Vì vậy Liên Hợp Quốc đã ra Công ước quốc tế kêu gọi ngăn chặn mại dâm.

Nhưng ở đây là thời kỳ Mạc thế nên không quản được.

“Ê nhóc! Vô chơi không” một người tóc ngắn vóc người không cao nhưng thân hình đầy đặn cũng bù đắp ít gì đó cho người nhìn.

“em.. Em... Còn nhỏ!”Trần Quân ngại ngùng nói.

“hihi! Thôi được khi nào đủ lớn lại đến nhé!” Cô gái tóc ngắn nói còn luôn tiện nháy nháy mấy cái.

TRẦN Quân vội vội vàng vàng chạy nhanh qua. Chạy ra xa quân quay đầu lại hô “emm... Sẽe... Nhanh nhanh lớn “.....

Sau khoảng một lúc,Trần Quân vừa đi vừa huyết gió, trên gương mặt của cậu tỏ vẻ vui vui vì chị ấy còn nhớ tới mình. Đang đi bỗng nhiên “ui da” một tiếng, cậu đụng phải tấm bia làm bằng thịt mỡ, Thịt nào là thịt nấy nó cứ trìa ra khỏi áo quần làm cho người ta tưởng tượng một chiếc đèn cày bị đốt hết còn dư bã vậy.

“thằng kia. Mày không thấy tao à!” Thằng mập trợn mắt nói. Mặt dù nó trợn cũng như nhìn bình thường

“ơ đậu phụng. Mày to như cái thống thế kia đứa nào mà không thấy. Mày cố ý phải không.”Trần Quân con mắt trừng trừng quát,hắn đang trong mộng đẹp thì bị cho phá đám.

Thằng mập nhìn kĩ lại Trần Quân mới thấy hắn chỉ có 11- 12 tuổi thôi. Nên càng thêm tức giận hơn chợt quát “ê ku mày ra đường nên để mắt lên trán mà nhìn nghe không.Không thì tao cho đi luôn hai con nha “

“mập! Mày mập bị mỡ cho ăn rồi à. Tôi đang đi giữa đường mày cảng tôi làm gì?”Trần Quân chỉ vào thẳng hỏi.

“này.. Này hai đứa cải nhau cái gì đó?” Ở đằng xa có một phụ nữ trung niên tầm 50 tuổi,tóc bạc phơ. Vội chạy tới ngăn cản

“ không có gì! Thím không cần biết!” Thằng mập khuôn mặt lo lắng. Người phụ nữ này là vợ của ông sáu trong làng. Ông sáu cao 1 mét 95 thân hình vạm vỡ, giỏi vật lộn ở xóm trên này nên hắn vô cùng sợ, với lại mục đích hắn đến đây là để cướp chứ không phải chơi.

“Dạ cháu chạy ngang qua thì thằng mập này chặn đường “ Trần Quân trả lời.

“ừ!. Thằng phi mày, tính làm gì. Mấy ngày nay tao thấy mày cứ quanh quẩn quanh đây. Tính làm gì. Tính cướp. Hừ! Ở đây là người dân lương thiện sinh sống chứ không như mày trộm đường cướp chợ nghe không. Có tin tao nói chú sáu qua nhà mày hỏi thăm? “Người phụ lớn tiếng nói

Phi là tên của thằng mập. Phi ở làng này sinh sống cũng đã 6 năm. Không đi làm chỉ biết ăn, còn hay làm việc cướp bóc ở quanh những xóm làng nhỏ.

“ Nha! Cháu... Cháu chỉ giỡn với thằng cu này thôi”. Phi nói, Trên trán hắn đã có mấy giọt mồ hôi.

“vậy còn chưa đi?” Người phụ nữ liếc mắt hâm dọa.

“Dạ! Cháu đi.. Đi liền”. Nói xong phi vội vàng chạy đi. Nói chạy chứ như đi bộ. Trời nóng với lại thân thể ấy không thể chạy nhanh được.

“không có gì rồi. À mà, cháu là Quân phải không. Cháu của ông mười hai trên xóm...! Ngày nào thím cũng thấy cháu qua đây. Ngoan. Còn nhỏ mà biết làm việc rồi. Thật cực cho cháu mà”. Thím Phương nhìn Trần Quân hỏi

“Dạ! Đúng ạ thím Phương”Quân trả lời.

“ủa cháu biết thím hả?”

“Dạ. Cháu nghe người ta nói thím hay giúp người và còn tốt bụng nữa.”Trần Quân nịn nọt nói

Thím Phương có khuôn mặt tầm thường nhưng thay vào đó là làn da trắng. Ở biển thường thường da đen, nhưng có những người giang nắng hoài mà không thấy đen chút nào. Thím Phương sống nơi này từ nhỏ, Thường hay giúp đỡ mọi người lặt vặt. Hàng xóm mệnh danh thím là người tốt...

“cái đó nói làm gì, người với người nhau nên giúp nhau cháu à” thím Phương nói.

“Ồ. Vậy à. Cháu định đi về à!”

“Dạ cháu đang vội chạy về lo cho ông. Thôi quên! Cháu chạy về đã.” Quân chợt nhớ đến ông đang ốm ở nhà. Vội vội vàng vàng nhấc chân chạy về.

“này! Ông cháu khỏe không. Cho thím gửi lời tới ông nhé!” Thím phương nhìn Quân chạy đi vội hô.
Bình Luận (0)
Comment