Mấy ngày này, bản thân không có tính toán qua, Thượng Quan Khiêm nhìn trận mưa trong không trung. Quân Hành Tuyệt sau ngày đó rời đi rốt cuộc cũng không trở về, không có tin tức gì, nhưng mà y cũng không lo lắng. Người ở đại vị diện có thể tiếp xúc được với Quân Hành Tuyệt rất ít, không cần phải... lo lắng. Làm cho y để ý đó là... vì sao ngày ấy khi Quân Hành Tuyệt rời đi, lại làm cho bản thân sinh ra loại cảm giác tịnh mịch. Cũng hiểu được thời gian quá mức lâu dài, bất luận điều chỉnh như thế nào thì y cũng không thể thoát được ra khỏi khỏi tâm tình như vậy.
Tưởng niệm sao? Danh từ này xâm nhập vào trong não của Thượng Quan Khiêm, chính mình cũng sé có loại cảm tình tốt đẹp giống như tưởng niệm sao?
Cười lắc đầu, đêm ý niệm không thực tế này đẩy ra khỏi đầu.
Một hồi, Thượng Quan Khiêm nhận được thông tri của Đế. Mở thông tri ra, nhìn thấy được vẻ mặt tái nhợt khó coi của Mộc Cản. Quan tâm hỏi, "Làm sao vậy?"
"Phản phệ, phụ thân bị thương." Mộc Cảnh ngắn gọn trả lời.
Phản phệ của pháp tắc cao nhất. Sao lại thế này? Mộc Linh Hạo như thế nào lại bị thương?
"Bị những người khác làm tổn thương?" Khắc Lạc Duy cau mày hỏi.
Mộc Cảnh gật đầu. Mộc Linh Hạo không ở nơi này, tổn thương y không phải là mình, vậy thì chỉ có thể là những người khác.
"Trong khoảng thời gian này có cái gì từng phát sinh qua?" Đế hỏi.
"Không lâu trước có người nhìn thấy vũ khí mà ta cấp cho phụ thân, đuổi tới vị diện này. Người đã bị ta giết." Đây là điều duy nhất là Mộc Cảnh có thể nghĩ tới. Có năng lực tổn thương tới Mộc Linh Hạo, tuyệt đối không phải người của vị diện này, hẳn là một vị diện khác.
"Mộc Linh Hạo có đi vị diện khác?" Khắc Lạc Duy hỏi.
"Phải, nguyên nhân ta không có hỏi, bất quá thường xuyên đi sở giao dịch." Mộc Cảnh trả lời.
Mộc Linh Hạo cũng đi đại vị diện, cùng với lần trước y và Tôn Hoàng đột nhiên xuất hiện có quan hệ sao?
"Đi sở giao dịch." Đế trực tiếp ra lệnh, xem ra vấn đề là ở nơi giao dịch. Đến tột cùng là ai đánh chú ý tới bọn họ, lấy thực lực của Tôn Hoàng sẽ không nên gặp phải nguy hiểm a. Chính là hiện tại Mộc Linh Hạo bị thương, đối thủ có thể làm cho Mộc Linh Hạo bị thương sẽ không yếu, người như vậy ở đại vị diện cũng không nhiều lắm.
Thượng Quan Khiêm cùng Khắc Lạc Duy tự nhiên không có dị nghị, bởi vì bọn họ cũng đã phân tích ra, mấy đối tinh kia hẳn là đi cùng với nhau. Nhưng mà đồng dạng cũng không có tin tức gì. Hay là đã giống như Mộc Linh Hạo gặp phải chuyện gì đó.
Ở sở giao dịch của đại vị diện, bởi vì Vô Xá đột nhiên xuất hiện, mọi người hoảng sợ cùng kích động, chuẩn bị rút lui chạy trốn. Toàn bộ hàng hóa ở trên đường, toàn bộ dừng vận chuyển. chờ giải trừ cảnh báo. Bởi vậy có thể hiểu được hung danh của Vô Xá trong lòng của mọi người tại đây lớn tới mức nào.
Không lâu sau đó, bốn người liền tìm hiểu tin tức, bốn người kia chạy tới đại vị diện thành lập một tổ chức có tên là Bảo Hộ. Vài ngày trước, từng bị Cục quản lý vị diện đi tới hỏi thăm qua,
"Cục quản lý vị diện." Mộc Cảnh nhớ lại những kẻ từng là tử địch.
"Bọn họ không phải đã bị giết sao?" Thượng Quan Khiêm cũng nghe thấy cái tên mà y chán ghét này.
"Còn lại vài người, sau đó hẳn là lần nữa thành lập lại." Khắc Lạc Duy suy đoán, thật sự là ngoan cường, còn chưa bị tiêu diệt sạch sẽ, thế nhưng đã tìm tới cửa.
"Vũ khí mà Cảnh cấp cho Mộc Linh Hạo hẳn là cũng bị người của Cục quản lý thấy được. Người của Cục quản lý cho rằng mấy người kia cùng chúng ta có quan hệ, cho nên..." Đế phân tích, cho nên cái gì, Đế chưa nói thế nhưng những người khác cũng hiểu được. Có khả năng và động cơ nhất thương tổn tới mấy người Mộc Linh Hạo, chỉ có đám ruồi bọ chính nghĩa cứ luôn lấy nhiệm vụ giữ gìn đại vị diện, hơn nữa đám người Cục quản lý kia từ trước tới nay làm việc đều không từ thủ đoạn.
"Mấy tên này đúng là không nhận được giáo huấn." Khuôn mặt hoàn mỹ của Khắc Lạc Duy lộ ra ý cười trào phúng.
"Bất quá, thực lực tăng lên không ít." Thượng Quan Khiêm cười tới ôn hòa, có thể làm thương tới Mộc Linh Hạo, những người của Cục quản lý này hẳn là thực lực đã tăng lên. Xem nhẹ lo lắng cho Quân Hành Tuyệt trong lòng, Thượng Quan Khiêm vẫn duy trì bình tĩnh nói, nhưng mà hai tay trong tay áo đã muốn nắm thật chặt.
"Xem ra lần này có thể thật sự chơi đùa một phen." Đế nguy hiểm cười, dám can đảm chọc tới Vô Xá, mặc kệ như thế nào thì đều phải trả giá đại giới, mà đại giới này chỉ có thể là máu.
Mộc Cảnh không có nhiều lời, chính là giương mặt từ bình tĩnh biến thành lạnh như băng.
"Như vậy, nhiệm vụ mới." Đế cười phân phó. Nghỉ ngơi quá lâu, uy danh của Vô Xá chính là vẫn nên phải giữ gìn.
Cảnh, Thượng Quan Khiêm cùng Khắc Lạc Duy chăm chú nghe.
"Khắc Lạc Duy, xem có thể hay không tìm hiểu được tình huống của người Cục quản lý hiện tại." Đế ra mệnh lệnh thứ nhất.
"Được." Khắc Lạc Duy lĩnh mệnh, đi tìm một ít người có tình báo chuẩn xác.
"Khiêm, để ngừa vạn nhất, chuẩn bị thật tốt dược vật." Đối với công tác bảo hộ đồng bạn, Đế tuyệt đối không qua loa.
"Được." Khiêm vui vẻ lĩnh mệnh. Đây là thứ y am hiểu nhất, y còn có thể chế tạo ra một ít dược vật đặc biệt, khiến cho những kẻ dám can đảm đối với bọn họ khiêu khích phải nhận lấy tư vị so với chết còn thống khổ hơn.
"Cảnh, ta cho phép ngươi thông qua vũ khí ngươi chế tạo cho Mộc Linh Hạo, tra tìm vị trí của y." Đế lại mệnh lệnh.
Trang bị theo dõi đặc thù, Mộc Cảnh biết trên vũ khí đều có loại trang bị như vậy, không phải không tín nhiệm lẫn nhau mà là để phòng ngừa vạn nhất. Muốn mở trang bị này ra, chỉ khi có sự cho phép của Đế hoặc là thời điểm gặp phải tình huống nguy hiểm.
Vô Xá hiệu suất rất nhanh, chỉ trong một hồi, hết thảy đã chuẩn bị sắp xếp xong.
"Cục quản lý vị diện động tác ghê gớm thật a." Khắc Lạc Duy phụ trách thu thập tình báo cảm khái, ngay cả chuyện tình Cục quản lý vị diện tìm người cùng thiết lập mai phục đều nghe được, chẳng có chút bí mật nào cả.
"Bằng vào những người này, sẽ không phải đối thủ của chúng ta." Đế nhìn tư liệu của Khắc Lạc Duy đưa cho, nói.
"Phải cẩn thận chính là người đã làm cho Mộc Linh Hạo bị thương." Khiêm nói. Có thể làm cho Mộc Linh Hạo, người đã gần như tiếp cận được thực lực của bọn họ bị thương, đối phương không thể khinh thường.
"Mặc kệ như thế nào, chuyện tình chúng ta muốn làm không ai có thể ngăn cản. Khiêm, Cảnh, Khắc Lạc Duy, nhiệm vụ lần này của Vô Xá đó là đem tất cả những kẻ nào đó kia giết chết, tìm được bọn họ."
"Hừ, cứ như vậy bị người quơ được, bọn họ mấy người quả thực là vô dụng." Khắc Lạc Duy hung ác nói, bỏ qua lo lắng trong lòng mình.
"Đúng vậy." Thượng Quan Khiêm ôn hòa tán thành, đáy mắt lóe lên quang mang tàn nhẫn. không để cho cảm xúc trong lòng hiện lên trên mặt.
Cảnh lạnh lùng không có đáp lại, chỉ tán ra áp khí nguy hiểm.
"Cản trở chúng ta là tội không thể xá, cho nên giết không khoan nhượng. Người nào định chúng ta có tội, chúng ta vô tội khả xá." Đế ngạo nghễ nói ra tuyên ngôn, mang theo người của Vô Xá đi tới trước nơi mục tiêu, báo trước huyết tinh giết chóc bắt đầu.
Thời điểm bước vào trong vị diện của Cục quản lý vị diện, người Vô Xá phát hiện ra không đúng, vị diện này không có người quản lý khống chế. Căn cứ như tin tức bọn họ có được, quyền quản lý khống chế của vị diện này nằm trong tay của người Cục quản lý vị diện. Sao lại như thế này?
Người Vô Xá dừng lại tại chỗ, bất luận hiện tại trong lòng bọn họ có cảm giác gì, nhưng mà đã trải qua vô số lần nguy hiểm, là người tìm được đường sống trong cái chết, bọn họ đều có dự cảm đối với nguy hiểm. Bởi vì loại dự cảm này, bọn họ đã không ít lần thoát được cái chết. Vậy mà sau khi đi vào vị diện này, bọn họ không có cảm giác được chút nào dự báo như thế.
"Điều tra một chút." Đế quyết đoán hạ lệnh, che giấu hơi thở của chính mình.
Cảnh, Khắc Lạc Duy cùng Thượng Quan Khiêm tách ra, che giấu đi hơi thở của bản thân. Người Vô Xá thường xuyên phải chạy trốn, chuyện che giấu hơi thở là việc rất quan trọng, người Vô Xá đã phải mất rất nhiều khí lực mới mạnh mẽ nghiên cứu được. Về sau ở chuyện phương diện che giấu bản thân như thế nào, bọn họ cũng không có đi dạy cho những người khác, kể cả đối tinh của bọn họ. Nguyên nhân là bọn họ cho rằng loại chuyện che giấu này tới một trình độ nhất định sẽ không còn tất yếu nữa, không nghĩ tới có một ngày bọn họ lại phải sử dụng tới loại kĩ năng đã bị bỏ qua này.
Không lâu sau mấy người sắc mặt cổ quái đi vào trong một chỗ địa phương bí ẩn.
"Bọn họ không có gặp nguy hiểm." Đế trước hết nói.
"Mọi người tại nơi này không mạnh." Cảnh nói tiếp.
"Người bị nhốt thực lực không tồi." Khiêm tiếp lời.
"Ta thấy được Y Tư Đặc La." Khắc Lạc Duy nói cuối cùng.
Một trận im lặng.
"Bọn họ là cố ý." Đế khẳng định nói, chuyện như vậy rất rõ ràng.
"Bẫy rập hẳn là bọn hắn thiết kế ra." Khắc Lạc Duy tiếp tục nói.
Nếu như không phải phát hiện ra vị diện này không có người chưởng quản, bọn họ lại luôn cẩn thận, hơn nữa Vô Xá lại có khả năng che giấu bản thân không tồi, bọn họ đã có thể ở thời điểm tiến vào vị diện này lập tức liền tấn công, tuyệt đối sẽ không kiểm tra một phen. Bởi vì căn cứ vào điều tra của bọn họ, thực lực của Cục quản lý vị diện còn chưa đặt được vào đáy mắt bọn họ. Chỉ cần có thể cẩn thận tiếp cận được với kẻ đã đả thương Mộc Linh Hạo, thì nói thật là nhiệm vụ này không hề quá khó khăn.
"Bọn họ gạt chúng ta." Khiêm nói tiếp, nếu như không phải truyền tới tin tức Mộc Linh Hạo bị thương, thì kế tiếp y cũng sẽ không nghĩ đến khả năng Quân Hành Tuyệt gặp trở ngại. Nhưng mà hiện tại, y thấy Quân Hành Tuyệt rất khỏe mạnh đứng tại nơi này, một chút cũng không có việc gì. Thực rõ ràng, bọn họ đã bị lừa. Chủ mưu chính là bốn người nguyên bản bị hại kia.
"Vì sao?" Cảnh hỏi, hắn thật không rõ, Mộc Linh Hạo vì sao không báo cho hắn biết. Hơn nữa pháp tắc tối cao quả thật đã cảnh báo cho hắn biết rằng Mộc Linh Hạo bị thương. Sau khi xác định được an nguy của Mộc Linh Hạo, tâm của hắn đã trở lại bình tĩnh. Thế nhưng, Mộc Linh Hạo vì sao lại làm như vậy?
Mấy người lẳng lặng suy nghĩ. Đúng vậy, mấy cái tên kia tốn nhiều khí lực để thiết kế bọn họ như vậy làm gì? Muốn giết bọn họ? Không giống a. Người thiết kế bẫy rập thực lực quá yếu, lấy thực lực của đám người kai căn bản là khó có thể thương tổn tới Vô Xá. Mấy cái tên kia không thể có khả năng không biết, bởi vì thực lực của bọn họ là tương đương.
"Ta nghĩ, ta biết vì sao." Thượng Quan Khiêm nở nụ cười. Có thể nghĩ ra kế hoạch như vậy, trừ bỏ cái tên Quân Hành Tuyệt ra làm gì còn ai khác. Chỉ có hắn mới có suy nghĩ như vậy, hắn từng thấy có lần Quân Hành Tuyệt đang đọc một quyển sách <Ở thời khắc nguy cơ nhất sẽ dễ dàng xác nhận được tình cảm của bản thân>. Khi đó, vẻ mặt của Quân Hành Tuyệt rất hưng phấn, đáng tiếc lại ngay tức khắc biến mất, bởi vì căn bản không có ai có thể đủ khả năng khiến cho một trong hai bọn họ rơi vào nguy cơ. Gần nhất, bản thân khác thường, Quân Hành Tuyệt vẫn luôn chú ý mình như thế nào có thể không phát hiện ra. Tên kia nắm chắc thời cơ, thuận thế lợi dụng Cục quản lý vị diện, chế tạo ra cái gọi là tình thế nguy hiểm.
"Ngươi biết?" Khắc Lạc Duy nhìn Khiêm hỏi.
"Có thể nghĩ ra kế hoạch nhàm chán như vậy, trừ bỏ Quân Hành Tuyệt ra, không có ai khác." Thượng Quan Khiêm khẳng định nói.
"Nguyên nhân?" Đế cũng hỏi. Cảnh nhìn Khiêm, chờ đáp án.
"Quân Hành Tuyệt, lần này mục đích chính là muốn thử địa vị của hắn ở trong lòng ta." Khiêm nói đơn giản, hắn biết đồng bạn của hắn sẽ lý giải được, đại khái là trừ bỏ Cảnh ra đi.
"Ý của ngươi là, bọn họ cố tình thiết lập bẫy rập này là để muốn biết chúng ta đến tột cùng coi trọng bọn họ như thế nào? Như vậy hữu dụng sao?" Cảnh không rõ.
"Cảnh, cảm tình của con người ở trong nguy hiểm khó khăn là cách tốt nhất để có thể phát hiện ra tâm ý trong lòng. Đối phương gặp nguy hiểm, bất luận ngươi bình thường có suy nghĩ như thế nào hay cảm giác như thế nào, ở thời khắc nguy hiểm kia, ngươi lo lắng lúng túng hay vẫn là thờ ơ không sao cả, thử một chút liền sẽ biết được. Như vậy sẽ có thể nhìn ra được địa vị của một người ở trong lòng ngươi." Khiêm giải thích. Quyển sách kia y cũng đã từng xem qua, nội dung chính là như vậy đó.
"Quả nhiên là nhàm chán." Khắc Lạc Duy khinh thường.
"Thực rõ ràng, Tôn Hoàng bọn họ mấy người đều đồng ý với kế hoạch này." Đế tổng kết, nói: "Tôn Hoàng vô cùng hiểu biết về pháp tắc, biết đúng mực, cố ý để cho Mộc Linh Hạo bị thương, phản phệ của pháp tắc sẽ báo cho Cảnh. Khi Cảnh được thông báo sẽ nói cho chúng ta biết, sau đó chúng ta sẽ phát hiện ra bọn họ đã gặp phải nguy hiểm. Tiếp theo... tính kế tốt a." Bởi vì bọn họ quả thực đã bị lừa.
"Hừ, liền như bọn họ mong muốn. Khiêm, Cảnh, Khắc Lạc Duy, mấy người bọn họ ở trong lòng các ngươi tới tột cùng là như thế nào, chúng ta hiện tại nghĩ rõ ràng đi." Đế nói. Lúc này đây bọn họ cùng nhau bị tính kế, không thể phủ nhận bản thân bọn họ đã không phát hiện ra, là bởi vì bị khả năng vạn nhất kia làm hại. Bọn họ đều theo bản năng xem nhẹ thực lực của đám người đối tinh kia so với mình không hề yếu kém hơn.
Địa vị của Quân Hành Tuyệt ở trong lòng mình sao? Đi qua một bên, Thượng Quan Khiêm nghĩ.